Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1203: Truyền thừa trong di tích 16



Bao gồm cả Tuyết Lang Bao Bao, những linh thú từng cái đã đột phá đến cảnh giới Võ Thánh, thực lực Viêm cùng Bạch Hổ Huyền Vũ tấn chức Võ Thánh hậu kỳ! Cho dù lực lượng truyền thừa không phân biệt chủng tộc, nhưng Thanh Long là Long tộc, cho nên có chỗ tốt hơn những linh thú khác rất nhiều.

Lúc trước Chu Tước còn yếu cách hắn một khoảng, thế nhưng lại cùng đối phương đồng thời đạt tới cảnh giới Siêu Phàm trung kỳ, khoảng cách tới hậu kỳ chỉ kém một bước!

“ Chủ nhân, chủ nhân.”

Chu Tước hưng phấn nhào vào trong ngực Cố Nhược Vân, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn rất là đáng yêu: “ Người ta rốt cuộc cũng tới Siêu Phàm a~, về sau ngươi cũng không cần sợ những cái hỗn đản đó! Chỉ là gia hỏa Thanh Long này cũng đồng thời tới Siêu Phàm trung kỳ, hơn nữa so với ta lại hấp thu nhiều hơn một chút.”

Khi nói lời này, sắc mặt của nàng rất là bất mãn.

Phải biết rằng, Thanh Long là lão đại trong tứ đại thần thú, nhưng mà sau khi bốn người đều chịu trọng thương, thực lực Thanh Long lại càng yếu, cho dù thật vất vả khôi phục lại vẫn kém xa so với nàng( Chu Tước).

Mà Chu Tước nàng, rốt cuộc cũng có cơ hội khoe khoang một chút trước mặt lão đại (CNV).

Không nghĩ tới mới bao lâu, đã bị gia hỏa Thanh Long này vượt qua, có thể tưởng tượng được hiện tại trong lòng Chu Tước có bao nhiêu gấp gáp.

“ Chủ nhân, ta quyết định, về sau ta cũng phải đi tìm truyền thừa tộc Chu Tước! Như vậy lực lượng ta hưởng thụ sẽ nhiều hơn Thanh Long.” Chu Tước bĩu môi, tức giận bất bình nói.

Huyền Vũ Linh Tiêu xoa cằm nhìn nàng một cái, nói: “ Chỉ còn lại một mình ngươi là tộc Chu Tước.”

Giống như một chậu nước lạnh dội từ trên đỉnh đầu dội xuống, trước tiếp đem Chu Tước dội lạnh thấu tim, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng suy sụp, chu cái miệng nhỏ bất mãn nhìn về phía Linh Tiêu.

“ Ta chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi.”

Trông thấy ánh mắt ủy khuất của Chu Tước, Linh Tiêu sờ sờ đầu mình, lại xoa cằm nói một câu.

“ Được, truyền thừa đã tiếp nhận xong, hiện tại chúng ta cũng nên rời đi nơi này.”

Cố Nhược Vân chậm rãi từ trên mặt đất đứng lên, khóe môi nâng lên nói: “ Cho nên, các ngươi vẫn đi vào Thượng Cổ Thần Tháp trước, hảo hảo củng cố lực lượng đột phá.”

Nói xong lời này, nàng cũng không cho đám linh thú có cơ hội phản ứng, liền đưa tất cả bọn họ vào Thượng Cổ Thần Tháp, tiếp theo hướng đại môn di tích đi ra.

Chờ sau khi nàng rời khỏi đây, âm thanh đã biến mất kia lại lần nữa vang lên.

“ Không biết ta đem truyền thừa để lại cho nha đầu này, đối với Long tộc là phúc hay là họa, hy vọng không có người Long tộc đi trêu chọc nàng, nói cách khác cho dù không có truyền thừa, chỉ dựa và Tử Tà với bốn thần thú bên cạnh nàng cũng có thể tiêu diệt Long tộc, tuy nói thực lực hiện tại của Tử Tà không bằng thời kỳ đỉnh cao, bốn thần thú thực lực cũng giảm, nhưng chờ bọn họ trưởng thành lên, Long tộc không thể chống đỡ nổi. Nếu quả thật Long tộc trêu chọc nàng, cũng hy vọng nha đầu này xem trên phân lượng truyền thừa của ta mà để lại cho Long tộc một con đường sống.”

Âm thanh tổ tiên Long tộc ngày càng suy yếu, tùy thời đều có thể biến mất.

“ Bất quá, truyền thừa đã được tiếp nhận, cũng là thời điểm ta nên rời đi.”

Giọng nói của hắn mang theo cảm thán, vẫn là đối với thế gian này lưu niệm, nhưng đến cuối cùng lại chậm rãi mất đi, phảng phất như chưa từng tồn tại …..

……………..

Bên ngoài di tích, Cố Nhược Vân bước ra cảm nhận được ánh mặt trời chiếu xuống, nét mặt nàng hiện lên tươi cười: “ Cuối cùng đã rời đi, hơn nữa mùa thu ở nơi này rất tốt, không nghĩ tới qua lâu như vậy, thi thể hắc long vẫn còn ở nơi này, một khi đã như vậy ta liền đem nó theo.”