Phi Thăng Chi Hậu

Chương 484: Kiếm Thần sống hay chết?



- Nếu như Xi Vưu mặc bộ chiến giáp này, đứng ở chỗ này, nói ra những lời này, có lẽ bổn tọa còn e ngại. Còn Hình Thiên ngươi mà lại dám nói ra những lời ngông cuồng như vậy, bổn tọa chỉ cần một chiêu cũng có thể giải quyết ngươi.

Huyết Hải Ma Quân Ứng Đông Lai hờ hững nhìn Hình Thiên trên bầu trời như ma thần giáng lâm, lạnh lùng nói:

- Bổn tọa được xưng là người đến gần với Chí Tôn nhất, nếu như động thủ trước, một chiêu đánh gục ngươi, ngươi sẽ nói rằng còn chưa chuẩn bị tốt, thua cũng không phục. Cho nên bổn tọa đặc biệt cho phép ngươi đánh trước. Ra tay đi! Chiêu thứ nhất bổn tọa sẽ không đánh trả.

"Xuýt!" – Chung quanh vang lên tiếng hít hơi lạnh.

"Điên rồi!"

- Được, được!

Hình Thiên lúc đầu kinh ngạc, sau đó giận dữ:

- Ngươi muốn tìm chết, cũng đừng trách bổn tọa!

Năm ngón tay phải co lại chụp về hướng hư không. Chỉ nghe một tiếng "đùng" lớn, gió to đột nhiên nổi dậy, khí tức hắc ám dày đặc chung quanh hóa thành mấy cột khí ngoằn ngèo nhập vào trong năm ngón tay của Hình Thiên.

- Ha!

Hình Thiên quát lớn một tiếng, cánh tay giơ lên. Trời đất đột nhiên tối sầm lại, một cột khí như dời non lấp biển bắn ra, nơi đi qua mặt đất liền nứt nẻ. Một vết nứt to lớn xuyên thẳng qua đại địa, kéo dài về phía Huyết Hải Ma Quân…

"Ầm!"

Ứng Đông Lai quả nhiên không đánh trả. Một tiếng nổ lớn vang lên, cột khí màu xám to lớn xuyên thẳng qua ngực Huyết Hải Ma Quân, thân thể nổ tung thành một phiến sương máu.

Hình Thiên ngạc nhiên, hoàn toàn không ngờ Huyết Hải Ma Quân lại thật sự không đánh trà, để mặc mình đánh tan thành mảnh vụn.

"Có lẽ là tên này giả heo ăn hổ, kỳ thật là né tránh không kịp." - Rất nhanh Hình Thiên liền tìm cho mình một lý do, nhưng ngay chính bản thân hắn cũng không nhận ra, sau khi mặc Xi Vưu chiến giáp vào, tâm tính của hắn đã dần dần trở nên cực đoan. Nếu như là trước đây, Hình Thiên nhất định sẽ không tìm một lý do gượng ép như vậy.

Hình Thiên vừa ra tay, Huyết Hải Ma Quân đã bị giết, mọi chuyện xảy ra trước mắt mọi người chỉ trong khoảnh khắc. Người đứng đầu Bắc Hải tù đồ, Huyết Hải Ma Quân cứ như vậy hóa thành tro bụi.

Kết quả này làm cho đám cao thủ trong hệ phái tự do và cao thủ tiềm tu ngạc nhiên không ngớt. Theo bọn họ suy nghĩ, Xi Vưu chiến giáp tuy là vật bên mình của con người trong truyền thuyết kia, nhưng cho dù có mạnh cũng không thể nào chỉ một chiêu đã đánh chết Huyết Hải Ma Quân.

Nhưng sự thật chính là như vậy. Huyết Hải Ma Quân vừa mới lên đài, vô cùng bá đạo đã chết dưới tay Hình Thiên như vậy mà không hề phản kháng.

"Lẽ nào Huyết Hải Ma Quân thật sự hồ đồ như vậy sao? Hay là do y khinh thường?" - Mọi người trong lòng suy nghĩ. Trong đám người ở đây, không ai dám hào phóng đứng ra chịu một chiêu của Hình Thiên mà không phản kháng. Ở trạng thái bình thường, Huyết Hải Ma Quân tuyệt đối là chết đến mức không thể chết thêm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Có vấn đề!

Trong đoàn người, một gã cao thủ trung niên nhìn những cánh hoa anh đào vẫn bay lượn đầy trời, như mộng như ảo thê lương mỹ lệ, dường như nghĩ đến điều gì, trong miệng lẩm bẩm.

Cổ Vu lắc đầu, thản nhiên lẩm bẩm:

- Đệ nhất cao thủ dưới Chí Tôn há lại chết dễ dàng như vậy. "Huyết ma thể" do "Huyết Uy Như Ngục đại pháp" của Huyết Hải Ma Quân luyện thành, có thể nói là công pháp kỳ dị nhất trong thiên hạ. Cũng chỉ có y mới có thể chịu một chiêu của Hình Thiên mà không bị thương. Ngoại trừ Xi Vưu xuất thế, Chí Tôn ra mặt, trong thiên hạ này còn người nào có thể làm gì được y… Dù sao y cũng là người sớm nhất có khả năng trở thành Chí Tôn.

