Phế Vật Triệu Hồi Sư

Chương 171





Nhóm người Trần Vũ Phong đứng nhìn mà không khỏi suy nghĩ sâu xa, dường như nội bộ trong nhà của nam tước không được đoàn kết cho lắm, hoặc bên trong có ẩn tình gì đó mà bọn họ không biết được.

Fill sau khi không bị Lan tiếp tục công kích liền quay đầu khom người nói "Chủ thượng, thuộc hạ là lo lắng đến an nguy của ngài, nếu như quôc vương thật sự vì chuyện này mà tức giận thì đại nghiệp của chúng ta sẽ tan vỡ trong phút chóc."

"Ngài không thể vì những kẻ ngoại lai kia mà liều lĩnh như vậy."

"Fill, ngươi đây là có ý gì." Lan nhịn không được liền hừ lạnh nói "Chủ thượng đã nói ngài không có làm, vậy mà ngươi cứ khăng khăng là o ngài làm, ngươi đây chính là ghép tội cho chủ thượng."

"Rốt cuộc ngươi làm vậy là có mục đích gì."

"Lan." Fill căm tức hô "Ta mới hỏi ngươi là thế nào, rốt cuộc các ngươi ở cạnh chũ thượng đã làm cái gì."

"Fill, ngươi đây là tâm thuật bất chính sao, ta chỉ đang nói về hành động của ngươi, vậy sao phải tức giận." Lan nhìn hắn ngã ngớn nói "Chẳng lẽ nói trúng tim đen rồi nên nhột à."

"Vậy thì thật có lỗi."

"Ngươi... Ngươi... Ngươi..." Fill chỉ vào mặt Lan tức giận.

"Đủ rồi." Bara Ly lúc này mới tức giận quát lớn "Hai người muốn cãi thì ra ngoài cãi, ta còn có khách ở đây."

Lan nghe vậy liền ngậm miện không tiếp tục nói nữa, Fill thì không cam lòng vẫn cố mà khuyên nhủ "Chủ thượng."

"Đủ, ta đã nói rồi chuyện này không phải do ta làm, ngươi vừa về đến hãy 9i nghỉ ngơi đi." Bara Ly nhanh chóng cắt lời rối tiễn khách, anh không còn muốn nghe bất kỳ thứ gì của hắn ta nữa.

Fill cúi thấp đầu khiến không ai co thể thấy khuôn mặt hắn lúc này, dù căm hận thế nào thì giờ đây hắn chỉ có thể gật đầu rồi cáo lui "Thuộc hạ cáo lui."

"Lan, ngươi cũng đi đi." Bara Ly đánh mắt ra hiệu cho Lan, anh muốn hắn rời khỏi phòng để đảm bảo tên Fill kia không làm bất kỳ động tác kỳ quặc nào, hoặc sử dụng thiết bị nghe lén nào bên trong phủ của mình.

"Thuộc hạ cáo lui." Lan hiểu ý liền gật đầu lui ra.

Hai người một trước một sau rời khỏi phòng, nhóm Trần Vũ Phong nhìn cánh cửa dần dần đóng lại ngăn cản hai thân ảnh đứng bên ngoài cửa.

"Vũ Phong, đến đây." Bara Ly nhìn bọn họ rồi gọi "Thật ngại quá khiến mọi người chứng kiến chuyện buồn cười khi nãy."

"Không đáng ngại." Trần Vũ Phong lắc đầu, sau đó đi lại gần "Chúng tôi đến đây chỉ muốn cảm ơn ngài đã chăm sóc hai đứa nhỏ mà thôi."

"Là ông Adam chăm sóc, ta chẳng làm gì cả." Bara Ly cười nói "Bọn chúng rất ngoan, hiểu chuyện đến nỗi khiến người khác kinh ngạc."

Trần Vũ Phong hiểu anh đang ám chỉ cái gì liền gật đầu cười nói "Hoàn cảnh của chúng không tốt lắm, chỉ có chân tình mới đổi được hân tình."

"Ngài hãy thử mở lòng mình để đổi lấy đi."

Bara Ly nghe vậy liền lắc đầu "Không dễ dàng vậy đâu, địa vị đã nói lên chân tình của ta chưa chắc có thể đổi lấy chân tình, nhưng ta tự khắc sẽ cho họ những hứ tính nhiệm mà ta có."

"Ngài nói đúng." Trần Vũ Phong gật đầu, điều này cậu có thể hiểu, nhưng đối với một người không có gì để mất như cậu thì suy nghĩ này vẫn đúng, nhưng đối với người đang nắm giữ quyền hành trong tay thì đây là suy nghĩ hết sức nông cạn "Là ta quá ngây thơ."

