Trước khi đi Bara Ly đã tính thời gian ngồi thuyền đánh cá đi về phía tây mất hết nữa tháng mới có thể đến nơi, vì vậy những ngư dân buôn bán cá sang vùng đại lục phía nam cũng đã tính sẫn vì vậy đã mang theo đầy đủ nhiên liệu để thuyền vẫn có thể chạy thoải mái khi đi trên mặt biển mà không sợ nó bị hết nhiên liệu giữa đường.
Năm ngày tiếp tục trôi qua trong yêm đẹp, trên thuyền cũng đã có rất nhiều thùng đựng cá đã bắt được, những con cá sống thì đựng trong một cái thao lớn chứa đầy nước biển, dù cho nhóm Bara Ly có quen với sự giàu có thì khi ở cùng với mùi tanh hôi của cá cũng chỉ có thể chấp nhận mà thôi, nhưng càng ở cùng họ càng cảm thấy cuộc sống trên biển này cũng rất thoải mái, mỗi ngày nghe tiếng sóng biển dập dờn, đúng giờ thì có những đàn cá lớn nhỏ bơi cùng hướng với thuyền.
Khung cảnh đẹp đẽ biết bao, mà những lúc có đàn cá đuôi to Trần Vũ Phong cũng chưa bao giờ bỏ cuộc mà chạy đến cạnh thuyền muốn đưa tay sờ bọn chúng, nhưng mỗi lần đều không thể sờ chúng, sau khi trên thuyền có cá, Trần Vũ Phong sẽ mua lại vsai2 con sau đó chế biến đơn giản rồi đút cho vài con gần thuyền mình ăn để chúng nó cho cậu sờ, nhưng vẫn không thể được.
Nhưng sau đó cậu mới biết bọn chúng lưu manh đến cở nào, dù không cho sờ nhưng đúng giờ chúng sẽ chạy đến thuyền mà xin ăn, tại sao cậu biết chúng xin ăn bơi vì mỗi lần đi đến thuyền bọn họ đều nhiều ra vài con, bọn chúng sẽ bao quanh lấy thuyền sau đó đập mặt nước để con thuyền nhấp nhô một chút báo hiệu cho người trên thuyền bọn chúng đã tới.
Nhưng sự kinh ngạc không dừng ở đó, sau khi Trần Vũ Phong cho bọn chúng ăn một hai lần thì tất cả cá đuôi tôi đều sẽ tụ hợp lại cạnh thuyền mà kêu lớn, dù chúng nó đi sát bên thuyền hay dùng đuôi vẫy mạnh sóng biển thì con thuyền đánh cá nhỏ bé của bọn họ cũng chẳng lung lây bao nhiêu, dường như chúng biết cách giữ thăng bằng cho thuyền không vì chúng nó mà bị lật.
Cũng vì chúng nó mà cá trên thuyền càng lúc càng ít đi, dù Trần Vũ Phong xấu hổ muốn trả tiền mua số cá đó của Ranka thì anh ta cũng chỉ cười lớn sau đó bảo cậu cứ lấy thoải mái, nếu thật sự có thể làm quen với bọn kiêu ngạo đó thì chuyện đó cũng rất tốt.
Nhưng Trần Vũ Phong khá ngại ngùng vì chuyện này, cũng vì niềm vui thích của cậu nhất thời mà hiện tại lại gây rắc rối cho người khác rồi, nhưng cậu cũng không thể dừng lại, bọn chúng mỗi lần đều sẽ kêu gào cho đến khi cậu chịu cho chúng ăn nếu không thì chúng vẫn đi theo bên cạnh thuyền cả ngày trời.
Chuyện này khiến cậu càng áp lực hơn hẳn, vì vậy cậu chỉ đành thở dài một hơi rồi tiếp tục nhận mệnh cho chúng ăn cá do chính cậu chế biến, chứ nếu cậu chỉ quăng một con cá sống bình thường thì chúng còn chả thèm nhìn đến.
Từ lúc con thuyền ra khơi đến nay đã được tám ngày, khi mặt trời vừa lên cao Trần Vũ Phong đã bắt tay vào làm cá cho đàn cá đuôi to, còn đồ ăn của những người trên thuyền thì cậu đã nấu trước để một bên.
Nhưng hôm nay rất kỳ lạ,thời gian mà bọn chúng thường hay xuất hiện đã trôi qua mà vẫn chẳng thấy bọn chúng ở đâu, Trần Vũ Phong không khỏi lo lằng mà nhìn ra mặt biển phía xa, những người trên thuyền cũng cảm thấy cực kỳ kỳ lạ, vì vậy ai cũng không đụng đến thức ăn mà đứng bên vách thuyền mà nhìn.
"Tu, tu, tu." Tiếng kêu vang lên, Nhóm người trên thuyền nghe tiếng kêu quen thuộc mà thở phào nhẹ nhõm, thì ra bọn chúng chỉ đến trễ mà thôi.
Nhưng Trần Vũ Phong cùng ông chú Riva lại cực kỳ nhạy cảm với tâm trạng của động vật có linh tính nên hai người cảm thấy trong tiếng kêu này có sự rấp ráp cùng thống khổ.
