Cẩm Lan đã nghĩ rồi cho dù chàng có lạnh nhạt với mình thì nàng cũng quyết không lùi bước, nàng phải khiến cho chàng hiểu được mình yêu chàng thế nào, yêu ngay từ giây phút đầu tiên.
Thế là cả kinh thành đều vô cùng huyên náo về đạo thánh chỉ này, ai cũng tò mò xem lễ thành hôn tổ chức vội vàng như thế sẽ như thế nào.
Không biết vị tiểu thư Mạc gia kia xinh đẹp đến như nào mà có thể khiến cho hoàng thượng vì nàng ta mà ban đạo thánh chỉ này, từ một vị phi tần bây giờ nghiễm nhiên trở thành phu nhân đại tướng quân.
Mấy ngày nay người vui mừng nhất là hai phu thê Tướng quân phủ, cuối cùng thì nhi tử cũng đã thành hôn.
Tuy Hạ Mạc Đình chỉ là được họ nhận nuôi nhưng lâu dần tình cảm còn hơn cả con ruột, vì chuyện vủa nữ nhi lần trước đã khiến cho bọn họ áy náy.
Cũng may bây giờ cuối cùng cũng đã chịu chấp nhận, vì sợ phụ mẫu kỳ thị về tức phụ này của ca ca nên Cẩm Tĩnh đã viết một phong thư nói rõ tình hình cho phụ mẫu.
Tuy nhiên nàng tuyệt nhiên dặn dò là không được nói cho ca ca, không phải là nàng ghen ghét hay đố kỵ gì mà nàng chỉ muốn hai người đó tự thẳng thắn với nhau.
Nên khi nghe được sự thật từ nữ nhi hai người cũng thở phào nhẹ nhõm, thật ra bản thân họ cũng không câu nệ lắm nhưng họ lại nghĩ đến cảm nhận của nhi tử, sợ rằng sẽ vì chuyện này mà suy nghĩ.
Đôi khi miệng lưỡi thế gian thật ghê sợ có thể góp gió thành bão, có thể khiến cho gà chó không yên.
Nhiều khi chỉ một nút thắt nho nhỏ cũng khiến cho bọn họ cả đời có thành kiến, thời cổ đại này trinh tiết của nữ tử vô cùng quan trọng nên nàng cũng hiểu phần nào.
Tuy nàng chưa từng tiếp xúc nhiều với vị ca ca này nhưng theo trí nhớ của nguyên chủ trước đây là một người vô cùng tốt, đối xử với mẫu thân và phụ thân hiếu kính, với muội muội như nàng thì hết lòng che chở.
Nên nàng cũng mong muốn ca ca của mình được hạnh phúc, qua tiếp xúc và nghe hoàng thượng thuật lại thì Cẩm Lan cô nương này cũng là một người điềm đạm, tri thư đạt lễ.
Nếu ca ca lấy nàng về thì phụ mẫu nàng cũng coi như được toại nguyện, nàng cũng vui mừng cho họ.
Còn về phía phủ Thượng thư Cẩm Hoa lúc này đã tính toán đến vấn đề thay tỷ tỷ mình để lên kiệu hoa, một khi sự việc đã lỡ sẽ không ai truy cứu nữa vậy là q ta sẽ nghiễm nhiên trở thành phu nhân tướng quân được mọi người ngưỡng mộ.
Tuy nhiên Cẩm Lan chỉ bị lừa một lần thôi chứ đâu có lần thứ hai, nàng đã tính toán kỹ mọi chuyện và đã thẳng thắn đến gặp phụ thân và nói:
"Phụ thân, nữ nhi sợ muội muội làm ra chuyện trộn long tráo phụng giống như lần trước nên mong phụ thân chú ý, tội này là tội khi quân e rằng Thượng thư phủ ta không ghánh nổi đâu ".
Lúc này Thượng Thư phủ mới giật mình không nghĩ đến chuyện này, đại nữ nhi nhắc ông mới nhớ vì chuyện lần trước mà ông đã bị hoàng thượng khiển trách thê thảm.
Chuyện liên hôn lần này không giống lần trước nên e rằng nếu sảy ra thật e rằng thượng thư phu không chịu được sự tức giận của hoàng thượng.
Thế là trước ngày thành thân Thượng thư đại nhân đã cho người giam lỏng Cẩm Hoa lại khiến cho nàng ta gào khóc inh ỏi nhưng cũng chẳng ai đoái hoài gì đến nàng ta.
Nàng ta đã sắp xếp mọi việc đâu vào đấy rồi, chỉ cần dùng mê hương đánh ngất tỷ tỷ rồi nhốt tỷ ấy vào nàng ta có thể ung dung thay tỷ ấy bái đường vậy mà.
Nàng ta tức muốn nổ phổi nhưng đâu còn cách nào khác đâu, tiếng kèn trống vang xa dần chứng tỏ Tỷ ấy đã lên kiệu hoa đi rồi, nàng ta thầm nguyền rủa tỷ tỷ mình sẽ bị nhà phu quân ghét bỏ vì đã thất thân không còn trong trắng.
Ngày hôn lễ Cẩm Lan mặc hỷ phục đỏ trang điểm vô cùng xinh đẹp, tâm trạng vô cùng phấn khích, nàng không ngờ rằng cuộc đời mình lại có bước ngoặt này.
Những tưởng cả đời mình sẽ bị nhốt trong tử cấm thành vậy mà nàng lại được đặc cách trở thành thê tử của người khác, trong chuyện này nàng thầm cảm ơn hoàng thượng rất là nhiều.
Nàng nhớ hoàng thượng đã từng nói:
"Đôi khi bản thân mình không biết việc mình làm có lợi gì hay không nhưng chỉ cần một nụ cười của đối phương cũng khiến mình nguyện ý làm hết thảy, sau này nàng sẽ gặp một người khiến nàng cảm thấy toàn tâm toàn ý với đối phương, cuộc sống như vậy mới có ý nghĩa chứ không phải là những thứ phù phiếm này ".
Đúng thế ngay từ lần đầu gặp nàng đã bị Y chinh phục, không hiểu vì sao nhưng có lẽ đó là nhất kiến chung tình, không phải huynh ấy là không được.
Nàng mỉm cười mang theo tâm thái chiến đấu để lên kiệu hoa, vì nàng biết có lẽ mình cần phải dốc sức mới có thể lay chuyển được trái tim của Y.
Tiếng kèn trống vang lên, tân lang đã đến nơi, nàng mỉm cười bước đi, đặt tay vào lòng bàn tay ấm áp của Y.