Phép Tắc Thượng Vị

Chương 58



 

Trận giành giật từng giây từng phút này khai hỏa bắt đầu từ đơn kiện do văn phòng luật sư Hàn Đình đệ lên.

 

Đầu tiên, là những tài khoản nói lời bịa đặt sinh sự trên mạng khi thấy hai chữ “Hàn Đình” liền sợ tới xanh mật.

 

Không phải chỉ là một nhà thiết kế nho nhỏ thôi sao? Sao lại có bối cảnh ghê vậy? Còn có thể mời được vị gia hỏa này ra mặt?

 

Ngay lúc bọn họ đang lo xóa bình luận trên mạng, thì lập tức nhận được tin tức còn ghê gớm hơn, so với sự kiện “sao chép bản thiết kế” còn hấp dẫn sự chú ý của truyền thông hơn.

 

Đầu tiên là ảnh đế Nhiễm Nhất Bạch cùng ảnh hậu Tưởng Tư Văn lộ hình ảnh qua đêm với nhau ở biệt thự.

 

Tiếp theo đó là thông tin vị kim chủ bao dưỡng Nhiên Nhi tiểu thư, hóa ra là chủ tịch của tập đoàn Giản Ảnh! Nhưng phía tập đoàn Giản Ảnh rất nhanh đã đính chính đây không phải là sự thật, quan hệ của hai người không phải là bao dưỡng mà là quan hệ yêu đương nam nữ, nhưng trước mắt đã chia tay.

 

Thông tin thứ ba mới là bùng nổ nhất.

 

Sự việc con gái nhà hào môn bị đánh thuốc cưỡng hiếp của hai ngày trước vốn đã bị chìm xuống, lần nữa đã khơi mào trở lại, nhưng lần này khác hoàn toàn với lần trước, có người đã trực tiếp đưa lên đoạn video hai mươi giây chiếu rõ toàn bộ hiện trường!

 

Hình ảnh sống động trần trụi, vô cùng chân thật!

 

Trong video là hình ảnh giao hoan của một cặp nam nữ, người phụ nữ lộ mặt toàn thân trần truồng, ngay thời điểm hai người chuẩn bị lên đỉnh cao trào, vì do người đột nhiên đập cửa chạy vào mà kết thúc đột ngột.

 

Người nam trong video chỉ là một người qua đường Giáp chẳng ai quen biết, nữ chính mới là trọng điểm!

 

Đây chính là đương sự trong vụ kiện sao chép lần này, nhà thiết kế của công ty IRIS. Giang Thị tập đoàn, tiểu thư Giang Dĩ Nhu.

 

Tuy rằng đoạn video này rất nhanh đã bị xóa trên mạng, nhưng dân tình đã rất nhanh tay download đoạn video này về máy tính riêng, nên sóng gió trên internet vẫn rất ồn ào.

 

Vì thế, thông tin Giang Dĩ Nhu bị dân mạng bàn luận rất nhiều.

 

[Không phải lúc trước nói là bị chuốc thuốc sao? Nhưng bây giờ nhìn video lại là vẻ mặt đầy xuân sắc thế?]

 

[Ôi trời ơi lớn lên trông có vẻ ôn nhu hiền thục, hóa ra lại dâm đãng đến thế]

 

[Mọi người cẩn thận nghe lại ở giây thứ hai đi, hình như tôi nghe được âm thanh của nữ chính hô lên “nhanh hơn nữa đi”]

 

[Thật quá kinh tởm! Đây mà bị chuốc thuốc gì! Rõ ràng chính là anh tình tôi nguyện! Khẩu vị của thiên kim tiểu thư cũng thật kỳ lạ quá!]

 

[Mọi người đang xem ở đâu vậy? Có thể chia sẻ lại được không vậy!]

 

[Okie luôn! Inbox cho mình email của bạn nhé ~]

 

[Bạn phía trên ơi, tôi có người bạn cũng muốn xem video, email là xxx]

 

[Đã chuyển! Chúc bạn xem vui vẻ.]

 

[Đã chuyển!]

 

Liên tục ba tin tức nóng được phát ra, lập tức áp sự kiện của Quý Du Nhiên xuống dưới, chuyện của cô nhanh chóng hạ nhiệt.

 

Quý Du Nhiên buông di động, gọi điện thoại cho Hàn Đình.

 

“Những việc đó… đều là anh làm?”

