Nói không chừng Vệ sư bá cũng sẽ vụng trộm tiến vào giúp vui.
Đây mới là nguyên nhân nàng muốn đi theo đội ngũ Y Môn tiến đến Vân thành.
Không nghĩ tới nàng không gặp được sư bá, nhưng mà gặp người quen biết sư bá, như thế cũng tốt, chỉ cần có thể truyền tin tức lại cho sư bá là đủ rồi.
"Ngũ Nguyệt," Cố Nhược Vân đứng lên từ ghế tựa, nói: "Ngày mai, ta sẽ làm cho người ta đi đón Vệ Y Y lại Vân thành, lúc đó ngươi có thể cùng đi theo người của ta, đến lúc đó có chuyện ngươi trực tiếp nói với nàng, lqd chỉ là sau khi ngươi rời đi không biết người Y Môn…...."
"Xin Cố cô nương yên tâm, ta chẳng phải đệ tử tham gia thí luyện, cho dù rời đi người Y Môn cũng sẽ không nói cái gì."
Sau khi nghe thấy Vệ Y Y sẽ tiến đến, ánh mắt Ngũ Nguyệt sáng một chút, vội vàng nói.
"Được, vậy ngày mai ngươi tới tìm ta."
Nói xong lời này, Cố Nhược Vân không nói thêm gì nữa, ngáp một cái, vẻ mặt có chút mỏi mệt.
Thấy vậy, Ngũ Nguyệt không lại ở lâu, củng củng nắm tay nói: "Đa tạ Cố cô nương, Ngũ Nguyệt cáo từ trước."
Dứt lời nàng xoay người đi ra ngoài, nhân tiện giúp Cố Nhược Vân đóng cửa phòng.
...........
Ánh trăng như nước.
Phía trên ngã tư đường yên tĩnh, nữ tử mặc một bộ váy trắng, mặt che lụa trắng đi thoáng qua từ bên cạnh Lãnh Ngôn Phong, không biết vì sao, có một cảm giác khác thường quanh quẩn ở trong lòng Lãnh Ngôn Phong, y nhíu mày, quay đầu nhìn về phía bóng dáng trắng như tuyết dần dần biến mất dưới ánh trăng kia, trong lòng giống như sinh ra một loại cảm giác khác thường.
"Đợi chút!"
Ngay cả Lãnh Ngôn Phong cũng không biết vì sao, sẽ ở trên đường gọi một nữ tử không quen biết đứng lại.
Bước chân của nữ tử hơi ngừng lại, cũng không có quay đầu, nhàn nhạt hỏi: "Vị công tử này có việc sao?"
"Chúng ta….... Có phải đã gặp qua hay không?"
Lãnh Ngôn Phong trầm mặc một lúc lâu, nhìn bóng lưng của Ngũ Nguyệt, hỏi. (L: ai đoán ra quan hệ của 2 người này không?)
Ngũ Nguyệt cười cười, giọng điệu bình thản nói: "Không."
Nói xong lời này, nàng bước nhanh biến mất ở phía trên ngã tư đường, chỉ lưu lại một mình Lãnh Ngôn Phong kinh ngạc xuất thần.
Cái loại cảm giác này quá giống, lqd rất giống cảm giác ở trên người Thi Vân sư muội nhiều năm trước, rốt cuộc nữ tử này loại người nào? (L: giờ thì đoán ra chưa?)
Nghĩ nghĩ, mặt mày Lãnh Ngôn Phong càng thâm trầm, bất luận như thế nào, nàng đều sẽ không làm ảnh hưởng tới địa vị của Thi Vân sư muội trong lòng y.
........
Hội giao dịch, là sự kiện long trọng nhất mỗi năm của Vân thành, rất nhiều cường giả lấy ra bảo bối của mình bày biện ở trên quầy hàng để người tuyển chọn, nếu đối phương lấy ra bảo bối vừa khéo hợp tâm ý của hắn, vậy lần giao dịch này sẽ hoàn thành.
Lúc này, phía trên quảng trường Vân thành, Lâm Lang tò mò nhìn Cố Nhược Vân ôm con mèo nhỏ vào trong ngực, chớp mắt.
Bởi vì trước đó, nàng tận mắt nhìn thấy, con mèo nhỏ này là từ một con Bạch Hổ khổng lồ biến ảo mà thành, nói như vậy, Linh Thú có thể tùy ý biến hóa hình thể của chỉ có một loại, kia chính là Linh Thú có được huyết thống Thần Thú trong truyền thuyết!
Không nghĩ tới đúng như bên ngoài đồn đãi, trong tay Cố cô nương thật có được Thần Thú cường đại mà uy mãnh, chỉ cần có nàng ở, trận đấu lúc này đây Đông Phương thế gia sẽ không thua!
"Sau khi xong hội giao dịch này, các ngươi lập tức tiến hành huấn luyện trong nửa tháng, cho nên nếu nơi này có vũ khí vừa lòng nào đó trước hết đổi lại, đối với huấn luyện kế tiếp của các ngươi cũng có tác dụng rất lớn."
Nghe nói như thế, hai mắt mọi người sáng lên, ánh mắt bắt đầu sưu tầm vũ khí chung quanh.
"Hả?"
Bỗng nhiên, bóng dáng màu trắng phía trước hấp dẫn sự chú ý của Cố Nhược Vân, khóe môi nàng nâng lên một nụ cười lạnh, cũng không có nói thêm cái gì với đám người Lâm Lang lập tức bước đi qua.
Thiên Bắc Dạ ở bên cạnh cũng không nói thêm gì lập tức đuổi theo.