Vị Tiên chủ kia đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán, thở hắt một hơi:
- Xem ra lần này ta nhất định phải nhanh chóng bắt huynh muội nhà họ Cố thôi, nếu chọc giận vị đại nhân kia thì cái mạng của ta chắc không giữ được mất. Khổ nỗi huynh muội Cố Sanh Tiêu vô cùng giảo hoạt, ta chỉ có thể đợi lúc hỗn chiến mới có thể ra tay với bọn họ.
Trong đáy mắt hiện lên một tia lạnh lẽo, Tiên chủ khôi phục lại vẻ mặt cao ngạo lạnh lùng trước đó, nhanh chóng bước ra ngoài.
Nghe nói Ma nhân chiếm lấy một mảnh đất nhỏ ở đại lục, chỗ này không có cách nào vượt qua được vách núi, kể cả là Võ Hoàng cường giả cũng chẳng thể bay qua! Chính xác là bình thường Ma nhân cũng không có cách nào đi qua đó.
Thế nhưng cứ mười năm một lần, trận chiến Thần Ma sẽ được tổ chức.
Thông qua việc tổ chức này, vách núi làm hạn định trước đó sẽ biến mất nối liền với phía ngoài đại lục, khi đó Ma nhân sẽ bắt đầu tấn công, vọng tưởng chiếm lấy đại lục.
Đừng nhìn số lượng Ma nhân thưa thớt mà coi thường, đó chính là sai lầm, Ma nhân sinh sôi hết sức kinh người, nhưng vì chúng cần tăng nhiều thực lực nên nhất định phải xem đồng loại như đồ ăn mà nuốt chửng lấy! Bởi vậy nên năng lực bên trong cũng sẽ tự bộc phát ra vô cùng mạnh mẽ!
Ngay lúc này, cách chiến trường Thần Ma không xa, phía trên núi đã có vô số lều vải được dựng lên, nhìn từ xa chỉ thấy một vùng dày đặc là lều.
- Tiểu nha đầu nhà ngươi đã đến?
Thiên Khải tôn giả liếc mắt liền thấy đằng xa là Cố Nhược Vân, đôi mắt bất chợt sáng lên, bước nhanh tới:
- Đúng rồi, ngươi không mang người theo sao? Trước đây ta có nghe nói lúc ngươi sinh ra đã gây chấn động! Chậc chậc, không biết rốt cuộc ngươi làm thế nào thu phục được nhiều Võ Tôn như thế?
Cố Nhược Vân nhún vãi khẽ cười cười.
Lúc này, đột nhiên nàng thoáng nhìn thấy Linh Tông trong đoàn người kia, bộ dạng lén lén lút lút, trong đáy mắt hiện lên một tia lạnh.
Linh thượng tôn giả hẳn cũng đã cảm nhận được ánh mắt của nàng, thân thể khẽ run lên một chút, nhanh chóng lẩn vào đám đông rồi biến mất.
Trước đó vì muốn hãm hại Cố Nhược Vân, hắn đã nói cho Tiên Địa hành tung của nàng, chỉ là lúc ấy có việc chút việc nên không đi cùng người của Tiên Địa, đến khi xong việc chạy tới nơi cũng là lúc nhìn thấy thi thể chất đầy trên đất.
Đương nhiên trong số đó không có lấy một cái của Cố Nhược Vân! Toàn bộ là của các trưởng lão Tiên Địa, thậm chí là cả đồ đệ của hắn cũng có trong số đó.
Ngay lập tức, Linh Thượng tôn giả đã bị dọa đến phát sợ, cao thủ của Tiên Địa nhiều như vậy, làm sao có thể không đánh lại một nữ nhân? Nhưng đó đương nhiên là sự thật kể cả hắn không muốn tin.
Bất luận là như thế nào, từ trước đến giờ hắn đều chưa từng nghĩ Cố Nhược Vân có trong tay năng lực lớn mạnh đến vậy.
Bị dọa đến kinh hãi nhưng trong thâm tâm của Linh Thượng tôn giả, nỗi hận thù đã lớn đến nỗi lấn át tất cả, thậm chí càng ngày càng sâu đậm.
Nguyên nhân không có gì khác ngoài việc đồ đệ của hắn bị nữ nhân này hại chết!
Đó là đệ tử mà hắn tâm đắc nhất, cho dù có như thế nào thì cũng không đáng tội chết! Ấy vậy mà nữ nhân độc ác kia lại hại đồ đệ của hắn chết thê thảm.!
Cho nên, chỉ cần có một cơ hội, hắn nhất định sẽ khiến nữ nhân này chết không có chỗ chôn thây!
Linh Thượng tôn giả nắm thật chặt nắm đấm, từ trong đáy mắt của hắn chỉ còn lại nỗi hận thù, u ám. Hắn phải hít thở thật sâu mới ngăn bản thân không kích động mà đi tìm Cố Nhược Vân gây phiền toái.
Đồ đệ của hắn bị hại chết cũng do hắn quá kích động, thế nên hiện tại, hắn không thể bồng bột như trước kia nữa.