Thiên Bắc Dạ cảnh giác nhìn thiếu niên Long tộc mặt lộ vẻ ngượng ngùng trước mắt kia, hơi hơi nhíu mày, kéo Cố Nhược Vân vào trong lòng, ánh mắt hiện lên một tia sáng âm trầm.
Đối với hành động của Thiên Bắc Dạ, Cố Nhược Vân ngược lại không nói thêm gì, nàng mỉm cười, nói: "Phiền toái ngươi dẫn chúng ta đi gặp tộc trưởng."
"Được, Cố cô nương xin theo ta đến."
Khuôn mặt thiếu niên càng ngượng ngùng, dùng dư quang không ngừng liếc về phía Cố Nhược Vân.
Ở trên đường đi đến phòng tộc trưởng, thiếu niên vẫn luôn miêu tả phong thổ Long tộc này với Cố Nhược Vân, mà đối mặt với nhiệt tình của thiếu niên, Cố Nhược Vân không có nghĩ nhiều, chính là không yên lòng nghe lời nói của hắn.
"Đúng rồi," Nói xong, thiếu niên Long tộc giống như nhớ tới cái gì, dừng một chút, có chút ngượng ngùng nói: "Long tộc chúng ta không giống nhân loại các ngươi, ở trong Long tộc chúng ta, vũ lực là tối cao, không có nam tôn nữ ti gì, những mẫu Long (rồng cái) cường đại trong Long tộc, có thể đồng thời thành thân với nhiều công Long (rồng đực), sinh sản thế hệ sau, năng lực sinh sản của Long tộc chúng ta rất yếu, nhất là Long thực lực cường đại, năng lực sinh sản càng yếu đi, cho nên, chỉ cần là ở Long tộc, chẳng những có thể nhất phu đa thê (một chồng nhiều vợ), cũng có thể nhất thê đa phu (một vợ nhiều chồng)."
Ý tứ người này thật rõ ràng, nhất là ánh mắt liếc về phía Cố Nhược Vân kia, không ngừng bắn ra ánh sáng sùng bái.
Vì vậy hắn không chút chú ý tới, sắc mặt của hồng y nam tử đứng ở bên người Cố Nhược Vân kia âm trầm có thể chảy ra nước.
"Phải không?" Đối mặt với lời thiếu niên Long tộc này nói, Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười: "Đây cũng là lần đầu tiên ta nghe nói, chỉ là, mặc kệ là nhất phu đa thê, hay là nhất thê đa phu, ở chỗ ta đều không được thừa nhận."
Nếu nói, ngay từ đầu Cố Nhược Vân không có nhận thấy được ánh mắt của thiếu niên Long tộc, nhưng sau khi nghe được lời này của hắn, lại đột nhiên hiểu rõ cái gì, cũng quyết đoán nói ra những lời này.
Hơn nữa, nếu nàng không nói như vậy, phỏng chừng người này sẽ bị bình dấm chua bên người mình ngũ mã phân thây.
Quả nhiên, sau khi nghe thấy lời Cố Nhược Vân nói, sắc mặt Thiên Bắc Dạ tốt hơn một chút, không lại âm trầm giống như lúc ban đầu.
Thiếu niên Long tộc có chút thất lạc.
Ý tứ của Cố Nhược Vân, hắn nghe được rõ ràng, mà cảm tình qua nhiều năm như vậy hắn lần đầu nổi lên, cứ như vậy bị Cố Nhược Vân bóp chết ở trong trứng nước...
"Cố cô nương, đến, nơi này chính là phòng tộc trưởng, tộc trưởng ở bên trong chờ các ngươi, vừa rồi thiếu gia Lam Ca đã đến."
Thiếu niên Long tộc rất nhanh đã cảm xúc khôi phục, cho dù Cố Nhược Vân không đồng ý nhận hắn, lại cũng không ngại tình cảm hắn sùng bái đối với nàng.
Nhưng mà, sau khi Cố Nhược Vân nghe thấy xưng hô của thiếu niên Long tộc đối với Lam Ca, nhưng là nao nao.
Xem tình huống này, hình như Long tộc đã tiếp nhận Lam Ca rồi?
Như thế rất tốt, cũng không mệt Lam Ca cùng nàng chạy một chuyến như vậy...
Két!
Thiếu niên Long tộc đẩy mở cửa phòng ra, lại làm tư thế mời với hai người Cố Nhược Vân, sau đó dẫn đầu đi vào bên trong phòng tộc trưởng, cung kính củng nắm tay: "Tộc trưởng, ta đã mang người đến."
"Tốt."
Tộc trưởng mỉm cười: "Ngươi đi xuống trước đi, ta có một số việc muốn nói chuyện với khách nhân đường xa mà đến."
"Vâng."
Thiếu niên Long tộc lĩnh mệnh lui xuống.
Lúc hắn đi đến bên người Cố Nhược Vân, theo bản năng nhìn nàng một cái, ánh mắt kia đã không có ái mộ lúc ban đầu, lại vẫn như cũ lộ ra ý sùng kính.
Tộc trưởng nhìn thiếu niên Long tộc rời đi, như có đăm chiêu...