 

Cô và Hàn Đình đã phân chia rõ ràng công việc, chuyện dư luận sẽ do hắn chịu trách nhiệm, còn phần kéo dài thời gian với thành phố A phải do Quý Du Nhiên tự mình đi làm.

 

“Chuyện của Giang Dĩ Nhu là tôi làm, mấy chuyện còn lại thì không phải, chắc là còn có người khác muốn giúp cô.”

 

Quý Du Nhiên ngưng một chút: “Ừm, tôi biết rồi, cảm ơn anh.”

 

Trong tai nghe truyền đến một tiếng cười khẽ của Hàn Đình, ngay sau đó liền nghe hắn nói: “Yên tâm đi, có người giúp đỡ là chuyện tốt, bên phía cô thế nào rồi?”

 

Quý Du Nhiên nhìn cánh cửa lớn của văn phòng phụ trách cuộc thi trong khi hành chính của thành phố A vẫn đang đóng chặt, nhẹ giọng nói: “Không sao, tôi có thể lo liệu được.”

 

Cúp điện thoại, Quý Du Nhiên lại đi dò hỏi nhân viên, nghe được thông tin là ban lãnh đạo đang họp, vì thế Quý Du Nhiên lại kiên nhẫn ngồi chờ bên ngoài.

 

Tin tức bùng nổ trên Internet, bây giờ còn hấp dẫn sự chú của mọi người, nhưng rất nhanh cũng sẽ phai nhạt dần. Vậy nên phải cố gắng trong hai ngày này, tranh thủ lúc mọi người quên đi chuyện của cô, thì cô phải thu phục được ban tổ chức cuộc thi.

 

Tai tiếng phía bên Nhiễm Nhất Bạch nhất định là do hắn tự làm ra để giúp cô phân tán sự chú ý, nhưng còn phía Giản Đông Thần thì sao nhỉ?

 

Hai người chia tay? Hắn cũng cho cô đủ thể diện đó chứ, ít nhất là sau khi tập đoàn Giản Ảnh làm sáng tỏ, về sau đã không có ai mắng cô là tiểu tam linh tinh nữa.

 

Nhưng, sao hắn lại làm ra chuyện như vậy? Hiện tại hắn không phải nên đau đầu vì chuyện của Giang Dĩ Nhu sao?

 

Nghĩ đến Giang Dĩ Nhu, Quý Du Nhiên gợi lên một nụ cười lạnh, đoạn video kia cô không xem qua, nhưng rất nhiều người lại cắt hình ảnh bên trong tạo thành biểu tượng Gif, chuyên dùng khi bình luận trong việc của Giang Dĩ Nhu.

 

Hiện tại Giang Dĩ Nhu, so với cô ắt hẳn còn phiền toái hơn nhiều!

 

Cửa văn phòng mở, nhân viên tới mời Quý Du Nhiên đi vào, Quý Du Nhiên nhanh chóng sửa sang lại dáng vẻ, bước nhanh đi vào.



 

Không đến mười phút, cô liền nhíu mày đi ra.

 

Tuy rằng vị lãnh đạo này rất khách khí, nhưng căn bản lại không cho cô cơ hội mở miệng, sau khi nghe cô giới thiệu tên, liền nói thẳng với cô quy định rằng ban tổ chức và người dự thi cấm được tiếp xúc với nhau. Cuối cùng vẫn là cô da mặt dày luôn miệng giải thích, đối phương mới ám chỉ với cô việc muốn kéo dài thời gian công bố kết quả không phải là do bọn họ định đoạt.

 

Việc khai thác hạng mục Lục Thành đã đưa cho tập đoàn Giang Thị, nếu lùi lại thời gian công bố kết quả chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch xây dựng của tập đoàn Giang Thị đối với trấn Lục Thành, nếu muốn thay đổi thời gian, nhất định phải có sự đồng ý của tập đoàn Giang Thị.

 

Kỳ thật nói đến cùng vẫn là do vụ kiện tụng lần trước, trong phán quyết chỉ nhắc việc tập đoàn Giản Ảnh phải bồi thường, cũng không liên lụy đến chính phủ thành phố A, chuyện này âu cùng là do Giang thị nhắm một mắt mở một mắt mà bỏ qua, dù sao thì hai bên vẫn còn hợp tác với nhau, nên cũng không thể làm căng quá được.

