Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1114: Cường giả tề tụ Dược Phủ 6



Trước khi tới đây, hắn đã cùng người Mộc gia thương lượng tốt.

Chờ sau khi giết Cố Nhược Vân, thần khí thuộc về Lam gia, còn đan phương sẽ về tay Mộc gia! Mà có Mộc gia tương trợ, bọn họ hoàn toàn có thể giải quyết Cố Nhược Vân thật nhanh!

Nếu nàng chết đi, thân phận luyện đan sư đã mất liền không còn kêu gọi lực lượng nữa!

" Lam Hồng," Giang alox đột nhiên chụp bàn đứng dậy, cười lạnh nói, " ngươi thật đúng là không để Giang gia ta vào mắt! Dám công khai khiêu khích Cố nha đầu, chẳng lẽ ngươi cho ta là người chết?"

Cổ lão chưa lên tiếng, mày kia nhíu chặt lại cũng tiết lộ tâm tình của hắn rất bất mãn.

Đại trưởng lão cười ha ha hai tiếng: " Giang lão, xem ở phân lượng đều là tứ đại gia tộc, ta khuyên ngươi một câu, đừng nhảy vào vũng nước đục này, ngươi có biết Cố Nhược Vân đắc tội ai không? Người nàng đắc tội chính là Hồng Liên lĩnh chủ, người Hồng Liên lãnh địa sớm đã phát lệnh truy đuổi giết nàng! Thế nhưng ngươi còn muốn giúp đỡ nha đầu này?"

Hồng Liên lãnh địa muốn đuổi giết nàng?

Mày đẹp Cố Nhược Vân nhẹ nhăn lại, nàng rất muốn nói Hồng Liên lĩnh chủ là phụ thân nàng, cho nên Hồng Liên lãnh địa sao có thể phát ra mệnh lệnh này?

Đương nhiên, nàng biết cho dù nàng có nói ra sự thật chân tướng, cũng sẽ không có người tin tưởng nàng.

Cố Nhược Vân không đem lời nói của đại trưởng lão để trong lòng, tất nhiên cũng sẽ không nói ra bản thân cùng Hồng Liên lĩnh chủ có quan hệ. Nhưng cũng không đại biểu người bên cạnh nàng có thể nhịn xuống.

" Khanh khách," Chu Tước thanh thúy nở nụ cười, ý cười trong mắt nhưng ngữ khí lại tràn ngập trào phúng, " Ngươi nói Hồng Liên lĩnh chủ muốn đuổi giết nàng? Ta còn chưa có từng nghe qua chuyện vô nghĩa như vậy! Hổ độc còn không ăn thịt con, Hồng Liên lĩnh chủ là phụ thân của chủ nhân ta, sao có thể truy sát nàng? Ngươi xác định người nói cho ngươi tin tức này không phải là hại ngươi?"

Chu Tước đã sớm nhẫn nại không được.

Thời điểm ở ngoài Phong Lạc thôn, lần đầu nhìn thấy Lam Chước cùng Bạch Âm, nàng liền muốn đem chuyện này nói ra. Cũng không nghĩ lúc đó nàng lại ngốc trong Thượng Cổ Thần Tháp không ra được, chỉ có thể trơ mắt nhìn đám ngu xuẩn này ở trước mặt Cố Nhược Vân kêu gào.

Hiện tại có cơ hội, nàng sao có thể không nói?

Đầu óc Giang lão lúc ấy liền đình chỉ, nổ vang trong đầu, hắn kinh ngạc nhìn về phía Cố Nhược Vân, muốn dò hỏi chân tướng của chuyện này.

Hồng Liên lĩnh chủ là phụ thân của Cố Nhược Vân?

Vì cái gì bọn họ đều không có nghe qua chuyện này? Hồng Liên lĩnh chủ kia không phải chỉ có một mình, không có hài tử sao?

" Ha ha!"

Đại trưởng lão cười vang lên, tiếp theo trong đại sảnh mọi người cũng cười, nhưng mà bọn họ cũng không có khoa trương như đại trưởng lão, có một số người không muốn đắc tội Cố Nhược Vân, nghẹn cười muốn nội thương.

Không có gì đáng trách, tất cả mọi người bị lời nói của Chu Tước chọc cười.

Bọn họ gặp qua người không biết tự lượng sức mình, lại chưa thấy qua loại tình trạng này!

Hồng Liên lĩnh chủ là người nào? Đó là một người bị khắp đại lục gọi là kẻ điên! Có thể tưởng tượng được thực lực cường hãn ai cũng biết, hơn nữa lại không có nói lý! Nhưng cũng khen thay cho nàng, giả ai không giả, lại giả mạo nữ nhi của kẻ điên? Chẳng lẽ nàng cảm thấy bản thân sống quá dài, muốn tìm chết?

Người nào lại không biết, Hồng Liên lĩnh chủ cùng phu nhân hắn ly tán đã nhiều năm, vẫn chưa gặp lại, từ nơi nào lại toát ra một nữ nhi hơn hai mươi tuổi? Rõ ràng là khoác lác với bọn họ!

" Ngươi nói nàng là nữ nhi Hồng Liên lĩnh chủ?" Trong mắt đại trưởng lão tràn đầy châm chọc, chỉ vào Cố Nhược Vân cười nhạo nói: " Ngươi cho rằng những người chúng ta đều trở thành ngu ngốc! Hồng Liên lĩnh chủ căn bản không có nữ nhi, nàng là ở nơi nào đi ra? Về sau các ngươi muốn giả mạo người khác, tốt nhất nên đi tìm hiểu một chút tình huống của người nọ, để tránh gặp phải chê cười, ha ha!"