Thở dài một tiếng, Cổ Vu đột nhiên cảm thấy trong lòng hơi mệt mỏi. Ánh mắt quét qua Chiến Đế bất động trước tế đàn, lặng lẽ chờ tình nhân trăm triệu năm trở về, trong lòng Cổ Vu bỗng nhiên trầm xuống.

"Bỏ đi, bỏ đi…" - Cổ Vu nhìn bầu trời mờ mịt, trong lòng chỉ cảm thấy như tro tàn, thở dài một tiếng, lắc đầu không nói gì, đi thẳng về hướng nam. Sau mấy bước, thân thể y bống trở nên mờ nhạt, dung nhập vào trong hư không, hóa thành một điểm sáng màu xanh lục bay về hướng Vu vực…

- Chỉ có chút bản lĩnh mà cũng dám ngông cuồng!

Tại khoảnh khắc Cổ Vu xoay người, một giọng nói bá đạo bỗng vang lên trong trời đất. Hoa anh đào đỏ rực bay lượng đầy trời. Đám sương máu nổ tung bỗng bốc lên, một lần nữa tụ lại thành hình Huyết Hải Ma Quân.

- Ngươi!

Hình Thiên một tay chỉ vào Huyết Hải Ma Quân, hai mắt trợn tròn, trong mắt tràn đầy kinh hãi.

Huyết Hải Ma Quân đứng trong ánh máu đầy trời, ánh sáng quanh người nhộn nhạo, xích sắt trong tay rũ xuống đung đưa trong hư không phát ra những tiếng leng keng.

- Ngươi không thể giết được ta. Xi Vưu chiến giáp ở trong tay ngươi, chẳng qua chỉ giúp ngươi khôi phục tám phần mười thực lực ban đầu mà thôi. Ngoại trừ y ra, chưa từng có ai phát huy được tất cả sức mạnh của bộ chiến giáp này. Ngươi vẫn còn quá non kém.

Dứt lời, Huyết Hải Ma Quân bỗng vươn tay ra, lưng bàn tay trắng như tuyết, còn lòng bàn tay lại ửng đỏ như mào gà. Giữa bàn tay, một khối ngọc đỏ hình vuông lấp lóa in vào bên trong. Trong hư không bỗng nhiên bừng lên huyết khí.

Trong xa xăm dường như có tiếng nước tràn. Từng mảng lớn ánh đỏ sền sệt tuôn ra từ phía sau Huyết Hải Ma Quân, như thủy triều dâng lên. Bên dưới chân, cánh hoa đỏ rực đầy trời tỏa ra như nước chảy mây trôi, sau vài trượng liền tan vào hư không.

"Xoẹt!""

Hình Thiên không cảm giác được bất cứ lực lượng gì đến gần, nhưng từ trong những lỗ chân lông trên cơ thể bỗng nhiên máu như chảy ra như suối, máu loãng hóa thành dạng sương bốc lên…

- A!

Hình Thiên kêu thảm một tiếng, toàn thân đau đớn, chỉ cảm thấy máu trong người như bị một lực lượng kỳ dị nhanh chóng hút ra, bốc hơi lên, cùng với nó là lực lượng trong cơ thể.

Sương máu nồng đậm nhanh chóng bao phủ thân thể Hình Thiên, lượn lờ bên ngoài không tan. Sương máu sau khi phun ra liền nhỏ xuống trên Xi Vưu chiến giáp, từng mũi nhọn trên giáp vai bỗng run lên, phát ra tiếng ong ong ong ong. Một lượng lớn máu người nhanh chóng ngấm vào trong khôi giáp. Một trận âm thanh giống như tiếng trẻ con hút vang lên, khiến cho người ta sởn tóc gáy.

- Ngươi quá yếu, hãy để ta!

Một giọng nói lạnh lẽo đột nhiên truyền vào trong đầu Hình Thiên. Cũng không cho Hình Thiên lựa chọn, vừa dứt lời, bên trong chiếc mũ giáp dữ tợn đột nhiên mọc ra từng cây gai nhọn, trong nháy mắt đâm vào đầu Hình Thiên.

- Không!

Hình Thiên hét thảm một tiếng, hai tay ôm lấy đầu. đầu gối mềm nhũn quỳ phục trong hư không. Trên trời cao gió lớn đột nhiên nổi dậy, ù ù không dứt. Hình Thiên hai gối rũ xuống bất động, bên ngoài cơ thể huyết khí nồng nặc như cá voi hút nước nhập vào trong Xi Vưu chiến giáp. Xi Vưu chiến giáp nhận được dòng máu này liền phát ra một màu đỏ tươi rực rõ.

"Bùng!"

Sau mũ giáp từng sợi tóc cuồng loạn tản ra, ngẩng đầu lên, trong hai con ngươi của Hình Thiên phát ra màu đỏ cường liệt, giống như hai ngọn đèn lồng nổi bật trong đêm đen.

