Dưới gai đuôi của Rồng Đá Quý nhỏ, gậy khoáng thạch có thể đập hỏng búa kim loại răng rắc vỡ ra như kẹo cứng. Trong tiếng răng rắc liên thanh, gậy khoáng thạch nằm trong túi bảo quản dần vỡ ra thành bột phấn.
Tiếng gậy khoáng thạch bị nghiền nát cũng thu hút hai nhóc rồng đang trốn ra ngoài.
Lộ Nguyên béo tròn đi qua theo thói quen nâng móng lên nắm tay Thẩm Miên, một móng còn lại thì nhét vào trong miệng mình, toàn thân rồng viết to hai từ “kinh hoàng”.
Tiệp An bé bỏng vừa xinh đẹp vừa đáng yêu của mình sao lại bạo lực như thế chứ? Sau khi Tiệp An lớn lên nhất định sẽ có thể đè nhóc xuống đất mà đánh.
【An An: Trẻ con không được ăn tay! Mất vệ sinh!】
【Kẹo cao su: Vẻ mặt sợ hãi của Lộ Nguyên đáng yêu quá đi hahahahaha.】
【Hàng rào nhỏ: Một bên kinh sợ nhìn đuôi của bé Tiệp An, một bên muốn gào lên bé Lộ Nguyên ăn tay trông đáng yêu quá, tổng kết: tôi muốn gửi thêm mấy làn đạn nữa!】
Vẻ sợ hãi trên mặt Lộ Nguyên quá rõ ràng, đến cả Thẩm Miên cũng không thể không hỏi một câu: “Con chẳng phải đã học đến Rồng Đá Quý rồi sao?”
Lộ Nguyên ngớ ra, vô cùng bối rối cắn đầu móng: “Có ạ?”
Thẩm Miên: “…..”
Không biết một vài tiểu tiết trong môn học chính thì vẫn có thể hiểu được, nhưng đến cả việc mình học đến quyển sách nào rồi mà cũng không nhớ thì hơi quá thật.
Lộ Nguyên lặng lẽ co rút lại dưới cái nhìn chăm chú của viện trưởng Thẩm.
“Có, đó là chương trình học ở kỳ hai.” Ngôn Đàm vẫn luôn đứng sát cạnh Lộ Nguyên lên tiếng. “Chủng Rồng Đá Quý thuộc loài Rồng Đá Quý, tuy lực cắn cũng rất xuất chúng nhưng vẫn không thể so với Rồng Đốm như Lộ Nguyên, không thể cắn vỡ nham thạch. Trong lúc khoa học kĩ thuật vẫn chưa phát triển như thời đại hiện nay, Rồng Đá Quý trưởng thành sẽ dùng đuôi phá tan nham thạch, như vậy thì cho dù là rồng con mới ra đời cũng có thể hấp thu một lượng nguyên tố khoáng thạch nhất định.”
Lộ Nguyên thiếu chút nữa đã cắn sứt móng mình: “Ngôn Đàm anh ở đây à?!”
Ngôn Đàm: “….. Anh vẫn luôn ở đây.”
Ngôn Đàm đen tuyền hợp thành một thể với bóng của Lộ Nguyên, hơn nữa rồng có năng lực bay lượn đều nhẹ nhàng lạ thường, Lộ Nguyên căn bản không hề chú ý rằng Ngôn Đàm đang ở ngay bên cạnh mình.
【Tối nay không ngủ: ???? Dọa chết tui rồi, tui còn tưởng bóng của Lộ Nguyên biết nói cơ!】
【Tiếng mưa hát: Đằng trước đợi mị với! Mị sợ đến mức suýt nữa đã ném bay kính thực tế ảo đi rồi! Mị còn tưởng là mình đã bị thay đổi thế giới, từ thế giới khoa học kỹ thuật chuyển sang thế giới ma thuật.】
【Tia sáng tử vong: Nhìn kĩ một lượt, hóa ra là rồng con mới tới trong nhà viện trưởng…. ớ, hình như tôi chưa từng nhìn thấy loài rồng này, có bé đáng yêu nào phổ cập khoa học chút không?】
Tiệp An gần như đã đập nát gậy khoáng thạch, bấy giờ bé mới nhặt nó lên đưa cho Thẩm Miên.
