Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1307: Quỷ Môn Sở La 10



............

Thiên Sơn, chỗ báo danh, đông đảo thế lực hội tụ, lai không có một người nào chen ngang đều ngay ngắn trật tự xếp hàng thật dài.

Lần này Ẩn Môn tổ chức tỷ thí cũng không phải là tự mình tham, mà là để cho các thế lực khác đến báo danh, nếu thế lực nào thắng ba trận có thể tiến vào tu luyện trong Ẩn Môn, hơn nữa người đoạt quán quân có thể tiếp nhận truyền thừa Ẩn Môn.

Truyền thừa Ẩn Môn, nghe nói có thể nhanh chóng tăng lên thực lực của võ giả.

Hiện tại vì một đạo truyền thừa này, các thế lực lớn bé trong Đệ Nhất thành đều tới tham gia, làm cho toàn bộ Thiên Sơn bị võ giả chiếm cứ, những nhóm linh thú trên Thiên Sơn cũng không dám lộ ra thân ảnh sợ sẽ bị đám nhân loại này giết chết.

" Chủ Tử, người ở đây quá nhiều, chuyện báo danh cứ để cho ta đi, ngươi đi qua một bên nghỉ ngơi."

Tử Ngọc nhìn về phía Cố Nhược Vân, cung kính nói.

" Không cần."

Cố Nhược Vân lắc lắc đầu: " Sau đó sẽ đến chúng ta, chờ một lát là được thôi."

Nghe được lời này, Tử Ngọc cũng không nói gì nữa xoay người nhìn về đội ngũ phía trước, bất đắc dĩ thở dài một tiếng: " Sự hấp dẫn của Ẩn Môn thật đúng là cường hãn, nhanh như vậy liền đưa tới thật nhiều người, không biết đội ngũ này rốt cuộc dài đến chỗ nào."

Cố Nhược Vân nhàn nhạt nâng môi, trên mặt trước sau một mảnh bình tĩnh, cũng không bởi vì trời nóng bức mà nóng nảy.

Thời gian trôi qua rất nhanh, thời điểm bọn họ tiến đến xếp hàng là lúc nắng mới lên, chớp mắt mặt trời đã ngã về tây, ánh chiều tà bao phủ toàn bộ Thiên Sơn.

Một ngày qua đi, đội ngũ phía trước rốt cuộc tan đi rất nhiều, rất nhanh liền đến phiên đám người Cố Nhược Vân.......

" Thế lực?"

Người nhập thông tin mặc áo bào trắng cũng chưa từng liếc mắt nhìn bọn họ một cái, làm theo quy định hỏi.

" Ma Tông."

" Nhân số." ( số người)

" Ba người."

Khi nghe Cố Nhược Vân nói lời này, người áo bào trắng rốt cuộc ngẩng đầu nhìn nàng một cái, đáy mắt mang theo một đạo kinh ngạc: " Chẳng lẽ ngươi không biết số người đạt tới năm mới có thể báo danh? hơn nữa đây đã là tiêu chuẩn thấp nhất, các thế lực khác đều mười mấy người."

Phải biết rằng, lần tỷ thí này chính là đoàn thể chứ không phải riêng lẻ từng người, đương nhiên nhân số càng nhiều càng chiếm ưu thế, nhưng nàng chỉ mang theo hai thuộc hạ đến báo danh?

Cố Nhược Vân trầm ngâm nửa ngày: " Vậy năm người đi."

" Duyệt."

Người áo bào trắng cũng không có nói thêm cái gì, vug bút lên liền đem số người cùng tên thế lực của bọn họ nhớ kỹ, chợt lấy ra một lệnh bài đưa tới trước mặt Cố Nhược Vân.

" Lệnh bài này nhất định phải có để tham gia tỷ thí, báo danh xong ngươi có thể tạm thời lui xuống nghỉ ngơi! Vì lần thi đấu này, người chuyên môn của Ẩn Môn chúng ta sẽ dựng một khách điếm giản dị trên Thiên Sơn, tiếp theo sẽ có người mang các ngươi tiến tới nghỉ ngơi."

Cố Nhược Vân đem lệnh bài cầm trong tay, chậm rãi xoay người: " Sở La, Tử Ngọc, chúng ta đi."

" Vâng, chủ tử."

Hai người lẳng lặng đi theo phía sau Cố Nhược Vân, cũng không có nhiều lời một câu.

Bất quá, bọn họ đều tò mò Cố Nhược Vân từ nơi nào tìm ra thêm hai người nữa, rốt cuộc lần này nàng ra cửa cũng chỉ mang theo có hai người bọn họ.

.............

Khách điếm.

Bên trong phòng mộc mạc giản dị, Cố Nhược Vân rót ly trà cho mình, dưới ánh mắt của Sở La cùng Tử Ngọc đem Chu Tước cùng Thanh Long Thiên Khung từ Thượng Cổ Thần Tháp triệu hoán ra.

Sau khi trông thấy hai người xuất hiện từ trong không khí, bọn họ đều trợn tròn mắt.

Bọn họ đã sớm nhận biết Chu Tước, cho dù không biết thân phận của tiểu hài tử này, nhưng lại biết cùng Cố Nhược Vân quan hệ không bình thường, nhưng người nam nhân này trước sau lại chưa thấy qua......

" Trận thi đấu này chỉ có nhân tài dưới ba mươi tuổi mới có thể tham gia, tuổi tác hai người các ngươi đã vượt qua rất nhiều, đem đan dược này ăn vào có thể tạm thời che giấu tuổi tác của các ngươi."

Cố Nhược Vân lấy ra hai quả đan dược, đưa tới trước mặt hai người nói.

Sở La trợn tròn mắt, kinh ngạc nói: " Chủ tử, ngươi là nói giỡn phải không? tiểu cô nương kia mới năm sáu tuổi a~, cư nhiên ngươi lại nói nàng đã quá ba mươi? này...chuyện sao có thể?"