"Két!"

Một tiếng rít chói tai phát ra từ miệng Hình Thiên, như mũi tên nhọn xuyên phá không gian, thẳng đến tận trời.

"Rắc rắc!"

"Hình Thiên" bỗng nhiên lắc lắc đầu, phát ra một trận âm thanh giòn giã, hai tay nắm chặt lại phát ra tiếng kêu răng rắc.

- Các ngươi hãy chết hết đi!

Quanh người Hình Thiên tỏa ra sương xám dày đặc, đứng giữa không trung, trong hai con người đỏ bừng quỷ dị lộ ra tà khí mãnh liệt, từ trên cao nhìn xuống mọi người, giọng nói đầy tà khí lại hơi khàn khàn từ trong miệng hắn phát ra.

- Khí linh! Thú vị thật, thảo nào Hình Thiên có vũ khí lợi hại như vậy mà lại do dự không dám dùng.

Huyết Hải Ma Quân bình tĩnh nhìn "Hình Thiên", đồng thời nói ra sự huyền bí bên trong. Thần thức của y quét qua, chỉ thấy trong đầu Hình Thiên giống như hóa thành một vòng xoáy màu xám vô tận, không cách nào thăm dò được vào biển ý thức.

- Ngươi cũng có chút kiến thức đấy. Khặc khặc!

Xi Vưu chiến giáp cười âm hiểm, bỗng nhiên quát lạnh một tiếng:

- Nhưng, vẫn phải chết!

Lời vừa dứt đã ra tay.

"Két!"

Một tiếng rít vang khắp trời cao. Đất trời nổi gió. Những oán niệm, hận ý, sát ý đã tồn tại từ hỗn độn bị Phản Hồn tinh dẫn động. Khí tức chí âm chí tà tích tụ trong thiên địa hóa thành sương mù dày đặc từ bầu trời hạ xuống, tràn vào trong Xi Vưu chiến giáp. Cả mặt đất ầm ầm tan vỡ, bùn đất văng khắp nơi. Bên dưới lòng đất, những vong hồn đã chết đi trong các trận chiến, chôn sâu ở nơi này bị một lực lượng cường đại dẫn động, gào thét hóa thành từng bóng quỷ bay về phía Xi Vưu chiến giáp.

Trời đất đột nhiên trở nên đen kịt. "Hình Thiên" phát ra một tiếng rít, đột nhiên từ giữa không trung bắn lên, lao vào trong bầu trời mênh mông biến mất không thấy. Chỉ trong chốc lát, một tiếng vật sắc cắt qua không khí vang lên từ phía trên, đồng thời một áp lực khổng lồ truyền đến. Xuyên qua sương mù, mọi người nhìn thấy rõ ràng một bóng chưởng to lớn màu xanh từ trong sương xám dày đặc đánh xuống, càng lúc càng lớn, phạm vi bao trùm tất cả Đao vực.

- Không hay, hắn đã điên rồi!

Những tiếng kinh hô vang lên. Sau khi mặc vào thánh khí của Thiên Ma tộc, thực lực của Hình Thiên đã tăng mạnh, một chưởng như muốn hủy diệt cả phiến đại địa, bao gồm toàn bộ cao thủ đã tiến vào Đao vực.

Hình Thiên vốn là đỉnh cấp cao thủ của Thiên Ma tộc, cộng thêm Xi Vưu chiến giáp bá đạo, thực lực của hắn những cường giả bình thường không thể nào so sánh được, ngoại trừ những cao thủ như Huyết Hải Ma Quân, không ai có thể khống chế được hắn.

Lúc này mọi người vừa mới bị cột sét thần phạt ảnh hưởng, hoặc nhiều hoặc ít đều bị một chút thương thế, trong thời gian ngắn vẫn chưa hoàn toàn khôi phục. Mắt thấy một bóng chưởng to lớn hạ xuống, tà khí chung quanh tăng mạnh, khí tức chí âm chí tà như những mũi châm men theo những lỗ chân lông đâm vào trong cơ thể, nhất thời lồng ngực như bị đè nặng khiến cho khó thở, chân khí bị ngừng trệ lập tức tán đi.

Trên mặt Huyết Hải Ma Quân thoáng hiện vẻ giận dữ, nhưng rất nhanh liền biến mất, khôi phục lại sự bình tĩnh. Trong ánh máu đầy trời, Huyết Hải Ma Quân vẻ mạnh lạnh lùng, một bàn tay thon dài múa lên, kóa thành một phiến hư ảnh phất qua hư không, hai bên trái phải lập tức xuất hiện từng gợn sóng không gian nhàn nhạt lan về bốn phía.

Dùng Huyết Hải Ma Quân làm trung tâm, tầng tầng gợn sóng không gian khoách triển về bốn phía. Theo bàn tay của Huyết Hải Ma Quân lặng lẽ múa lên, cả không gian Đao vực bắt đầu dao động.