Thẩm Miên xoa xoa đầu Tiệp An: “Con đã giúp thầy rất nhiều, cảm ơn Tiệp An.”
Tiệp An nắm góc áo Thẩm Miên rồi ngửa đầu nhìn anh: “Vậy lần sau thầy cũng để Tiệp An giúp nhé, có được không ạ?”
Rồng Đá Quý nhỏ là một đứa trẻ muốn được cần đến, muốn viện trưởng bé yêu thích nhất không phải vất vả.
【Sườn chua ngọt: Rõ ràng là vừa mới thể hiện ra dáng vẻ cực kỳ biết đánh nhau, nhưng cháu nó vừa ngẩng đầu là tôi lập tức cảm thấy mình có thể cho cháu nó cả thế giới, đây chính là cảm giác của mẹ già sao ô ô ô. Tôi hận không thể hóa thành giáo viên ngay tại chỗ, tôi cũng muốn sờ sờ trán Tiệp An.】
【Thuốc dinh dưỡng vị dâu: Ban đầu tôi tới là để hít người, nhưng đến giờ thì cả người lẫn rồng tôi đều yêu. Tôi có thể thích viện nuôi trẻ của viện trưởng một vạn năm!】
Nhóc rồng Lộ Nguyên giống những khán giả khác, nhóc vừa bị Tiệp An làm cho vừa sửng sốt vừa ngơ ngác nhìn Tiệp An: “….. tớ cảm thấy thật là thần kỳ.”
Ngôn Đàm vẫn đang nghiêm túc kéo Lộ Nguyên phổ cập khoa học: “Rồng Đá Quý rất đẹp, cho nên việc va chạm với Rồng Đá Quý có một cái tên rất lãng mạn.”
Lộ Nguyên run run hai tai: “Tên gì cơ ạ?”
Ngôn Đàm say sưa: “Nhẫn cầu hôn tử vong*.”
Chú Thích *
Lộ Nguyên: “Lãng mạn đâu ra chứ, rõ ràng là cực kỳ đáng sợ! Em cảm thấy chết trên đường chinh phục biển sao lãng mạn hơn.”
Tiệp An nhích đến gần: “Lãng mạn gì cơ?”
Thẩm Miên: cảm thấy đối thoại của hai thằng nhóc này tràn ngập tào điểm, nhưng lại không biết bắt đầu phun tào từ chỗ nào.
Anh kéo Tiệp An đang định gia nhập câu chuyện ra, hơn nữa còn bình tĩnh thản nhiên chuyển đề tài: “Nướng xong thịt lợn đỏ rồi, mấy đứa tới xem có muốn thêm hương liệu gì nữa không đi.”
Nhóm rồng con lập tức reo mừng chạy về phía phòng bếp.
“Thịt nướng lãng mạn nhất!”
Thẩm Miên đi vòng ra sau tòa nhà ký túc xá, anh định gọi hai người Hạ Tỉnh tới ăn sáng, nhưng đến khi nhìn thấy sân sau lại ngẩn ra một chút —— sân sau đêm qua còn ngổn ngang hỗn loạn giờ đã được dọn dẹp, tường lùn bị lợn đỏ đâm sụp đã được vá lại, cái hố bị thứ đồ chơi xui xẻo Hạ Tỉnh đập ra cũng đã được lấp vào, chỉ có mảnh ruộng cỏ Long Phí bị Ngôn Đàm đói meo gặm hết vẫn ở trong trạng thái đáng thương bị chà đạp.
Còn cả người máy nông nghiệp sạc điện sáu tiếng dùng một tiếng kia của viện nuôi trẻ cũng đã được xách ra sửa chữa, bên cạnh xếp đầy linh kiện cũ.
