Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1310: Lần đầu giao phong cùng Ôn Nhã 3



Sở La kinh ngạc nhìn Cố Nhược Vân: " Chủ tử, ngươi cùng Ôn gia có thù oán sao?"

Thù oán?

Nếu Ôn gia thật sự là chủ nhân sau màn thì giữa bọn họ đâu chỉ có thù oán? mà chính là không đội trời chung!

Đương nhiên, một cu này Cố Nhược Vân cũng không nói ra, bất quá trên người nàng tản mát ra khí thế lạnh lẽo, gián tiếp trả lời Sở La.....

" Các ngươi đi về nghỉ ngơi trước."

Cố Nhược Vân chậm rãi nhắm lại đôi mắt, nhàn nhạt nói: " Chờ đến ngày mai lại qua đây."

" Vâng, chủ tử."

Tử Ngọc cùng Sở La củng củng nắm tay, sau đó liền hướng bên ngoài đi ra.

Sau khi bọn họ rời đi, Cố Nhược Vân mở ra đôi mắt, đáy mắt lập lòe mãnh liệt sát khí.

" Chủ nhân," Thiên Khung nhìn về phía Cố Nhược Vân, dung nhan lạnh lùng nói, " Nếu người áo đen kia thật sự là công tử Sanh Tiêu, vậy chứng minh hắn đã rời đi nanh vuốt của Ôn gia, tuy không biết hiện giờ hắn ở nơi nào nhưng ít ra vẫn không có nguy hiểm gì."

Cố Nhược Vân nhẹ nhàng gật gật đầu, bên môi nâng lên một tia cười lạnh: " Thiên Khung, Trì, nếu trong tỷ thí gặp được người Ôn gia, các ngươi không cần khách khí! Nếu dám đi Tây Linh đại lục bắt ca ca của ta, ta đây đương nhiên không bỏ qua cho bọn họ!"

Kiếp trước, nàng đã không bảo vệ tốt người thân của mình.

Một đời này, nàng sẽ không cho phép người bên cạnh nàng bị thương.

Nếu có người dám can đảm đánh chủ ý lên bọn họ, cho dù là trả giá đại giới nàng cũng muốn đưa bọn họ vào chỗ chết! không giữ lại người nào!

" Vâng, chủ nhân."

Thiên Khung cùng Trì đồng thời ôm quyền, cung kính trả lời.

.................

Ngày kế tiếp, bình minh.

Phía trên Thiên Sơn, lại tụ tập vô số thế lực, ở giữa những người đó, Cố Nhược Vân chỉ liếc mắt một cái liền nhìn thấy Ôn Nhã bên trong đám người.

Hôm nay Ôn Nhã vẫn như cũ là một thân váy dài màu vàng nhạt, cao quý mà ưu nhã, đai lưng màu tím thập phần phiêu dật, dung nhan xinh đẹp vốn có của nàng càng tăng thêm một phần sắc thái. Làm cho ánh mắt nam tử của một số thế lực nhìn chăm chú không dời mắt.

" Là ngươi!"

Đúng lúc này, một đạo âm thanh phẫn nộ từ phía sau truyền đến.

Thời điểm Cố Nhược Vân xoay người, liền đối mặt với dung nhan tươi tắn của Mộ Dung Thiến.

Mộ Dung Thiến lúc này hai mắt như phun hỏa, phẫn nộ trừng Cố Nhược Vân, ánh mắt kia giống như muốn đem nàng bầm thây vạn đoạn.

Nàng vĩnh viễn sẽ không quên, bởi vì nữ nhân này mà làm cho cường giả trong Mộ Dung thế gia tổn thất nặng như vậy! Cũng là bởi vì nữ nhân này, khiến nàng lần đầu tiên phải chịu nhục nhã! Nghĩ đến đây, lòng nàng giống như có hàng vạn con kiến gặm nhấm, đau không thể chịu được.

Cố Nhược Vân nhún vai, bất đắc dĩ đầy mặt.

Cái này gọi là oan gia ngõ hẹp?