Tại bốn phương Đao vực, mọi người chỉ cảm thấy trước mắt liên tục lóe lên bóng người, tất cả đột nhiên trở nên lờ mờ không rõ, mỗi vật thể trong mắt đều biến thành những hư ảnh mơ hồ, từ gần đến xa, dường như đang bay nhanh về hướng ngược lại với mình. Khi cảnh vật ngừng lại, trước mắt trở nên rõ ràng, mọi người kinh ngạc phát hiện không biết từ giờ đã xuất hiện tại một nơi hoàn toàn không phải là Đao vực.

Chỉ trong nháy mắt, theo cái phất tay của Huyết Hải Ma Quân, Đao vực vốn đông đúc đột nhiên trở nên vắng vẻ, chỉ còn lại Chiến Đế đang quỳ một gối và Chiến Phi, còn có đệ nhất phân thần và đệ tam phân thần trong hố sâu. Ngay cả Độc Cô Vô Thương và Tây Môn Y Bắc đứng bên hố cũng bị Huyết Hải Ma Quân dùng đại năng lực dời đi.

Một chưởng cường hành đưa mấy chục vạn cao thủ Thái Cổ và đệ tử Chiến tộc ra ngoài ngàn dặm, Huyết Hải Ma Quân chỉ dùng một chiêu đã biểu hiện thực lực siêu cường.

Trên trời dưới đất, tà khí gào thét cuồn cuộn kéo đến, cát bay đá chạy giống như ngày tận thế. Trong phiến thiên địa u ám này, ánh đỏ nồng liệt quanh người Huyết Hải Ma Quân trở thành thứ chói mắt nhất trong trời đất, mặc cho tà khí tràn đến vẫn luôn bất diệt địa.

Trông thấy bóng chưởng màu xanh kia càng lúc càng lớn, Huyết Hải Ma Quân đột nhiên vươn một tay ra, một viên ngọc đỏ hình vuông từ lòng bàn tay bắn ra ngoài, trong nháy mắt hóa thành một bàn tay to lớn từ dưới bắn lên, nghênh đón bóng chưởng màu xanh kia.

"Ầm!"

Một tiếng nổ mạnh vang lên, bốn phía mây mù dao động. Hai bóng chưởng to lớn màu xanh và đỏ va chạm mạnh giữa hư không. Dưới chân Huyết Hải Ma Quân, mặt đất trong phạm vi mấy chục trượng bỗng nhiên lõm xuống, khiến cho phiến lĩnh vực màu đỏ của Huyết Hải Ma Quân cũng hạ xuống theo. Nhưng mặc cho lực lượng như núi đè xuống trên đỉnh đầu, Huyết Hải Ma Quân vẫn sừng sững bất động. Tại khoảnh khắc bóng chưởng vỡ tan, mái tóc của y bỗng nhiên lay động, từng sợi tản ra sau đầu.

"Ầm!"

Dưới chân dùng sức đạp một cái, Huyết Hải Ma Quân hóa thành một bóng đỏ bắn lên. Mây mù tản ra, "Hình Thiên" thân mặc chiến giáp hiện lên trong mắt.

- Xem ra ngươi cũng có chút bản lĩnh.

Huyết Hải Ma Quân quát lạnh một tiếng, xích sắt trong tay lay động. Ở phía sau, những cánh hoa anh đào đỏ rực tỏa ra, như tinh linh bay lượn đầy trời, trong không khí loáng thoáng truyền đến vị tanh của hương hoa.

"Xoẹt!"

Cổ tay của Huyết Hải Ma Quân rung lên, trong tay phải bắn ra từng phiến hoa anh đào đỏ rực về phía Hình Thiên.

"Hình Thiên" run lên, thân thể lập tức bắn ra xa biến mất không thấy. Chỉ là một phiến hoa anh đào màu đỏ nhỏ bé, nhưng "Hình Thiên" lại không dám nghênh tiếp, mỗi lần đều chỉ nhoáng lên liền biến mất, không ngừng thay đổi phương vị.

Huyết Hải Ma Quân vẻ mặt không đổi, ánh mắt không ngừng di chuyển theo vị trí của "Hình Thiên", xích sắt thật dài giữa hai cổ tay rũ xuống, đung đưa trong không trung phát ra những tiếng kim thiết.

"Két!|

Trong sương mù dày đặc chợt vang lên một tiếng rít chói tai đầy tà khí. Sương mù chung quanh nhộn nhạo, đột nhiên trở nên mỏng đi không ít. Ngay lúc này, vài luồng khí tức cực kỳ âm tà từ bốn phương tràn đến. Chung quanh Huyết Hải Ma Quân, vài bóng người giống nhau như đúc bỗng nhiên tiến đến.

- Huyết Hải Ma Quân, ngươi phải chết!

Một giọng nói khàn khàn cao thấp không đều từ trong sương mù vang lên, vị trí không ngừng biến hóa. Trong nháy mắt, Huyết Hải Ma Quân giống như bị mười mấy "Hình Thiên" bao vây từ bốn phía.

"Ầm ầm!"

Dứt lời, dùng mười mấy Hình Thiên làm biên giới, không gian hình tròn của cấu túc bỗng nhiên tan vỡ, bóng tối che phủ trời đất trong nháy mắt chôn vùi tất cả, nuốt chửng lấy Huyết Hải Ma Quân.

Vẻ mặt Huyết Hải Ma Quân vẫn ung dung, huyết khí hùng hậu trong cơ thể tỏa ra, tràn về phía không gian vỡ vụn chung quanh. Bị một lực lượng cường đại chi phối, vô số mảnh nhỏ không gian bắt đầu hợp lại.

"Ầm!"

Đúng lúc này, một bàn tay sắc nhọn đột nhiên từ trong bóng tối vươn ra, lặng yên không một tiếng động đánh vào ngực Huyết Hải Ma Quân. Gần như đồng thời Huyết Hải Ma Quân cũng phát hiện được điều này. Chỉ nghe tiếng dây xích lướt qua hư không, sau đó là tiếng vật sắc cắt phá khung xương…

"Két!"

Một tiếng rít hoảng loạn vang lên từ trong bóng tối, ngay sau đó là một đoàn sương máu phun ra trước mặt Huyết Hải Ma Quân. Ở một đầu khác của dây xích truyền đến những tiếng đứt gãy, dường như có vật gì đó đang nhanh chóng vọt đi.

"Huyết Uy Như Ngục đại pháp" tổng cộng có chín tầng, đạt đến tầng thứ chín thì chỉ cần bị đánh trúng, nếu trong cơ thể có máu sẽ phun ra khắp người, khô kiệt mà chết.

Bản tính của Huyết Hải Ma Quân Ứng Đông Lai vốn tùy tiện, không pâhn chính tà, tất cả võ công đều hướng tới việc giết chết đối thủ một cách gọn gàng và linh hoạt nhất. Đối với y, võ công hoàn mỹ nhất là phải khắc chế thiên hạ, giết chóc nặng nhất, có loại võ học này mới có thể tiêu diệt thần ma, tìm một đường sinh cơ cho tương lai.

Cũng bởi vậy vào thời điểm Huyết Hải Ma Quân nhập ma, ma tính của y cũng nặng hơn so với những người khác.

Với năng lực của Huyết Hải Ma Quân, khi gặp đối thủ thực lực kém hơn quá nhiều, hoàn toàn có ch3i trong một chiêu làm cho hắn cạn máu chết đi. Trong số tà đạo cao thủ của Thái Cổ, sự khửng bố của "Huyết Uy Như Ngục đại pháp" cũng được tôn sùng là võ học cao nhất, ngay cả những người trong ma đạo cũng hướng tới loại võ học này.

Trong hư không, "Hình Thiên" bay ra mấy ngàn trượng mới dừng lại, thân hình không ngừng run rẩy. Nhìn kỹ thì thấy tại lồng ngực của hắn có một lỗ thủng xuyên qua cả người, không ngừng chảy máu. Trong những lỗ chân lông quanh người máu càng phun như tương, bị Xi Vưu chiến giáp dẫn dắt, không ngừng hóa thành từng giọt sương chui vào trên khải giáp.

Những mũi nhọn dày đặc trên vai giáp rung động kịch liệt với biên độ nhỏ, dùng sức hút lấy những sương máu phun ra. Bên dưới khải giáp, từng dòng máu loãng xuyên qua những mũi nhọn đâm sâu vào người Hình Thiên, hội tụ lại trong cơ thể, sau đó lại bị một lực lượng kì dị làm tỏa ra, cứ như vậy lập lại tuần hoàn.

Xi Vưu chiến giáp tuy mạnh, nhưng thân thể Hình Thiên vốn là máu thịt, đối mặt với Huyết Hải Ma Quân công lực đạt đến cảnh giới quỷ thần khó lường, hắn căn bản không phải là đối thủ. Huyết Uy Như Ngục đại pháp của Huyết Hải Ma Quân đã tu luyện đến cảnh giới thuất thần nhập hóa, chỉ cần y đụng phải kẻ nào đều có thể khiến cho máu trong cơ thể cạn hết. Võ công của Hình Thiên có cao, bị Huyết Hải Ma Quân đánh trúng cũng là máu phun như mưa.

Huyết Hải Ma Quân cũng không dễ chịu gì. Xi Vưu chiến giáp dù sao cũng từng là vật bên mình của nhân vật tà ác và cường đại nhất Thái Cổ, lai lịch của nó cũng là một bí mật. Huyết Hải Ma Quân công lực có cao cũng không thể so sánh được với nhân vật chến nhiếp cổ kim như Xi Vưu. Bị một chưởng đánh trúng ngực, những bắp thịt chung quanh lập tức khô héo, hơn nữa còn rất nhanh lan về những bộ phận khác.

Huyết Hải Ma Quân vốn muốn truy kích, lại phát hiện khí tức chí âm chí tà trong trời đất bỗng cuồn cuộn chui vào trong cơ thể, sắc mặt lập tức khẽ biến, ngẩng đầu nhìn Hình Thiên trên bầu trời, lẩm bẩm nói:

- Quả không hổ là chiến giáp của người đứng đầu tà đạo trong truyền thuyết!

Dứt lời bỗng vang lên một tiếng nổ, cả lồng ngực và tứ chi lõm vào phía trong, hóa thành một phiến sương máu hình cầu, từng dòng khí màu xám từ bên trong chảy ra phía ngoài.

"Ầm!"

Sương máu lại nổ tung, lần này là mở rộng từ trong ra ngoài. Trong nháy mắt, Huyết Hải Ma Quân một lần nữa ngưng tụ lại, đứng trên mặt đất với thân thể hoàn toàn mới. Bên dưới chân, từng sợi tơ khí màu xám chui vào lòng đất. Mặt đất gồ lên, trong trăm trượng chung quanh Huyết Hải Ma Quân vang lên những tiếng nổ liên tục, bụi mù bắn lên cao. Huyết Hải Ma Quân vẫn đứng sừng sững bất động, mặc cho những tiếng động rầm rĩ quanh người, vẻ mặt bình thản như nước. Chỉ có điều ánh sáng màu đỏ quanh người đã trở nên nhạt đi đi không ít.

Lần đầu giao thủ, Hình Thiên bị ma linh của Xi Vưu chiến giáp lại tỏ ra ngang ngửa với Huyết Hải Ma Quân, nhất thời cũng không ai dám hành động thiếu suy nghĩ…

Bên dưới lòng đất tràn ngập sương mù, Đệ Nhất Phân Thần cúi người nhìn chằm chằm vào trên Đệ Tam Phân Thần mặt đất, thân thể cũng không nhúc nhích.

Một người nhìn chằm chằm vào thi thể của mình, cảm giác vô cùng kỳ quái, đặc biệt đây lại là một phân thần của mình.

"Chết rồi? Thật sự đã chết như vậy sao?" - Đệ Nhất Phân Thần ngơ ngác nhìn thi thể Đệ Tam Phân Thần, ánh mắt trở nên mờ mịt, trong thoáng chốc hắn bỗng cảm giác như mộng ảo. Hắn làm sao cũng không tin Đệ Tam Phân Thần có thực lực vượt trên cả mình lại chết dễ dàng như vậy.

"Ngươi rốt cuộc chết như thế nào? Không phải ngươi có tinh thần lực siêu mạnh sao? Tại sao chỉ trong thoáng chốc lại chết đi như vậy?" - Một nỗi oán hận đột nhiên dâng lên trong lòng Đệ Nhất Phân Thần, cái gì bá nghiệp, cái gì hùng tâm, tất cả đều hóa thành tro bụi. Giờ khắc này, trong lòng Đệ Nhất Phân Thần chỉ cón sự căm hờn mãnh liệt: "Ma giới nguy cơ tứ bề, bổn tọa chỉ có một thân một mình, từ một con ma trùng nho nhỏ trở thành vô thượng ma trùng, thu được vô số thủ hạ, cho dù bị đưa vào vùng đất bỏ hoang trong truyền thuyết có đi không về vẫn có thể thoát thân như thường. Trông thấy mọi sự sẵn sàng, kế hoạch bá nghiệp chỉ còn chờ gió đông, tại sai ngươi lại chết như vậy?"

Đệ Nhất Phân Thần đột nhiên nổi ác tâm, dù sao sớm muộn gì cũng chết, liền dứt khoát vung tay chụp vào đầu của Đệ Tam Phân Thần. Thế nhưng ngay lúc bàn tay của hắn chạm đến đầu Đệ Tam Phân Thần, trong tai đột nhiên nghe được những tiếng "đùng" nho nhỏ, từng tia sét màu vàng lợt ngoằn nghèo từ trong cơ thể Đệ Tam Phân Thần phát ra, từ tứ chi tràn về phía đầu. Đệ Nhất Phân Thần còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, liền phát hiện một lực lượng hùng hậu mang theo sự áp bức linh hồn truyền đến.

- A!

Một tiếng hét thảm từ dưới mặt đất vang lên. Huyết Hải Ma Quân và "Hình Thiên" đều ngạc nhiên nhìn một bóng đen từ dưới đất bắn lên, như diều đứt dây xẹt qua hư không, nặng nề rơi xuống giữa hai người.

- Ha ha ha…

Tiếng kêu thảm thiết còn không dứt, bóng đen kia đột nhiên lại ngửa đầu phát ra một tiếng cường cuồng dại, đứng trên mặt đất hoa chân múa tay vui sướng.

"Người này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao vừa kêu thảm thiết lại đột nhiên cười cuồng dại? Chẳng lẽ là đã phát điên rồi?" - Huyết Hải Ma Quân nhíu nhíu mày nhìn Đệ Nhất Phân Thần mặc áo đen trên mặt đất.

Trên bầu trời, Hình Thiên lại trong lòng khẽ động, ma linh của Xi Vưu chiến giáp trong biển ý thức kêu gào: "Kẻ này tới rất đúng lúc, vừa dịp dùng hắn tế máu để bổ sung huyết khí trong cơ thể bị mất."