Đêm qua hai rồng Hạ Tỉnh và Ngôn Hoán căn bản không ngủ, bọn họ lăn từ tầng dưới tới sân sau, Thẩm Miên chán chẳng buồn đi xuống quản bọn họ nên dứt khoát làm như không biết gì. Anh chập chờn ngủ một giấc, vốn tưởng bọn họ sẽ nhân lúc đó mà phá nhà, không ngờ lại là sửa chữa cả đêm.
Hạ Tỉnh lắp linh kiện cuối cùng cho người máy rồi ngẩng đầu lên cười với Thẩm Miên: “Chào buổi sáng.”
Thẩm Miên: “Rửa tay trước rồi chuẩn bị ăn sáng.”
Hạ Tỉnh vỗ vỗ đầu người máy rồi nhấn công tắc, người máy mới được sửa xong siêng năng cần cù bắt đầu làm việc.
“Được, đi thôi.” Hạ Tỉnh lại cười với anh lần nữa.
Ánh mắt của Thẩm Miên chuyển về phía Ngôn Hoán bất động ở một bên: “Anh không ăn à?”
Ngôn Hoán hơi ngơ ngác: “Ăn.”
Thẩm Miên đẩy người máy vừa đi lung tung tới cạnh anh ra: “Vậy nhanh rửa tay đi.”
Thượng tướng Ngôn Hoán giờ là rồng ở dưới mái hiên, vì thế nên gã ngoan ngoãn theo sau Hạ Tỉnh đi rửa tay, còn cảm thấy bản thân đã quay về lúc còn ở viện nuôi trẻ.Khu dân cư hành tinh Đế Đô.
Ngôn Trú vừa trở về từ quân khu đã nghe thấy tiếng con gái hét chói tai truyền ra từ biệt thự nhà họ Ngôn.
“Cậu ấy đáng yêu quá!”
“Sao lại có nhân loại vừa A vừa moe như này chứ! Em muốn hít mười lần!”
“Rồng con cũng cực kỳ đáng yêu, trước giờ em không hề biết rằng rồng bé con cũng có thể mềm mịn moe như vậy, ngày xưa em còn thấy trẻ con thật là phiền phức. Ấy, sao Cửu Cửu biết đến phòng stream này thế?”
Ngôn Cửu: “Cấp trên của chị mở xem, nghe nói Hoàng thái tử điện hạ là fan của streamer này.”
Có mấy cô gái đội mũ thực tế ảo đang ngồi trên sô-pha trong phòng khách, Ngôn Trú vừa nhìn một cái đã thu hồi tầm mắt, hắn đang định lên tầng thì nghe thấy chị gái của mình đột nhiên nói ra một câu.
“Đứa bé này….. sao lại thấy hơi giống Ngôn Đàm nhỉ? Chờ đã….. chính là Ngôn Đàm mà! Sao bé Ngôn Đàm lại ở trong phòng phát trực tiếp??”
Ngôn Đàm? Không phải hắn đã bảo Ngôn Hoán mang nó tới hành tinh Thủy Đô rồi sao? Sao lại xuất hiện trong phòng phát trực tiếp?
Ngôn Trú bước xuống cầu thang.
Ngôn Cửu đang xem stream bỗng cảm thấy mũ của mình bị gõ hai cái.
Ngôn Cửu cởi mũ ra, nhìn thấy là Ngôn Trú thì lập tức giật mình: “Em về làm gì thế? Về, về lúc nào thế?”
Cô chột dạ che trí não lại, không biết Ngôn Trú có nghe thấy lời mình vừa nói không.
Bởi vì Ngôn Trú cố chấp muốn bồi dưỡng nhóc mít ướt Ngôn Đàm thành chuẩn men đánh gãy xương cũng không chớp mắt một cái nên cha con hai rồng này đã bùng nổ đủ loại mâu thuẫn trong nhà.