Đại Bạch cũng từ trên nóc buồng lái nảy xuống rồi nhảy lên vai Trần Vũ Phong nhìn về phía con cá đuôi to đang bơi đến.
"Đại Bạch." Trần Vũ Phong cau mày gọi.
"Ừ, chúng xảy ra chuyện rồi." Đại Bạch gật đầu nói, tiếng kêu này là tiếng kêu cầu cứu của nó, chỉ có người thực sự quan tâm mới có thể nghe ra mà thôi, bởi vì tiếng kêu của cá không có sự phập phòng, chúng nó chỉ kêu một tiếng với âm giọng bằng phẳng mà thôi.
Cá đuôi to càng lúc càng gần thì những người trên thuyền mới phát hiện chỉ có một con mà thôi, thân hình chúng khá lớn vì vậy rất dễ thấy dù đang trong mặt nước, nhưng lần này có thể khẳng định chỉ có một con đang bơi đến.
"Chẳng lẽ đàn cá xảy ra chuyện rồi." Bara Ly cũng kinh ngạc khi thấy chỉ có một con, anh là người bình tĩnh nhất mà còn kinh ngạc thì những người khác càng cảm thấy kinh hoàng, trong biển cả này có thứ gì có thể làm tổn thương đến cả đàn cá to lớn như vậy, đúng là rất khó tin.
Cá đuôi to bơi đến chỗ Trần Vũ Phong đang đứng, nó nhìn cậu chằm chằm trong mắt nó toát ra sự bất lực cùng cầu xin.
Trần Vũ Phong nhìn nó, cậu thử đưa tay mình xuống như muốn chạm vào nó, bàn tay cậu từng chút, từng chút đến gần, nhưng lần này tay cậu hoàn toàn chạm vào làn da trơn trượt của nó mà không hề gặp bất kỳ sự né tránh nào.
Cậu biết nó muốn cậu làm gì rồi, không một chút chừng chờ cậu nhảy khỏi thuyền ngồi lên trên lưng của nó một cách nhanh chóng "Tôi đi một lát xem sao."
Mà theo sau lưng cậu Bara Ly cũng nhảy xuống ngồi phía sau cậu."Tôi đi cùng cậu."
"Chủ nhân."
"Nam tước."
"Chủ thượng."
Nhóm thuộc hạ của Bara Ly nhanh chóng hô, bọn họ không đồng tình với việc tự tiện rời đi trên mặt biển của hai người, lỡ như gặp phục kích bất ngờ thì phải làm sao đây, chuyện này thật sự quá nguy hiểm.
Nhưng Bara Ly chẳng hề để tâm "Các ngươi ở yên đấy."
Trần Vũ Phong cũng không khuyên anh, cậu dịu dàng sờ lên đầu của cá đuôi to nói "Đi thôi, dẫn chúng ta đi kiếm gia đình của mày."
"Tu." Cá đuôi to kêu một tiếng như đáp lời sau đó nhanh chóng quạt đuôi rồi bơi nhanh rời xa khỏi con thuyền.
Trần Vũ Phong nắm lấy hai cái mang cá của nó tránh mình té xuống đất, Đại Bạch thì ngồi vào lòng cậu, tuy nó không thích xuống nước nhưng lúc này cũng chỉ có thể như vậy, nếu nó ngồi lên vai cậu thì sẽ bị vận tốc bơi này làm cho ngã thẳng xuống nước, mà Bara Ly càng không có chỗ để nắm, cuối cùng đành vòng tay ôm lấy vòng eo nhỏ gầy của cậu.
Hai người một thú được cá đuôi to chở đi, không biết khoảng cách với con thuyền của họ đã bao xa thì cuối cùng nó cũng dừng lại, sau đó nó kêu một tiếng "Tu."
Mà tiếng kêu của nó liền được đồng bạn của mình đáp lại "Tu."
Trần Vũ phong dựa theo tiếng kêu mà nhìn sang, thìu ra cách bọn họ không xa có một con tàu cực kỳ lớn, mà lưới đánh cá của bọn chúng đang chậm rãi kéo lên trên là tất cả những con cá đuôi to mà cậu đã gặp, không biết may mắn thế nào mà một con có thể thoát được sau đó chạy đến cầu cứu cậu.
Trần Vũ Phong nhìn con thuyền bởi vì sức nặng của lưới đánh cá mà nghiên ngã chao đảo nhưng bọn người trên thuyền đó lại không chịu thả lưới ra mà tiếp tục kéo lên trên, dường như bọn chúng biết được thứ được lưới cá bao được là con cá gì nên bất chấp hậu quả mà kéo chúng lên.
"Bọn người ngu xuẩn." Bara Ly nhìn thấy vậy liền không kìm được mà nói, vùng biển này chỉ có ngư dân mới được phép bắt cá, chứ những kẻ kia chẳng có quyền được săn bắt tại đây, đây chính là hành vi sai trái ở thế giới này.
"Bọn họ đang làm gì." Trần Vũ Phong không hiểu tại sao con tàu sang trọng như vậy lại bắt cá, chẳng lẽ đó không phải là con tàu du lịch của bọn quý tộc sao.
