"Gia gia, con thật là khó chịu, con đau quá, con thật không cam lòng!"
Sau khi lại thức tỉnh, Hồng Phỉ Phỉ khóc lớn nhào vào trong lòng Hồng gia chủ, trong mắt tràn đầy âm ngoan: "Đều tại người kia, là nàng sai! Nếu không tại nàng, biểu ca sẽ không đối với ta như vậy, gia gia, người phải báo thù giúp con."
Nhìn mặt sưng đỏ kia của tôn nữ bản thân thương yêu nhất, Hồng gia chủ trấn an ôm nàng vào trong lòng, đau lòng nói: "Phỉ Phỉ, con yên tâm, gia gia nhất định sẽ báo thù cho con, không có bất luận kẻ nào có thể bắt nạt tôn nữ của ta, không có bất luận kẻ nào!!!"
Hồng Phỉ Phỉ cúi đầu, sát khí trong mắt dần dần dày, nàng sẽ không để cho nữ nhân nghèo hèn kia dụ dỗ Hạ Lâm Ngọc, tuyệt đối không thể!
"Phỉ Phỉ, con yên tâm, hiện tại ta lập tức đi Hạ gia, làm cho Hạ gia chủ cho ta một cái công đạo, cho dù Hạ gia hắn quyền uy nhất Thiên Thành lại như thế nào? Cũng quả quyết không có lý do gì đi thương hại người như vậy."
Hồng lão gia tử lạnh lùng nói một câu, sau đó lập tức để cho nha hoàn hầu hạ Hồng Phỉ Phỉ ngủ, ngay sau đó đi đến La gia.
Một Hồng gia thế lực không đủ cường đại, cho nên loại thời điểm này, lão phải tìm kiếm đồng minh.
Thật dễ hiểu, La gia muốn nịnh bợ Hạ gia, cũng là một lựa chọn rất tốt…...
..........
Đại sảnh La gia.
Gia chủ La gia La Ngô (*) nhẹ nhàng phẩm nước trà trong tay, ánh mắt nhàn nhạt quét về phía lão giả ngồi ở dưới tay mình, khóe môi khẽ giương lên một độ cong, nhàn nhạt nói: "Không biết hôm nay Hồng gia chủ tới nơi này tìm ta là có chuyện gì?"
(*) La Ngô: nguyên văn là la 覅 (罗 覅) QT không dịch ra được, nhưng mình có tra một số chỗ thì ra được La Ngô, nếu có sai sót thì mọi người bỏ qua, ở đây, chúng ta tạm chấp nhận tên này nhéL ^^
"La gia chủ, chẳng lẽ ngươi không biết tiểu thiếu gia Hạ gia rất gần gũi với một nữ nhân?" Hai mắt Hồng gia chủ chợt lóe, nói: "Còn vì nữ nhân kia đánh Phỉ Phỉ, La gia chủ không lo lắng nơi đi sau này của La tiểu thư? Dù sao mọi người Thiên Thành đều biết La tiểu thư nhất định sẽ gả cho tiểu thiếu gia Hạ gia."
"Chuyện này ta vừa nghe người ta nói rồi."
La Ngô buông cái chén trong tay, cười cười: "Chỉ là chuyện giữa tiểu bối thì để tự bọn họ xử lý là được, chúng ta không cần quản nhiều, nếu Hạ thiếu gia thật sự coi trọng nữ nhân kia, vậy cũng là lựa chọn của hắn."
Cho dù trong lòng La Ngô thật lo lắng vì La Lỵ, nhưng mà, nếu Hạ Lâm Ngọc không thích La Lỵ, cưỡng cầu cũng không có cách nào, cho nên cứ theo bọn họ đi, hắn tin tưởng ngày sau La Lỵ tất nhiên sẽ tìm được một người làm bạn cả đời với nàng.
"Sao chúng ta có thể mặc kệ chuyện giữa tiểu bối? Từ trước đến nay đều là lệnh của phụ mẫu, lời của mai mối, Hạ tiểu thiếu gia không được Hạ gia chủ cho phép có thể nào ở cùng nữ nhân khác? Như vậy đối với La gia các ngươi rất không công bằng, Phỉ Phỉ cũng là vì La tiểu thư mới ra mặt bênh vực kẻ yếu, ai biết nữ nhân không biết từ đâu đến kia có bản lĩnh mê Hạ Lâm Ngọc đến thần hồn điên đảo, La gia chủ ngươi thật sự mặc kệ sao?"
Lão không tin, La gia không muốn nịnh bợ Hạ gia, người này chỉ là nói ngoài miệng thôi, luôn miệng vì nữ nhi vui vẻ, nếu hắn thực vì nữ nhi vui vẻ, hắn nhất định sẽ dùng hết toàn lực tranh thủ giúp nàng.
"Hồng gia chủ, nếu hôm nay ngươi tới nơi này chỉ là vì chuyện này, vậy hiện tại xin mời ngươi trở về đi."
La Ngô nhướng mày, lạnh lùng nói: "Tiễn khách."
"Vâng, gia chủ."
Nghe vậy, quản gia ở bên cạnh đi đến trước mặt Hồng gia chủ, nói: "Hồng gia chủ, mời trở về đi."
"Hừ!"
Mắt thấy đối phương hạ lệnh tiễn khách, Hồng gia chủ ‘hừ’ lạnh một tiếng, cũng không có lại nói thêm cái gì, xoay người đi ra ngoài cửa.
Sau khi bóng dáng của lão biến mất, La Ngô cười nói: "Lỵ nhi, con có thể đi ra."
Vừa dứt lời, một bóng dáng màu hồng nhạt đi ra từ phía sau, nói: "Cha, người đừng nghe lời Hồng gia chủ nói, cô nương kia tên là Cố Nhược Vân, là chủ tử của Bách Thảo Đường, cũng là ân nhân cứu mạng của Ngọc ca ca, chúng ta không thể đắc tội nàng."