Lão Bản Nương mặc một bộ váy áo dài màu thiên thanh lắc mình xuất hiện ở đại sảnh lộn xộn. Nho sinh nhanh chóng truyền âm kể chuyện gì đã xảy ra. Sau khi nghe xong, Lão Bản Nương cũng có chút trợn tròn mắt, khóe miệng thành chữ o tròn vo vô cùng hấp dẫn.
Phía ngoài đã đánh ra khỏi Phong Vân Khách Sạn, nhưng mà tường đất của khách sạn cũng đã sụp đổ.
Không phá hủy khách điếm là Miêu tiểu nhị nễ mặt mũi Lão Bản Nương lắm rồi. Đó là còn cộng thêm kết quả do thợ mộc và thợ đá thi pháp phòng ngự.
Trong gió cát điên cuồng tung bay truyền đến hai tiếng hét thảm. Hai Hắc y nhân muốn chạy trốn nhưng đối mặt với thợ mộc và thợ đá công kích, vừa ứng phó Miêu Nghị truy sát, tu vi tuy nhiên không thấp, nhưng vẫn trong vòng mấy chiêu liền chết dưới thương của Miêu Nghị.
Thợ mộc và thợ đá âm thầm kinh hãi, hai người giao thủ một cái là đã biết hai vị Hắc y nhân đó có tử liên cảnh giới, thế mà Miêu Nghị chỉ trong vòng mấy chiêu liền tiện tay giết chết rồi.
Miêu Nghị cũng đang lẩm bẩm trong lòng, đến năm tên không ngờ đều là tử liên cảnh giới, những người sau lưng rốt cuộc là ai?
- Làm bộ đánh với ta!
Nơi này mới vừa trảm sát xong hai người, bên tai thợ mộc và thợ đá liền truyền đến tiếng truyền âm của Miêu Nghị, đồng thời còn có một thương do Miêu Nghị đâm nhanh tới.
Hai người có chút không rõ là cái gì, nhưng mà vẫn đánh nhau như điên với Miêu Nghị.
Xa xa trên một cồn cát nào đó, đứng một người ngay cả áo và mũ đều nối liền áo choàng màu đen, đầu hơi ngước lên, là một lão giả mặt trắng không râu.
Thấy đánh nhau ở Phong Vân Khách Sạn từ xa xa, lão giả dường như cũng có chút trợn tròn mắt, tự lẩm bẩm:
- Tại sao có thể như vậy?
Ngay sau đó hai tay nắm chặt lại, khuôn mặt giận dữ, mi tâm hiện lên nhất phẩm kim liên, cắn răng nghiến lợi nói:
- Một đám ngu xuẩn!
Chọc tới Phong Vân Khách Sạn là làm lớn chuyện rồi, lão không dám dừng lại, nhanh chóng xoay người rời đi.
Mà Miêu Nghị và thợ mộc, thợ đá giả bộ điên cuồng đánh nhau mấy chiêu, sau đó dường như cũng không có lòng luyến chiến, nhanh chóng thoát thân bay đi, đồng thời hô to một tiếng:
- 16!
Ai ngờ bên trong khách sạn lại truyền đến một tiếng quát yêu kiều đáp lại hắn:
- Cẩu tặc to gan. Đừng chạy!
Một bóng người từ cửa khách sạn cấp tốc nhảy lên không bay ra, không phải là ai khác, chính là Lão Bản Nương.
Lão Bản Nương cái này đúng là hận đến ngứa cả hàm răng. Nàng bất luận Miêu Nghị đang làm gì, người khác đến quậy thì ngược lại cũng thôi đi, ai quậy quọ không được như thế nào thế lại cứ là cái tên rùa vương bát độc tử nhà ngươi? Ngươi cái tên súc sinh này ngủ với lão nương còn chủ động gây chuyện đập phá chỗ làm ăn của lão nương, cái này gọi là đạo lý gì?
Hơn nữa lại nói, nàng cũng không có khả năng ngồi yên không để ý đến, nếu như ngồi yên không lý đến, thì người khác nhất định sẽ hoài nghi nàng có quan hệ với cái tên đến phá nhà này!
Thợ mộc và thợ đá trong lúc đưa mắt nhìn nhau, cũng theo đuổi theo sát Lão Bản Nương.
Miêu Nghị quay đầu lại liếc nhìn, cấp tốc chạy như điên.
Bên trong khách sạn, khách liên tiếp bay lên thiên thai đưa mắt nhìn ra xa, các ngôi nhà đất hình dáng không có gì đặc biệt lớn có nhỏ có chung quanh cũng ùa ra không ít người xem náo nhiệt, tất cả đều có vẻ rất kinh ngạc, không ngờ lại có người dám đến đánh đấu đùa giỡn tại Phong Vân Khách Sạn?