"Bọn chúng là kẻ trỗm, làm việc cho một quý tộc hay những người nắm quyền trong hoàng tộc, chúng sẽ đánh bắt những con thú quý hiếm để bán vào trong giới quý tộc để kiếm cả bộn tiền mà không lo lắng bị bắt." Bara Ly ghét bỏ nói, tất cả chuyện này đều có sự nhúng tay ngầm của lão quốc vương đáng chết kia.
Trần Vũ Phong nghe vậy liền hiểu được, dù là khu vực cấm nhưng nếu quốc vương cho phép thì vẫn sẽ có người đến bắt, chỉ khi ngư dân bắt gặp thì bọn chúng liền xui xẻo, nhưng nếu không bị bắt gặp thì đây đúng là chuyện tốt.
Trần Vũ Phong nhìn lưới cá đang từ từ được kéo lên cao liền suy nghĩ, nếu như không muốn lộ diện thì việc cần làm hiện tại là nhả y xuống nước rồi âm thầm cắt đi lưới trước khi cái lưới hoàn toàn bị kéo khỏi mặt biển.
"Bara Ly ngài ở đây, tôi sẽ bơi đến đó xem sao, chúng ta không thể để lộ tung tích được."
Bara Ly nhìn cậu lol lắng nhưng vẫn gật đầu." Được, cậu cẩn thận."
Trần Vũ Phong gật đầu sau đó nhảy xuống biển, Đại Bạch bất đắc dĩ mà nhảy theo sau, nó thật sự có một chủ nhân lo chuyện bao đồng mà.
Trần Vũ Phong dùng sức mạnh bao bọc lấy thân thể mình, dù sao biển sậu rất lạnh lẽo, nếu không trang bị thứ gì mà trực tiếp nhảy xuống như thế thì sẽ bị lạnh cóng mà chết, vì vậy cậu dùng sức mạnh của mình để ngăn lại cái lạnh thấm vào da.
Cậu bơi về phía con tàu lớn, sau đó núp về phía thân thuyền mà trồi lên khỏi mặt nước để thít thở, trong lúc loán thoáng cậu nghe được bên trên có phát ra âm thanh nói chuyện.
"Chúng ta nhanh chóng rời đi thôi, có còi báo nguy rồi, hình như vùng biển này sắp xảy ra trận chiến gì đó."
"Quốc vương đang muốn làm gì không biết."
"Chẳng phải quá rõ sao, nam tước Bara Ly là mục tiêu duy nhất của ngài ấy."
"Các ngươi bớt bàn bạc về bọn quý tộc đi, nếu không bọn họ nghe được thì chúng ta chết chắc."
"Phải đợi bọn cá đuôi to này được kéo lên đã, không ngờ hôm nay may mắn như vậy, bắt được trọn ổ của chúng."
Trần Vũ phong nghe đến đó cũng không tiếp tục nghe nữa, cậu lại lặn xuống biển bơi đến cạnh lưới cá rồi dùng thanh chỉ thủ trong túi không gian cắt lưới, nhưng cái lưới lại chẳng chút hề hứng gì, nó giống như được làm từ vật liệu kháng sức mạnh vậy, cho dù dùng dụng cụ sức mạnh nào cắt cũng không thể được.
Đại Bạch bơi phía sau cậu nghe cậu gọi liền bơi đến, quan sát tấm lưới một chút sau đó dùng móng vuốt sắc nhọn của mình mà cắt lưới.
Trần Vũ Phong chỉ nghe một tiếng xoẹt nhỏ trong dòng nước, sau đó những nơi mà móng vuốt Đại Bạch chạm tới đều đứt ra.
Sau khi cắt xong cậu cùng Đại Bạch nhanh chóng lùi lại, đàn cá nương theo vết cắt mà bắt đầu có quy luật từng con từng con nhanh chóng chui ra ngoài rồi bơi lại chỗ của cậu,.
Chiếc lưới đang nặng nề bỗng nhiên nhẹ bậng, khiến nhóm người trên tàu cực kỳ khó hiểu, sau khi kéo lưới lên bọn họ liền kinh ngạc mà chửi bạy một tiếng, mất cả máy tiếng đồng hồ mới kéo được lưới như vậy, mà cuối cùng để bọn chúng chạy mất, đúng là quá xui xẻo rồi.
Mà ở dưới biển sau khi Trần Vũ Phong cứu được tất cả cá đuôi to ra ngoài liền cùng Đại bạch bơi trở lại đường cũ, nơi mà Bara Ly đang ngồi lên lưng cá đuôi dài khác.
Nhưng trong lúc cậu đang bơi thì một cái lưng cá to lớn từ từ bơi phía dưới cậu sau đó nâng cả cậu cùng Đại Bạch lên lưng rồi từ từ bơi ra xa con tàu to lớn kia, sau khi khoảng cách mà trên tàu lớn không thể nhìn thấy được bọn họ thì nó mới từ từ nhô lên mặt nước rồi chở cậu bơi đến cạnh Bara Ly.
Còn ở phía sau là một đàn cá đuôi to đang vui vẻ bơi theo sau.