Nghĩ như vậy, "Hình Thiên" liền rít một tiếng từ bầu trời lao xuống, trong nháy mắt lướt qua không gian trùng trùng xuất hiện tại trước người Đệ Nhất Phân Thần.

- Hừ!

Huyết Hải Ma Quân hừ lạnh một tiếng. giống như nhàn nhã dạo chơi bước ra một bước, liền vượt qua khoảng cách mấy trượng, xuất hiện tại một bên khác của Đệ Nhất Phân Thần:

- Có bổn tọa ở đây, ngươi còn muốn liều lĩnh sao?

"Hình Thiên" cũng không trả lời, hai vai rung lên, trong bóng tối phía sau đột nhiên hiện lên một bóng ma mặc giáp có hai chiếc sừng uốn lượn. Theo tay phải đánh ra Hình Thiên, bóng ma kia cũng tương tự đánh ra một chưởng, tà khí trong trời đất lập tức từ bốn phía tụ lại, như sông biển tràn về phía Huyết Hải Ma Quân. Cùng lúc đó tay trái của hắn vươn xuống, năm ngón tay mở ra như vuốt.

"Xoẹt!"

Năm cột khí màu xám như kiếm từ giữa năm ngón tay "Hình Thiên" phát ra, bắn thẳng về phía Đệ Nhất Phân Thần. Dưới mặt đất tà khí cuồn cuộn dâng lên, bao phủ lấy Đệ Nhất Phân Thần. Nơi luồng khí màu xám xẹt qua , mặt đất lập tức trở nên khô vàng.

Tiếng cười cuồng dại đột nhiên dừng lại, sát khí lạnh lẽo lóe lên trong mắt Đệ Nhất Phân Thần, hành vi của "Hình Thiên" đã chọc giận đến bản tính tàn bạo của hắn Đệ Nhất Phân Thần.

"Ồ!" - Huyết Hải Ma Quân vô tình nhìn lướt qua nửa khuôn mặt lộ ra bên dưới chiếc mũ trùm đầu màu đen của Đệ Nhất Phân Thần, trong lòng hơi kinh ngạc, nhưng chưởng thế vẫn như trước không thay đổi, nghênh đón ban tay của "Hình Thiên" đánh ra.

Ngay lúc năm cột khí sắc bén bắn xuống, Đệ Nhất Phân Thần hơi nghiêng đầu, đồng thời tung một chưởng vô lực yết ớt về về phía dưới xương sườn "Hình Thiên" nơi không có chiến giáp bảo về.

Phản ứng của Đệ Nhất Phân Thần đã sớm nằm trong sự liệu của "Hình Thiên". Theo như phán đoán của hắn, cái "món máu" này căn bản không phải là đối thủ, chỉ cần năm ngón tay đâm trúng, đối phương sẽ như cá nắm trên thớt mặc cho hắn chém giết, cho nên hắn không hề quan tâm, sự chú ý chỉ tập trung vào Huyết Hải Ma Quân, đồng thời tay trái không đổi thể tăng tốc đâm xuống.

"Xoẹt!"

Năm cột khí xuyên thủng đầu vai của Đệ Nhất Phân Thần. gần như ngay khi cột khí màu xám chạm vào, trong mắt Đệ Nhất Phân Thần lộ ra vẻ hung ác, đột nhiên gầm lên một tiếng:

- Nói về tàn nhẫn, ngươi vẫn còn kém lắm!

Dứt lời liền cố nén đau đớn, cánh tay như điện vươn ra. Trong ánh mắt kihn ngạc của Huyết Hải Ma Quân, năm ngón tay như mũi dùi xuyên thủng bên dưới phủ tạng của Hình Thiên.

- Hấp Tinh đại pháp!

Thét lên một tiếng, Đệ Nhất Phân Thần điên cuồng vận chuyển Hấp Tinh đại pháp, một đường nhảy qua sáu bảy tầng, trực tiếp đến tầng thứ tám. Chỉ trong nháy mắt, phân nửa máu loãng torng ngực "Hình Thiên" và cả nội tạng đều hóa thành tro bụi, tinh hoa ma khí cuồn cuộn chảy vào cơ thể Đệ Nhất Phân Thần, bổ sung tinh hoa máu thịt bị "Hình Thiên" hút đi.

Luận về năng lực hấp thu tinh hoa máu thịt người khác, Hấp Tinh đại pháp có thể xưng là võ nội đệ nhất. "Hình Thiên" lúc đầu căn bản không để ý đến Đệ Nhất Phân Thần, đến lúc này mới kinh hãi thất sắc, lập tức tung một chưởng vào người Đệ Nhất Phân Thần, đẩy hai tay của hắn ra khỏi thân thể, đồng thời giao thủ một chưởng với Huyết Hải Ma Quân.

"Ầm!"

"Hình Thiên" kêu rên một tiếng, thân hình trượt lui về ph1ia sau, trong chớp mắt ra khỏi hơn mười trượng, nơi đi qua lưu lại một đường vết máu nhìn thấy mà giật mình.