 

Bởi vì có nhược điểm bị nắm ở trong tay tập đoàn Giang Thị, cho nên chính phủ thành phố A cũng rất thức thời mà đem toàn bộ các quyết định lớn nhỏ trong hạng mục trấn Lục Thành để cho Giang thị quyết định.

 

Điều này đã thật sự gây khó khăn cho Quý Du Nhiên.

 

Cô với Giang Dĩ Thành cũng không được xem là rất quen thuộc, hơn nữa Giang Dĩ Nhu và IRIS chính là công ty con của Giang thị, nghĩ đi nghĩ lại thì hiển nhiên bọn họ sẽ không thể đồng ý gia hạn thời gian thi đấu.

 

Nhưng dù biết khó khăn đến thế, Quý Du Nhiên lại không định bỏ cuộc.

 

Phải thử xem thì mới biết thế nào!

 

Cũng may cô không cần tốn thêm thời gian tìm hiểu, vị lãnh đạo vừa rồi đã tốt bụng nói cho cô biết, do hạng mục thị trấn Lục Thành sắp khởi công, nên gần đây Giang Dĩ Thành cũng có mặt ở thành phố A.

 

Tại một khuôn viên nhỏ trong thị trấn Lục Thành.

 

“Thực xin lỗi cô, vì cô không có hẹn trước, toàn bộ lịch trình hôm nay của Giang tổng đều đã kín.”

 

Đừng nói đến chuyện thấy mặt Giang Dĩ Thành, ngay cả việc tiến vào trong phòng làm việc cũng không cách nào làm được, vì ngay trước cổng cô đã bị ngăn lại.

 

“Vậy tôi ở đây chờ ngài ấy.”

 

Quý Du Nhiên lại bắt đầu chờ đợi.

 

Một giờ. Hai giờ.

 

Bốn giờ. Năm giờ.

 

Mãi đến khi trời sụp tối, cô mới có thể chờ được thấy xe… của Giang Dĩ Thành.

 

Một chiếc Rolls Royce màu đen đi ngang qua, thẳng tiến vào trong khuôn viên, khi Quý Du Nhiên chạy ra tới, thì xe đã mất hút rồi.

 

“Chào cô, Giang tổng đã trở lại, phiền cô có thể giúp tôi hỏi thăm ý kiến của ngài ấy một chút được không? Tôi chỉ cần 20 phút, à không 10 phút thôi là được rồi!”

 

Cô lễ tân thấy Quý Du Nhiên đã chờ từ sáng đến tối, một hộp cơm cũng không ăn, vì thế cô ấy gật đầu, đồng ý giúp Quý Du Nhiên gọi điện thoại hỏi thăm một chút.

 

Một phút sau, cô ấy nói lời xin lỗi với Quý Du Nhiên: “Xin lỗi, tiểu thư, thư ký nói Giang tổng phải đi dự tiệc ngay bây giờ.”

 

Quý Du Nhiên nhìn đồng hồ, chưa từ bỏ ý định tiếp tục hỏi: “Vậy có thể nói cho tôi biết là Giang tổng dự tiệc ở đâu được không?”

 

“Điều này, điều này...” Nhân viên lễ tân có chút khó xử.

 

“Tiểu Lý, làm sao vậy? Có người tìm Giang tổng à?” Trình Minh Huy từ thang máy đi ra, liếc mắt một cái liền nhìn thấy một cô gái trẻ dáng người cao gầy với khí chất xuất trần, đến khi Quý Du Nhiên quay đầu nhìn lại, trong nháy mắt hai mắt của ông ta sáng ngời.

 

“Trình chủ nhiệm, đây là Quý tiểu thư, cô ấy muốn gặp Giang tổng.”

 

Tiệc tối là do chính phủ thành phố A mở để chiêu đãi, địa điểm là tại một vùng ngoại ô có phong cảnh nên thơ hữu tình.

 

Bề ngoài là tiểu viện nông thôn, nhưng bên trong lại được trang trí vô cùng xa hoa, hơn nữa bình thường cũng không mở cho người ngoài vào tham quan.

 

“Tiểu Quý à, đợi lát nữa đi vào thì ngoan ngoãn ngồi bên cạnh tôi, nhưng tuyệt đối không được nói cô là người dự thi nhé, cô cũng biết ban tổ chức không thể cùng thí sinh.”

 

“Ngài yên tâm, tôi sẽ có chừng mực.”

 

Quý Du Nhiên tự nhiên né tránh cánh tay của Trình Minh Huy đang muốn đặt lên vai cô.

