Hai tay Miêu Nghị nắm chặt, thực sự hắn nghĩ mãi không ra được đối phương ra tay với mình lúc nào. Suy đi nghĩ lại hắn cũng chỉ tiếp xúc qua với đối phương lần đó, nhưng mà cũng không có trực tiếp đụng vào. Chẳng lẽ là ngụm Huyết tinh chi khí đối phương thổi ra?
Mắt thấy thân ảnh Huyết Yêu biến mất ở đầu đường, ở Thiên nhai hắn cũng không thể làm gì được đối phương. Miêu Nghị hận không thể lập tức đi tới tìm Hạ Hầu Long Thành xin hỗ trợ, trực tiếp bắt lại rồi giết chết nữ nhân này. Nhưng mà nghĩ lại Hạ Hầu Long Thành nhất định sẽ không trợ giúp hắn. Đã bị nữ nhân Hoàng Phủ kia giáo huấn qua một lần. Hắn so với nữ nhân Hoàng Phủ kia, Hạ Hầu Long Thành nhất định sẽ nghe lời nữ nhân kia hơn.
Thân thể suy yếu, không có một chút sức lực nào. Hắn xoay người lại, thả lưng dựa vào cửa sổ, khoanh chân ngồi xuống. Nhanh chóng thi pháp điều tra tình huống trong cơ thể. Nhưng mà điều tra nhiều lần, từ đầu tới chân cũng không có phát hiện ra bất kỳ điều dị thường nào. Cũng không biết độc tính kia ẩn dấu ở nơi nào?
Chẳng lẽ phải đợi tới lúc độc phát mới có thể phát hiện ra hay sao? Chỉ là muốn giải quyết khi độc phát lại không thực tế. Bởi vì khi đó pháp lực hắn căn bản không nằm trong sự khống chế của hắn, pháp lực hắn đang tự thi pháp tra tấn hắn. Tinh hỏa quyết trong cơ thể cũng không có cách nào giải độc, thực sự có chút phiền phức.
Sau khi phí công một hồi, Miêu Nghị cũng mặc kệ mọi việc. Thi triển ra Tinh Hỏa quyết tạo thành hỏa diễm vô hình gột rửa toàn thân, không buông tha cho bất luận một bộ vị nào, quản nó có hữu dụng hay không, triệt để điều tra tình huống thân thể một lần.
Tóm lại hắn không tin giao ra đồ là Huyết Yêu có thể buông tha cho hắn. Song phương có thù lớn như vậy, nhất định là ngươi chết ta sống. Nếu như trúng độc, hoặc độc ở đâu cũng không biết, cho dù có thỏa hiệp, ngươi cũng không biết người ta có giải độc cho ngươi hay không. Mạng đang ở trong tay người ta, nào có thể ngang hàng nói chuyện được chứ?
May mắn là trừ độc cho mình, Miêu Nghị rất hiểu thân thể mình cho nên cũng không xảy ra chuyện gì. Nếu như để cho người khác thì phiền phức lớn, không cẩn thận sẽ bị ngộ thương.
Trên lầu các của Quần Anh hội quán, tay Hoàng Phủ Quân Nhu cầm một chiếc trâm cài tóc màu hồng, đang suy nghĩ xuất thần. Mãi tới khi phía dưới vang lên tiếng đập cửa, nàng mới bình phục tinh thần, lên tiếng:
- Vào đi.
Sau đó nàng thuận tay thu hồi cái trâm màu hồng này vào trong hộp trang sức rồi đóng lại.
Tâm tình Huyết Yêu không tệ, đi lên, mỉm cười nói:
- Đó là đương nhiên, có phải phát tác Huyết Hồn độc hay không, bộ dáng kia ta rất rõ ràng. Lừa gạt không được ta đâu. Thiếu đông gia nếu như đi cùng ta nhất định nhìn sẽ rõ. Bộ dáng của ác tặc kia quả thực là sống không bằng chết, đảm bảo thiếu đông gia sẽ cảm thấy sảng khoái.
Bộ dáng sống không bằng chết? Hoàng Phủ Quân Nhu im lặng một hồi, không biết bộ dáng sống không bằng chết của Ngưu Hữu Đức là thế nào. Không cần nghĩ cũng biết, chắc hẳn rất là thê thảm, rất thống khổ, chắc hẳn người nọ đang hận chết nàng. Hận không thể giết nàng, nàng lẳng lặng hỏi:
- Hắn có đồng ý giao ra thứ chúng ta muốn không?
Huyết Yêu hừ lạnh một tiếng:
- Tạm thời cho hắn cứng miệng một chút. Một ngày độc phát tác ba lượt, ta xem hắn có thể kháng cự được mấy lần. Thiếu đông gia yên tâm đi, Huyết Hồn độc một khi phát tác, không có ai có thể kiên trì qua ba ngày. Đảm bảo hắn không chịu nổi tra tấn sẽ ngoan ngoãn đem thứ chúng ta muốn giao ra thôi.
Hoàng Phủ Quân Nhu cũng không biết tâm tình của mình lúc này là gì, nàng hỏi tiếp: