"Chuyện này...... Xác thật đúng là Tống phi làm không đúng." Trưởng công chúa châm chước nói: "Nhưng nàng dù sao cũng là phi tử của bệ hạ, Tịch đề đốc không thông báo một tiếng với bệ hạ, cứ xử lý như vậy, liệu có ổn hay không?"
Tịch Y ngay cả nửa phần mặt mũi cũng không cho nói: "Chưởng quản lễ nghi trong cung, đây vốn chính là chức trách của Tịch mỗ, đã làm theo lẽ công bằng chấp pháp, như vậy còn có gì không ổn?"
"Tịch đề đốc!" Trưởng công chúa không vui nhíu mày, hiển nhiên, thái độ không coi ai ra gì của Tịch Y khiến cho nàng phản cảm, nàng tuy hiếm khi tiến cung, nhưng mà cũng nghe qua đại danh không ít của Tịch Y, đương nhiên, bất luận là ai nhắc tới tên người nam nhân Tịch Y này, đều không có lời hay.
Tô Mộc nhưng hiện tại không rảnh si ngốc nói BOSS nhà nàng soái như thế nào, nếu hắn để lại ấn tượng không tốt cho mẫu thân nàng, vậy chẳng phải hắn đây là đang đắc tội với mẹ vợ tương lai sao? Đến lúc đó mẫu thân của nàng cũng sẽ không dễ dàng đáp ứng cho bọn họ ở bên nhau.
Kỳ thật...... Liền tính Tịch Y không đắc tội với trưởng công chúa, thì trưởng công chúa cũng không có khả năng dễ dàng đáp ứng cho nữ nhi của mình cùng hắn ở bên nhau.
Tô Mộc vội đứng ra, cố gắng gượng tươi cười nói: "Mẫu thân, người trước tiên đừng có nóng giận, ta cảm thấy Tịch đề đốc cũng là đang chấp pháp công chính nghiêm minh, đây đều là làm theo quy củ, chúng ta lý giải nhiều như vậy làm gì không bằng cứ để cho hắn làm việc đi."
Dù sao liền tính Tống phi này không có chọc tới Tịch Y, thì tương lai không lâu, nàng cũng sẽ bởi vì ghen ghét Hiên Viên Ninh thích Lạc Tiểu Tiểu, liền ở sau lưng chơi chút âm mưu thủ đoạn, đến lúc đó không chỉ đơn giản bị đày đến lãnh cung như vậy, không lâu sau, nàng còn bị Hiên Viên Ninh giết chết.
Trước tiên cứ để Tống phi bị bắt, nàng còn có thể lưu lại một mạng, như thế có gì không tốt?
Trưởng công chúa trừng mắt liếc nhìn Tô Mộc một cái, "Việc của người lớn, tiểu hài tử như ngươi mở miệng làm cái gì?"
"Ta cũng không còn nhỏ a......" Tô Mộc nhắc mãi một câu, lại nói: "Mẫu thân, chúng ta không phải muốn đi bái kiến bệ hạ sao? Cũng đừng lãng phí thời gian ở đây."
Trưởng công chúa lại nói: "Không vội."
Dứt lời, ánh mắt trưởng công chúa dừng lại ở trên người Tịch Y, thần sắc Tịch Y bất động, nhưng vẫn rất thân thiện hỏi một câu: "Trưởng công chúa có gì phân phó?"
"An toàn cùng lễ nghi trong cung đều do Tịch đề đốc quản lý, không biết Tịch đề đốc đã tra ra sát thủ mưu hại Túc Vương chưa?"
Tịch Y rũ mắt, "Chưa điều tra ra."
"Bổn cung đoán cũng là như thế." Trưởng công chúa lạnh lùng, nói: "Tịch đề đốc, ngươi cũng đã ở trong cung nhiều năm, thấy nhiều sóng to gió lớn, vậy ngươi cũng nên biết một câu, đó chính là ác giả ác báo."
Thực hiển nhiên, trưởng công chúa đang cảnh cáo Tịch Y.
Tịch Y không để bụng, Tô Mộc lại không tán đồng nhắc mãi một câu: "Còn có câu nói gọi là tai họa để lại ngàn năm."
Môi mỏng Tịch Y nhẹ dương, chỉ một tia ý cười nhợt nhạt đó, lại làm người khác không thể tin được rằng hắn cũng sẽ cười.
Ánh mắt Tô Mộc sáng lên, còn không có kịp phủng mặt đã bị trưởng công chúa vỗ lên đỉnh đầu một cái, nàng ủy khuất kêu lên một tiếng, mắt trông mong nhìn mẫu thân của mình.
Trưởng công chúa hận sắt không thành thép nhỏ giọng nói: "Ngươi hôm nay tới chính là muốn nghịch phá ta đi?"
"Mẫu thân......" Nàng xoa đỉnh đầu chính mình, vô tội chớp chớp mắt.
Trưởng công chúa dùng thanh âm lạnh lùng nói với Tịch Y: "Tịch đề đốc, chúng ta sau này còn gặp lại."
Dứt lời, nàng hừ một tiếng, cũng mặc kệ chuyện của Tống phi cứ thế xoay người rời đi.
"Ai! Mẫu thân...... Từ từ chờ ta!" Tô Mộc chạy một bước, lại ngừng lại, nàng quay đầu lại mắt nhìn Tịch Y đứng bất động tại chỗ.
Tịch Y thấp giọng nói: "Đi thôi."
Nàng dùng khẩu hình nói câu "Buổi tối ta chờ chàng", lúc này mới nhấc váy bước nhanh đuổi kịp thân ảnh mẫu thân.
Ngô...... Không thể không nói, tâm tình Tịch Y tốt lên rất nhiều.