Có lẽ là nghe nói Thiên Bắc Dạ vì cứu nhi tử nhà mình mà mạo hiểm tiến vào Minh giới, thái độ của Hồng Liên Lĩnh chủ đối với hắn nhưng là thay đổi rất nhiều, càng là đã tiếp nhận nữ tế này rồi.
Đông Phương Ngọc nhưng là rất hài lòng với Thiên Bắc Dạ, đúng như một câu nói, nhạc mẫu nhìn nữ tế, càng nhìn càng thích.
Hiện tại Đông Phương Ngọc hoàn toàn chính là loại cảm giác này.
"Lúc này đây, chúng ta không chỉ muốn giới thiệu Vân Nhi, còn có tiểu Dạ! Thiên ca, ta thấy hiện tại Vân Nhi đã trưởng thành, càng là năng lực xuất chúng, nếu không cứ giao Hồng Liên Lĩnh này cho bọn hắn đi."
"Ha ha!" Hồng Liên Lĩnh chủ cười ha ha hai tiếng: "Không sai, đó là một ý tưởng rất tốt, Vân Nhi, từ đây về sau, Hồng Liên Lĩnh do con chưởng quản, ta và mẫu thân con cũng nên hưởng thụ thế giới hai người một chút."
Thái dương Cố Nhược Vân giật giật một chút, thế nào cũng không nghĩ tới cha nhà mình cứ như vậy ném lãnh địa cho nàng.
"Thôi đi, chờ huynh trưởng trở về, người giao Hồng Liên Lĩnh này cho hắn quản, con không muốn vất vả."
"Ta đây không xen vào, dù sao Hồng Liên Lĩnh ta giao cho con, nếu con không muốn vất vả, con lại giao cho ca con."
Hồng Liên Lĩnh chủ hoàn toàn là dáng vẻ vô lại, thật giống như Cố Nhược Vân có tiếp nhận hay không, Hồng Liên Lĩnh này hắn đều sẽ đưa cho nàng.
Cố Nhược Vân lập tức trợn tròn mắt, không nói gì nhìn khuôn mặt tuấn mỹ lãnh khốc của nam nhân kia, trên mặt mang theo vẻ bất đắc dĩ.
"Cha, người không thể như vậy..."
"Nữ nhi bảo bối, Hồng Liên Lĩnh này đã cho con, vậy về sau do con quản," Hồng Liên Lĩnh chủ không chút để ý tới lời lên án của nàng, vỗ vỗ bờ vai nàng, nói: "Về sau ngươi muốn làm thế nào thì làm thế ấy, đi, hiện tại chúng ta đi tham gia tiệc tối trước."
Đêm, càng sâu.
Giờ phút này phủ Lĩnh chủ lại là đèn đuốc sáng trưng, nha hoàn không ngừng ra ra vào vào bận rộn.
Bên trong đại sảnh phủ Lĩnh chủ, mọi người đều thường thường nhìn về phía ngoài cửa, ánh mắt đều mang theo vẻ chờ mong.
"Yến hội lần này là Lĩnh chủ tổ chức vì đại tiểu thư, thật không biết đến cùng đại tiểu thư này là một nhân vật thế nào, nhưng mà, nữ nhi của Lĩnh chủ khẳng định sẽ không kém."
"Kia nhưng chưa hẳn, vạn nhất nàng không có di truyền ưu điểm của Lĩnh chủ thì sao?"
"Hư, Lĩnh chủ lập tức đến đây, các ngươi đừng nghị luận nữa, Lĩnh chủ thật sủng ái đại tiểu thư, vạn nhất chọc giận Lĩnh chủ, sợ rằng sẽ bị nhận trừng phạt nghiêm khắc nhất."
Vì làm cho người trong lãnh địa đều là nhận thức Cố Nhược Vân, vì vậy yến hội lần này trừ bỏ những người muốn nịnh bợ Hồng Liên Lĩnh chủ ra, còn có nhóm hộ vệ thân tín của phủ Lĩnh chủ.
Giờ phút này, trong đám người, Lâm Tuyết nắm chặt nắm tay, vẻ mặt tràn đầy ghen tị.
"Tuyết nhi," Ở bên cạnh nàng ta, hộ vệ tuổi trẻ sợ nàng ta khống chế không được tâm tính của mình, vội vàng nhỏ giọng phân phó ở bên tai nàng ta: "Hôm nay ta sẽ giới thiệu ngươi cho Lĩnh chủ, chỉ là ngươi đừng xằng bậy, chọc giận Lĩnh chủ, không có bất luận kẻ nào có thể cứu được ngươi."
Lâm Tuyết không kiên nhẫn nói: "Đã biết, thực dong dài! Ta có chừng mực, không cần ngươi quản! Dù sao ta nhất định phải sinh đứa nhỏ cho Lĩnh chủ!"
Đang nói, dưới ánh trăng thanh lãnh kia, hai bóng dáng cùng đi đến, càng là bất chợt cúi đầu nói nhỏ, thoạt nhìn cực kì ấm áp mà ngọt ngào. Ở phía sau hai người này, còn đi theo hai nam nữ trẻ tuổi.
Chỉ thấy trong đó nữ tử kia mặc y phục màu xanh, khuôn mặt thanh lệ xuất trần, ngũ quan cực kì giống với Lĩnh chủ phu nhân, mặt mày thanh lãnh ian ẩn chứa ý cười nhợt nhạt.
Trong lòng của nàng ôm một thú nhỏ lông xù, đáng yêu đến làm cho người ta muốn vươn tay sờ lông mềm mại kia một chút