Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1253: Một nhà đoàn tụ, chỉ thiếu Sanh Tiêu 16



Cố Nhược Vân nhìn vị trí vòng tròn màu đỏ trên bản đồ, trầm mặc xuống.

Tộc Hỏa linh thú nằm ở giữa núi cách Lâm gia không xa, đường xá bản thân mình muốn đến Lâm gia vừa vặn đi ngang qua nơi đó, cho nên không bằng đem tộc Hỏa linh thú thu phục trước, sau đó lại đến Lâm gia.

" Bản đồ ta nhận lấy."

Cố Nhược Vân đem bản đồ thu lại, ngẩng đầu nhìn Phong Ngọc Thanh: " Ta hy vọng, ngày sau Phong Cốc sẽ không đối địch với ta."

" Đây là khẳng định."

Phong Ngọc Thanh lộ ra tươi cười, ánh mắt kiên định nói: " Ta có thể đảm bảo cho ngươi, vô luận sau này phát sinh chuyện gì, Phong Cốc ta đều không phải địch nhân của ngươi!"

" Nhớ kỹ lời hôm nay ngươi nói."

Cố Nhược Vân nhìn Phong Ngọc Thanh lần nữa, liền xoay người đi vào trong khách điếm.

Sau khi nàng đi vào khách điếm, liền thấy phu thê Đông Phương Ngọc từ phòng cách vach đi ra.

Sắc mặt Đông Phương Ngọc hiện tại hồng nhuận, ánh sáng lấp lánh, cặp con ngươi liếc mắt đưa tình nhìn chăm chú vào nam nhân tuyệt mỹ bên cạnh, trên khuôn mặt còn bao phủ một tầng nhu hòa.

" Lão cha, mẫu thân," Cố Nhược Vân nhìn hai người ra khỏi phòng, trêu ghẹo nói, " xem ra tối hôm qua, các ngươi sinh hoạt cũng không tồi."

" Ngươi nha đầu này, cũng dám giễu cợt cha mẹ," Hồng Liên lĩnh chủ bất đắc dĩ lắc lắc đầu, trên khuôn mặt tràn đầy tươi cười, " Mọi chuyện ở Phong Cốc kết thúc cũng không sai biệt lắm, nha đầu, hiện tại chúng ta liền đi Lâm gia báo thù!"

Cố Nhược Vân trầm mặc nửa ngày, nói: " Các ngươi đi Lâm gia trước, ta còn có một chút chuyện muốn xử lý."

" Chuyện gì?"

Hồng Liên lĩnh chủ mày nhẹ nhăn lại, đáy mắt lộ ra một mạt kinh ngạc.

" Phong Cốc đã đáp ứng đem tộc Hỏa linh thú giao cho ta, tiếp theo ta muốn đi một chuyến đến tộc Hỏa linh thú trước, bất quá rất nhanh ta sẽ rời nơi nó, lão cha, các ngươi đi Lâm gia trước chờ ta, sau đó ta sẽ tới gặp mặt."

Cố Nhược Vân nhìn hai người trước mặt nói.

" Tộc Hỏa linh thú?" Hồng Liên lĩnh chủ nhíu nhíu mày, " Chúng ta đi cùng với ngươi."

" Không cần," Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, hướng về đôi vợ chồng trước mặt lộ ra một tia tươi cười xảo trá, " Hai người các ngươi thật vất vả mới gặp nhau, ta cũng không nên ở bên cạnh quá lâu, chờ tới Lâm gia chúng ta gặp lại."

Đông Phương Ngọc cười một tiếng, đi đến bên cạnh Cố Nhược Vân, giữ chặt tay nàng ôn nhu nói: " Đối với cha mẹ mà nói quan trọng nhất là có nữ nhi bên cạnh, hiện tại Sanh Tiêu không ở nơi này, bên cạnh chúng ta cũng chỉ có một mình ngươi."

Nghe được cái tên Sanh Tiêu, trong lòng Cố Nhược Vân chấn động một chút, nàng thở dài một tiếng, trên mặt mang theo tia cười khổ.

Cũng không biết rốt cuộc huynh trưởng hiện tại ở nơi nào, vì sao lại không muốn cùng bọn họ nhận nhau!

Không biết vì sao, Cố Nhược Vân luôn cảm giác được rằng Cố Sanh Tiêu ở trong bóng tối nhìn bọn họ, lại vẫn trước sau không xuất hiện để đoàn tụ.

" Lão cha, mẫu thân," nàng phục hồi tinh thần lại, mỉm cười nhìn khuôn mặt nhu hòa của Đông Phương Ngọc, " Các ngươi yên tâm, ta sẽ không có bất cứ nguy hiểm gì, ta chỉ là đi thu phục tộc Hỏa linh thú, nếu hai người đi theo ta.........lấy thực lực khủng bố của mẫu thân, phỏng chừng tộc Hỏa linh thú nhát gan sẽ trực tiếp bị dọa sợ."

Đông Phương Ngọc bất đắc dĩ thở dài, nàng như thế nào không biết nữ nhi bảo bối của mình muốn tạo cơ hội cho phụ thê bọn họ ở chung một chỗ mấy ngày.

" Vân nhi, nếu ngươi thật sự đã quyết định, vậy mau đi thôi, mặc kệ ngươi muốn làm cái gì, mẫu thân đều ủng hộ ngươi, mà trước khi ngươi tới cha cùng mẫu thân sẽ không có bất kỳ động tác gì, chúng ta sẽ chờ ngươi đến, cùng nhau ra tay với Lâm gia, có được không?"

" Được."

Cố Nhược Vân gật gật đầu, cuối cùng nhìn hai người trong khách điếm: " Ta đây liền đi trước một bước, chúng ta gặp lại ở Lâm gia."