Ngôn Trú lạnh nhạt nhìn cô: “Ngày mai đổi ca với sĩ quan khác.”
Ngoài mặt Ngôn Cửu tươi vui, nội tâm lại đang điên cuồng phỉ nhổ: Thẳng A độc hại chết bầm, càng lớn càng không đáng yêu, rõ ràng ngày trước đâu phải loại Alpha chó như này đâu.
“Em nghe thấy cả rồi.” Giọng nói của Ngôn Trú lạnh đi. “Ngôn Đàm ở trong phòng stream? Phòng stream nào?”
Ngôn Cửu không muốn nói cho hắn biết.
Ngôn Đàm đã ăn đủ khổ rồi, nếu không phải do mấy anh chị em trong nhà đều nhậm chức ở quân bộ, bình thường đều bận mấy năm không về nhà một lần thì làm gì có ai muốn Ngôn Đàm phải chịu sự ấm ức này?
Ngôn Trú mở trí não ra: “Em có định vị của nó, bây giờ có thể…..”
“Em có bệnh à?” Ngôn Cửu tính tình táo bạo trực tiếp úp mũ lên đầu hắn. “Tự mình xem đi.”
Ngôn Trú: “……”
Trước mắt hắn chợt sáng lên rồi xuất hiện hình ảnh một phòng stream, hắn vừa vặn thấy được cảnh Ngôn Đàm được ôm vào lòng rồi sờ sờ cánh.
Tiếng ùng ục ùng ục trong họng Ngôn Đàm vang khắp phòng stream.
Ngôn Trú tháo mũ xuống, quay đầu đi thẳng.
Ngôn Cửu: “Em định làm gì?!”
Ngôn Trú: “Xin nghỉ phép đi tìm Ngôn Đàm.”
Ngôn Cửu: “???”
Bởi vì Ngôn Trú có lý do phải đi tìm con nên xin phép được tới hành tinh Thủy Đô của hắn rất nhanh đã được phê chuẩn. Hắn lập tức đặt phi thuyền tinh tế sớm nhất tới hành tinh Thủy Đô, nhờ sự giúp đỡ của định vị mà tìm được vị trí của viện nuôi trẻ Khải Minh. Ngôn Trú ấn vang chuông cửa rồi chờ một lúc, thầy giáo trẻ tuổi trong phòng stream kia liền xuất hiện trong tầm mắt hắn.
Một người một rồng mặt không biểu cảm bốn mắt nhìn nhau, Ngôn Trú còn chưa nghĩ xong cách diễn đạt đã nhìn thấy người đàn ông sau lưng Thẩm Miên.
Hạ Tỉnh vừa ngẩng đầu đã đối diện với tầm mắt của Ngôn Trú.
Ngôn trung tướng quá mức khiếp sợ khô khan chào hỏi: “Chào buổi tối, Hoàng thái tử Điện hạ.”
Hạ Tỉnh: “…….”
Hạ Tỉnh vô thức liếc nhìn Thẩm Miên một cái, sau đó nhớ ra rằng mình đã thẳng thắn nói rõ thân phận từ lâu rồi, thành công ngăn ngừa hoàn cảnh nguy hiểm bị lộ thân phận.
Hoàng thái tử kém trí ngắt quãng cũng là Hoàng thái tử anh minh thần võ biết nhìn xa trông rộng.
Thẩm Miên mặt không biểu cảm: “Đồng nghiệp của Hạ Tỉnh? Tới cọ cơm à?”
Anh không biết Ngôn Trú.
Ngôn Trú: “Không….. tôi tới tìm con mình.”
Thẩm Miên chẳng hiểu gì: “Ai?”
Ngôn Trú: “Ngôn Đàm, tôi là cha của nó, lần này tôi tới là muốn mang nó về.”
“À.” Vẻ mặt Thẩm Miên hơi thay đổi.
Cái tên thẳng A nam tính độc hại kia đúng không? Anh biết.