Trong một ngôi nhà đất cách khách điếm không quá xa, Tam Tổ môn đến hai vị trưởng lão, Viên Phụng Đức và Sử Thu Vũ ngồi ở đó không nói nên lời, thưởng thức mùi vị giương mắt nhìn không thôi.
Hai người là Miêu Nghị an bài đi ra tiếp ứng, chuẩn bị vạn nhất đụng phải bất ngờ gì đó sẽ cho hai người ra ngăn cản một chút.
Nhưng mà Miêu đại điện chủ đánh nhau trong Phong Vân Khách Sạn a, hai người làm sao dám nhúng tay vào?
Hiện tại Miêu đại điện chủ lại bị Lão Bản Nương của Phong Vân Khách Sạn đuổi chạy gấp, Lão Bản Nương người ta là bối cảnh gì? Cấp cho Viên Phụng Đức và Sử Thu Vũ một vạn lá gan cũng không dám chạy ra tiếp ứng, cái này đánh chết cũng không dám tiếp ứng, bỏ chạy đi phân ra rõ ranh giới còn không kịp, có quỷ mới sẽ đi ra tiếp ứng.
- Sư huynh, đây chính là đất thị phi, không nên ở lâu, đệ xem chúng ta hay là trở về đi, chúng ta chơi theo hắn không nổi đâu!
Sử Thu Vũ quay đầu lại nói.
- Trở về?
Viên Phụng Đức có chút nghi ngờ nói:
- Vạn nhất tên kia rơi vào trong tay của Phong Vân Khách Sạn Lão Bản Nương, khai ra một nhóm chúng ta thì làm sao bây giờ?
Sử Thu Vũ nói:
- Chúng ta cái gì cũng đều chưa có làm. Chưa nói là, tên kia thật sự nếu rơi vào trong tay của nữ nhân đó, chúng ta ở chỗ này không đi thì có làm sao? Ít nhất trở về Tiên quốc, nữ nhân đó cho dù muốn tìm chúng ta tính sổ cũng không dễ dàng như vậy.
Viên Phụng Đức khẽ gật đầu nói:
- Đi! Đi sớm không nên chần chờ!
Hai người lập tức lặng lẽ rời đi, lần này đến đây ngay cả rốt cuộc làm cái gì cũng đều không rõ ràng liền chọc một thân đầy xúi quẩy phải bỏ đi, hai người dọc đường thầm thì bảo nhau nói xui quá xá.
Vũ Quần Phương ba người trong đại đường đỡ Trình Diệu Uy. Đại đương gia đã được cứu về rồi, chẳng qua là biện pháp cứu trở về không khỏi cũng có chút sao sao ấy.
Ba người nhìn một chút đống hỗn độn trước mắt, đưa mắt nhìn nhau, không biết là nên cảm tạ Miêu đại điện chủ tốt hơn, hay là nên làm thế nào. Vị Miêu đại điện chủ này không khỏi cũng quá lớn gan lớn mật một chút rồi, không ngờ lại động thủ trong Phong Vân Khách Sạn, chẳng lẽ không biết bối cảnh của Phong Vân Khách Sạn sao? Người của phía chính phủ cũng không lớn lối như vậy chứ a?!
Trình Diệu Uy nửa chết nửa sống dường như cũng bị hết thảy chuyện diễn ra trước mắt kích thích chút tinh thần, nỗ lực mở to ánh mắt từ từ nhìn quanh nội đường hỗn loạn.
Cái gia đình này biết nhiều hơn một chút so với Dương Khánh, bởi vì trước kia khi Miêu Nghị đến Phong Vân Khách Sạn bọn họ đều nhìn thấy qua hình dáng Miêu Nghị, đều biết Miêu đại điện chủ vừa mới đeo mặt nạ chính là Ngưu Nhị năm đó nằm vùng ở Phong Vân Khách Sạn.
Cả gia đình hoài nghi Miêu Nghị là có thù với Phong Vân Khách Sạn, nên nhân cơ hội trả thù, đang cố ý đập chỗ làm ăn của người ta, cái kẻ điên này a!
Kẻ điên! Dương Khánh ngây người như phỗng nhìn đống hỗn độn tại hiện trường, trong lòng điên cuồng nguyền rủa Miêu Nghị sau này không chết tử tế.
Chuyện mà hắn đã xếp đặt kế hoạch đâu ra đấy, chuẩn bị cho Nhất Oa Phong bị đám người thần bí này tiếp thu, sau đó Miêu Nghị mang cao thủ cùng xâm nhập vào, sau nữa nhân cơ hội đó làm rõ lai lịch của đối phương để ứng đối. Thế mà Miêu Nghị lại cứ đột nhiên gây ra cái trò này, trước khi động thủ thậm chí ngay cả lên tiếng báo cho biết cũng không thèm.
Cái này gọi là chuyện gì a? Dương Khánh có cảm giác khóc không ra nước mắt, hiện tại Phong Vân Khách Sạn có thể dễ dàng thả bọn họ ly khai mới là lạ rồi.