"Không." Bara Ly lắc đầu thở dài "Người có thể suy nghĩ như vậy chính là người sống rất thoải mái, ta ghen tị với cậu về điều này."

"Đúng rồi elf kia sao rồi."

Trần Vũ Phong thở dài lắc đầu "Không có tiến triển, người đứng sau vụ việc này chắc chắn không phải đơn giản."

"Nam tước, ngài phải cẩn thận, mục đích của bọn họ là gì chúng ta không biết được."

"Ta đã biết, các cậu cũng phải cẩn thận." Bara Ly nặng nề gật đầu, anh có thể cảm nhận được thế giới này bắt đầu không yên ổn rồi.

"Tôi đã biết, vậy chúng tôi đi trước." Trần Vũ Phong gật đầu sau đó cáo từ.

Bara Ly thấy vậy liền ngăn lại "Chờ đã."

Trần Vũ Phong nghi hoặc nhìn anh.

"Cầm lấy." Bara Ly quăng quả cầu truyền tin cho cậu.

Trần Vũ Phong nhanh chóng chụp lấy vẻ mặt đầy khó hiểu, không phải anh cho người theo dõi bọn họ sao, cần quả cầu này để làm gì.

Bara Ly thấy cậu như vậy liền khẽ ho một tiếng rồi nói "Người của tôi chỉ theo bảo vệ các cậu một đường, nhưng các cậu sẽ có lúc bỗng nhiên biến mất khiến người của tôi không thể tìm thấy."

"Vì vậy tôi đưa thẳng cho cậu quả cầu luôn, tuy nó không thể chuyền tải hình ảnh nhưng có thể truyền tải giọng nói."

"Bên cậu không có pháp sư vì vậy quả cầu không thể truyền tải được hình ảnh, nhưng nếu kích hoạt sức mạnh của cậu vào quả cầu thì có thể nghe thấy âm thanh, như vậy có thể tiện để trao đổi hơn."

Trần Vũ Phong nghe vậy liền thông suốt, cậu gật đầu cảm ơn "Ngài suy nghĩ thật chu đáo, thật sự cảm tạ ngài rất nhiều."

"Không cần, đây là do chúng ta vẫn đang hợp tác với nhau, tôi làm vậy là do lợi ích của bản thân mình." Bara Ly lạnh nhạt nói, anh luôn suy nghĩ lợi ích riêng của mình, vì vậy không cần thiết nhận được lời cảm ơn đơn thuần đó.

"Không, là do tôi muốn cảm ơn anh mà thôi." Trần Vũ Phong mĩm cười.

Bara Ly thoàng ngượng ngùng, đối mật với cậu anh luôn không thể nói lời từ chối, đây có lẽ là sức mạnh của riêng cậu.

"Vậy chúng tôi đi trước, có gì hãy liên lạc sau." Trần Vũ Phong nhìn anh rồi nói, sau đó cậu dẫn theo nhóm người rời đi.

Bara Ly nhìn theo cậu mà nhắc nhở "Khi nào đi tham gia lễ đăng ngôi ta sẽ thông báo với các cậu."

"Được." Trần Vũ Phong trả lời, dáng người nhanh chóng khuất sau cửa.

Bara Ly nhìn cửa rồi thở dài, có lẽ anh thật sự là người ích kỷ, lần này đi tham gia lễ đăng ngôi có thể đối với anh không là chuyện gì lớn lao, nhưng đối với nhóm người Trần Vũ Phong đây có lẽ là chuyến đi sống chết không thể lường được.

"Chủ nhân." Lan xuất hiện bên trong phòng khẽ gọi.

"THế nào rồi." Bara Ly cúi đầu nhìn tờ giấy trên bàn nói.

"Hắn ta có lẽ phát hiện rồi, đang chuẩn bị chạy đấy." Lan bĩu môi nói, tên này đúng là đáng ghét.

"Vậy cũng tốt, không cần thiết giả vờ nữa." Bara Ly thở dài nói, đối với anh đây đúng là tổn thất lớn, Fill chính là thuộc hạ do chính anh rèn luyện, vì vậy anh cũng đặ rất nhiều kỳ vọng vào hắn, nhưng không ngờ hắn lại biến chất, phản bội lại anh một cách nhanh chóng như vậy, đúng là rất nực cười "Giam hắn lại, tra hỏi được bao nhiêu thì tra, không cần giữ lại tính mạng cho hắn."

"Vâng." Lan đáp lời rời nhanh chóng biến mất.

Bara Ly đứng dậy hai mắt đăm chiêu nhìn ra cửa sổ, kế hoạch của anh phải nhanh chóng bắt đầu rồi, để lâu dài sẽ trở nên đêm dài lắm mộng.