 

Cô đang cho rằng hôm nay sẽ không gặp được Giang Dĩ Thành, nhưng người đàn ông tên Trình Minh Huy này lại nói có thể mang cô đến dự tiệc, có kinh nghiệm từ buổi sáng, cô không nhắc tới việc mình là người tham gia thi đấu, nhưng người này vừa nghe tên cô liền đoán được ý đồ của cô, còn nhiệt tình nói lời muốn giúp đỡ. Không tự nhiên sẽ có miếng bánh từ trên trời rơi xuống, Quý Du Nhiên biết rõ cái người Trình Minh Huy này không có ý tốt với cô, nhưng vì muốn nhanh chóng nhìn thấy Giang Dĩ Thành, cô tạm thời chỉ có thể làm như vậy. Trong yến hội, khi các quan viên lãnh đạo của thành phố A thấy Trình Minh Huy mang theo Quý Du Nhiên một cô gái xa lạ đến dự tiệc thì lại không hề cảm thấy kinh ngạc, bọn họ còn thân thiện bắt tay nói chuyện hàn huyên với cô, nghĩ lại trong trường hợp này mà mang theo mỹ nhân tiếp khách, đối với bọn họ là chuyện bình thường.

 

Trừ bỏ Giang Dĩ Thành.

 

“Vị tiểu thư này là?”

 

Đôi mắt đen thâm thúy của Giang Dĩ Thành lóe lên ánh sáng nhạt, mỉm cười nhìn Quý Du Nhiên.

 

Sao cô lại ở đây?

 

“Giang tổng, xin chào ngài, tôi tên là Quý Du Nhiên, là bạn... của Trình chủ nhiệm.”

 

Quý Du Nhiên chớp chớp mắt, lễ phép tự giới thiệu bản thân với Giang Dĩ Thành.

 

Đương nhiên là để tìm anh rồi!

 



Giang Dĩ Thành hiểu rõ gật gật đầu, khóe môi nổi lên ý cười nhàn nhạt.

 

Sau lời dạo đầu của lãnh đạo chính phủ thành phố A, thì yến hội liền chính thức bắt đầu, trên mặt Quý Du Nhiên vẫn luôn mang theo nụ cười, không nói một lời, trừ phi có người hướng cô kính rượu, cô mới lễ phép nhấp một ngụm. Trong lúc đó, cô vẫn luôn lặng lẽ đưa mắt ra hiệu với Giang Dĩ Thành, nhưng hắn cư nhiên làm lơ, cũng không biết là

cố ý hay vô tình.

 

Rượu quá ba tuần, Quý Du Nhiên đã bị mấy người đàn ông liên tục mời rượu khiến cô uống đến choáng váng đầu, tính ra thì tửu lượng của cô so với phụ nữ bình thường là đã không tồi, chỉ tiếc là thân thể này không khỏe lắm.

 

Bàn tay của Trình Minh Huy ở dưới bàn vẫn luôn động thủ với cô, không phải là sờ tay cô thì cũng muốn ôm eo cô. Quý Du Nhiên chỉ có thể không khách khí mà rót thật nhiều rượu cho hắn ta, mãi đến khi hắn ta muốn ói mới thôi.

 

Chờ đến khi Trình Minh Huy phải đi nhà vệ sinh lần thứ ba, Quý Du Nhiên cũng đứng lên, định đi ra ngoài hít thở không khí.

 

Cô không thể uống say, cô còn có chính sự muốn làm.

 

Không khí vùng ngoại thành rất tươi mát, Quý Du Nhiên bất tri bất giác liền đi xa chút.

 

“Tôi nói này bé ngoan. Không có lão tử, cô làm sao có thể thắng cuộc thi được? Tin hay không lão tử sẽ đem chuyện của cô và tôi nói với anh trai cô?”

 

Trình Minh Huy.

 

Quý Du Nhiên vội vàng trốn đến chỗ tối.

 

Cuộc thi? Anh trai?

 

Tay đặt trong túi áo ngay lập tức bật nút máy ghi âm. Vì để đề phòng mọi lúc mọi nơi, nên đi đâu Quý Du Nhiên cũng có thói quen mang theo máy ghi âm.

