“Phu nhân, kỳ thật cũng không phải chuyện lớn gì, chỉ là vị công tử này hoành đao đoạt ái, đoạt đi nữ nhân của ta, chuyện này ta có thể lén giải quyết với hắn, không phiền toái phu nhân.”
Mặc cho Ngôn Tử Thần nghĩ như thế nào, cũng không nghĩ tới quan hệ của Thiên Bắc Tầm và Lam Vũ Ca.
Rốt cuộc, Thiếu chủ Đông Phương thế gia Đông Phương Thiếu Trạch đến nay không có đón dâu, gia hỏa này cũng không có khả năng là tôn tử của Lam Vũ Ca!
Còn đám người Cố Nhược Vân ở Đông Nhạc đại lục xa xôi……
Ngươi cho rằng nhi tử Cố Nhược Vân sẽ coi trọng công chúa của một tiểu quốc? Cho dù là hắn coi trọng, người có được địa vị cường đại như Cố Nhược Vân và Thiên Bắc Dạ, cũng không có khả năng đáp ứng nhi tử của mình nghênh thú công chúa của một quốc gia!
Nhưng mà, Ngôn Tử Thần rõ ràng chính là nghĩ quá nhiều, không phải ai cũng sẽ chú trọng môn đăng hộ đối, cũng không phải bất luận kẻ nào đều sẽ gậy đánh uyên ương đối với một thế hệ trẻ tuổi……
“Thì ra còn có chuyện này?” Lam Vũ Ca nhàn nhạt lên tiếng, đạm mạc nói: “Đại ca, đây là một thế hệ nhân vật trẻ tuổi kiệt xuất nhất Linh Tông các người à, ta xem cũng chỉ là như thế!”
Tươi cười của Ngôn Tử Thần bỗng nhiên cứng đờ, không dám tin nhìn về phía Lam Vũ Ca, kinh ngạc chớp mắt.
Hắn ta không biết đã xảy ra chuyện gì.
Ấn tượng của Lam Vũ Ca đối với hắn ta không phải luôn luôn thực tốt sao? Vì sao sẽ đột nhiên như thế?
Đang lúc Ngôn Tử Thần kinh ngạc, một bên truyền đến tiếng cười khẽ của Thiên Khải Tôn giả: “Chuyện này, là ta sơ sót, ta cũng không nghĩ tới Ngôn Tử Thần này sẽ là nhân vật mặt ngoài một dáng vẻ mặt trái một dáng vẻ, một khi đã như vậy, ta đây sẽ trục xuất hắn ta khỏi Linh Tông.”
Giờ khắc này, Thiên Khải Tôn giả rốt cuộc biết vì cái gì Thiên Bắc Tầm muốn ông mang Ngôn Tử Thần tiến đến nơi này, thì ra là gia hỏa này vậy mà muốn đoạt nữ nhân của Thiên Bắc Tầm, hơn nữa, còn chửi bới Thiên Bắc Tầm ở trước mặt Lam Vũ Ca.
Với tính cách bênh vực người mình của muội tử nhà mình này, sao có thể sẽ chịu đựng xuống?
Thiên Khải Tôn giả nói giống như ngũ lôi đánh xuống đầu, làm Ngôn Tử Thần tức khắc trợn tròn mắt, hắn ta có chút run run rẩy rẩy hỏi: “Tôn giả, ta làm sai chuyện gì, người lại muốn trục xuất ta khỏi Linh Tông? Người làm như vậy, không sợ khiến cho trưởng lão và Tông chủ trong tông bất mãn sao?”
Tốt xấu gì hắn ta cũng là đệ nhất nhân Linh Tông! Thiên Khải Tôn giả có tư cách gì trục xuất hắn ta đi.
Nghe được lời này, Thiên Khải Tôn giả nhàn nhạt quét mắt nhìn Ngôn Tử Thần: “Đan dược của Linh Tông chúng ta, đều là mẫu thân của tiểu tử hoành đao đoạt ái trong miệng ngươi cung cấp! Một cái lý do này có đủ hay không?”
Đan dược của Linh Tông đều là từ mẫu thân của tên khốn này cung cấp?
Nơi phát ra đan dược của Linh Tông bọn họ không phải đến từ chính Cố Nhược Vân sao?
Chẳng lẽ nói……
Giống như là nghĩ tới cái gì, cả người Ngôn Tử Thần run lên, bước chân đều không đứng vững thiếu chút nữa té ngã trên đất.
Giờ này khắc này, sắc mặt hắn ta tái nhợt, mặt lộ vẻ hoảng sợ nhìn về phía Thiên Bắc Tầm, trong lòng bởi vì sợ hãi mãnh liệt kia, làm cho hắn ta ngay cả một câu đều nói không nên lời……
Tiểu tử này, là nhi tử của đệ nhất cường giả nổi tiếng đại kia lục?
Không có khả năng!
Quyết không có khả năng!
Nếu hắn thật là nhi tử của vị kia, sao có thể sẽ coi trọng Phượng Thiên Huyễn?
Phải biết rằng, Phượng Thiên Huyễn này chỉ là công chúa của một tiểu quốc mà thôi……
Thiên Bắc Tầm giống như không có chú ý tới sợ hãi trong mắt hắn ta, hơi hơi nâng cằm, lãnh ngạo nói: “Cố ngoại tổ mẫu, người giúp con tuyên bố một cái tin tức ra ngoài, ta muốn hắn ta không thể hỗ tiếp được ở đại lục, nếu có thế lực muốn mua chuộc hắn ta, chính là kẻ địch với Phong Vân đế quốc, Hồng Liên Lãnh địa, còn có Ẩn Môn!”
Phong Vân đế quốc là thế lực của Cố Nhược Vân, Lĩnh chủ Hồng Liên lãnh địa là Cố Thiên, còn Ẩn Môn kia…… Ở mấy năm trước cũng đã truyền cho Đông Phương Ngọc!