- Huyết Hải Ma Quân, còn có… ngươi, các ngươi nhất định sẽ hối hận vì chuyện hôm nay!

"Hình Thiên" ở xa xa hung ác nói với hai người, trong mắt hai điểm màu đỏ lập loè bất định, nói xong cũng không quay đầu lại lập tức xoay người, như chim cắt bay về phía xa, trong nháy mắt hóa thành một chấm đen nơi chân trời.

- Muốn báo thù à, hừ, vậy còn phải xem người có mạng hay không!

Đệ Nhất Phân Thần vươn người lên, trong mắt lóe lên vẻ hung ác, làm như muốn đuổi theo "Hình Thiên".

- Không cần! Ngươi đột nhiên công kích làm cho hắn trong nháy mắt bị phân tâm, đã bị "Huyết Bạo" chân khí của ta đánh vào tâm phủ, hẳn là phải chết. Nếu như ngươi truy kích, chẳng qua cũng chỉ đối phó với một khí linh, thứ này rất khó giết chết được.

Trong mắt hiện lên một phiến ánh đỏ, một bộ áo bào đung đưa trước mắt, ngăn cản phía trước Đệ Nhất Phân Thần.

Đệ Nhất Phân Thần hơi kinh hãi, lập tức kéo chiếc mũ trùm cúi đầu xuống, không muốn bị đỉnh cấp cường giả của nhân tộc này nhìn thấu thân phận của "ma". Nhưng tại khoảnh khắc khi cúi đầu, ánh mắt lướt qua vẻ tươi cười hiện lên bên khóe miệng Huyết Hải Ma Quân,trong lòng không khỏi máy động, một ý niệm bất giác hiện lên trong đầu: "Có khi nào hắn đã phát giác được thân phận của ta!"

"Kẻ này nhiều nhất chỉ có thể nhìn thấu thân thể của ma, hẳn là còn không biết được những thứ khác!" - Trong lòng nghĩ như vậy, Đệ Nhất Phân Thần lại càng không dám dây dưa với Huyết Hải Ma Quân.

"Đệ Tam Phân Thần đã không có việc gì, nơi này không có việc của ta nữa. Có thể phát ra công kích cường đại như vậy làm sao có thể là một người chết. Về phần chuyện xảy ra với Đệ Tam ta cũng không cần quan tâm. Hôm nay hắn có địa vị hiển hách, lại có Kiếm Vực che chở, có thể xảy ra chuyện gì chứ, sớm muộn gì cũng sẽ khôi phục lại thôi. Ừm, tên kia thì không thể bỏ qua được, bộ khôi giáp trên người hắn đúng là rất mạnh, rõ ràng đã đề cao công lực hắn gần gấp đôi. Mặc dù có ma linh ở bên trong, nhưng ngay cả linh hồn Sát Lục bổn tọa cũng có thể đối phó, huống hồ là nó, sù sao cũng không đến mức mạnh hơn so với khí linh của Sát Lục Chiến Giáp." - Khí hồn của Xi Vưu chiến giáp và Sát Lục chiến ciáp, Đệ Nhất Phân Thần giao thủ qua liền phân biệt được ai mạnh yếu hơn.

"Bảo khí như vậy tuyệt đối không thể bỏ qua, quan trọng nhất đây là một bộ ma khí!" - Ý nghĩ này vừa hiện lên trong đầu, Đệ Nhất Phân Thần liền bay lên trời, vội vàng ném lại một câu:

- Bổn tọa còn có chuyện quan trọng, nếu có duyên sau này chúng ta sẽ nói chuyện tiếp!

Dứt lời liền vội vàng bay đi. Ở cùng với Huyết Hải Ma Quân, Đệ Nhất Phân Thần có cảm giác cực kỳ không thải mái, đó là một loại cảm giác do võ công chênh lệch sinh ra. Đệ Nhất Phân Thần trong lòng biết, đứng trước siêu cấp cường giả huyết khí trùng thiên này, chỉ sợ bí mật của mình đều sẽ bị lộ ra. Mặc dù cùng là nhân tộc, có biết cũng không sao cả, nhưng hắn cũng không cho rằng bị vạch trần bí mật là chuyện tốt lành gì.

"Thú vị thật, người được Đông Phương Thanh Long lựa chọn quả nhiên không tầm thường!" – Sau khi Đệ Nhất Phân Thần rời đi, khóe miệng Huyết Hải Ma Quân đột nhiên hiện lên vẻ tươi cười như hiểu rõ. Trong khoảnh khắc vừa rồi, y lại phát hiện khuôn mặt của Đệ Nhất Phân Thần bị che phủ bên dưới chiếc mũ trùm đầu màu đen giống hệt như thiếu niên từng tiến vào Bắc Hải Hiên Viên khâu trước đây, được chính mình chú ý.

Nhìn chăm chú về hướng Đệ Nhất Phân Thần rời đi một lát, sau đó Huyết Hải Ma Quân mới đi nhanh về phía hố sâu cách đó không xa…