 

“Cái video kia của cô, tôi đã xem rồi, mẹ nó dam đãng đến vậy, sao khi cùng lão tử lên giường lại không thấy bộ dáng đó của cô hả! Cô dám uy hiếp tôi? Tiểu Giang à, bé ngoan của tôi, cô cũng đừng quên, là chính cô cầu xin tôi tiết lộ thông tin cá nhân của người thi đấu. Cô dám nói ra chuyện này, thì lão tử đây cũng sẽ vạch trần chuyện cô hối lộ ban giám khảo!”

 

Những lời ô uế dam đãng sau đó, Quý Du Nhiên đã nghe không nổi nữa, cô hoàn toàn khiếp sợ khi nghe được sự thật vừa rồi.

 

Hóa ra là Giang Dĩ Nhu thông qua Trình Minh Huy nên mới biết được cô chính là Nhiên Nhi tiểu thư!

 

Đinh linh linh.

 

"Ai!?"

 

Trình Minh Huy đột nhiên quay đầu lại.

 

Chiếc điện thoại trong túi vang lên, Quý Du Nhiên vội vàng bấm tắt, cô thầm mắng một câu, thừa dịp Trình Minh Huy chưa kịp phát hiện thì nhanh chóng rời đi.

 

Trình Minh Huy hình như đã hơi tỉnh rượu, vừa lớn tiếng la hỏi “Ai đó”, vừa cất bước đuổi theo.

 

Bốp!

 

Quý Du Nhiên đang cúi đầu, hoang mang bỏ chạy, đột nhiên đâm sầm vào một lồng ngực cứng rắn.

 

Mùi nước hoa Cologne nhàn nhạt xen lẫn một chút mùi rượu.

 

“Quý tiểu thư làm sao vậy?” Tây trang của Giang Dĩ Thành không cài cúc, hai tay cắm vào túi quần, tản mạn tùy ý.

 

Quý Du Nhiên đưa mắt liếc về phía sau một cái, trong đầu nảy ra một ý.

 

Cô nhanh chóng giữ chặt cà vạt Giang Dĩ Thành, kéo thấp phần đầu của hắn hướng về phía mình, hai tay vòng lấy cổ của hắn, đem cánh môi của mình sát vào mặt hắn.

 

Thực xin lỗi Giang Dĩ Thành, chỉ có thể ủy khuất anh một xíu vậy.

 

Không ngờ được vừa rồi cô đã có một chứng cứ vô cùng quan trọng, trước khi có thể thương lượng với Hàn Đình, thì tuyệt đối không thể kinh động đến Trình Minh Huy, tránh cho việc rút dây động rừng.

 

Cánh môi chỉ dừng ở bên má của Giang Dĩ Thành, nhưng nếu nhìn từ góc nghiêng thì cảm giác rất giống như đang hôn môi.

 

Hương thơm ngọt ngào nhàn nhạt cùng với mùi rượu tùy tiện xâm nhập vào hơi thở của Giang Dĩ Thành, tay đang cắm trong túi quần trở nên căng thẳng. Không cần nghĩ ngợi, hắn lập tức rút tay ra, đặt ở sau đầu Quý Du Nhiên, cánh

môi cử động, dễ như trở bàn tay đã lập tức ngậm lấy cái miệng nhỏ vốn đã nhớ thương bấy lâu nay.

 

Lần này đổi lại là Quý Du Nhiên luống cuống.

 

Cô đang muốn lùi về phía sau, lại bị tay của Giang Dĩ Thành chặt chẽ giữ lấy đầu, đầu lưỡi ngang ngược bá đạo thoáng chốc liền xông vào.

 

“Ách. Giang, Giang tổng!”

 

Trình Minh Huy thấy một màn như vậy thiếu chút nữa là té ngã, rất nhanh ông ta kịp phản ứng lại, sợ bản thân gây mất hứng cho đối phương, nên giả bộ như không thấy gì cả, lập tức chạy nhanh tránh đi chỗ khác.

 

Chờ Trình Minh Huy đi rồi, Giang Dĩ Thành vẫn không buông tha cho cánh môi của Quý Du Nhiên, mãi đến khi đem toàn bộ sự ngọt thơm trong miệng cô cuốn vào miệng mình, thì mới có chút tiếc nuối buông lỏng cô ra.

 

Quý Du Nhiên đỏ mặt, đưa tay lau miệng, hơi bực nói: “Anh làm gì!?”

 

Giang Dĩ Thành cười một chút, khí độ tốt đẹp hỏi ngược lại: “Không phải là Quý tiểu thư nhào vào ngực tôi trước sao?”

 

------oOo------