- Đã nhìn ra chút đầu mối ở tàng bảo đồ kia. Đồ vật trong đó có lẽ giấu ở Hỗn Loạn chi địa, trong môn đang tổ chức nhân thủ đi tìm kiếm. Ta đến nói một tiếng, nếu như ngươi muốn đi mà nói, sư môn đồng ý có thể đi cùng ngươi. Nhưng mà nguy hiểm có khả năng gặp phải thì ngươi nhất định phải chuẩn bị tinh thần cho tốt.
Hai mắt Miêu Nghị sáng ngời, không đi thì làm sao biết được đối phương tìm được bao nhiêu bảo vật? Không biết số lượng bảo vật thì làm sao chia được đây? Đến lúc đó còn không phải người ta nói bao nhiêu thì là bấy nhiêu sao? Như vậy sao được? Đây là bảo tàng của Chí tôn ma đạo năm đó, nhất định có rất nhiều tài phú. Rất hiển nhiên người ta gọi hắn cùng đi cũng là vì muốn biểu thị mình công bằng, tránh cho tìm được thứ tốt lại không nói rõ, làm cho Miêu Nghị tưởng rằng Thiên Hành cung nuốt riêng.
Đương nhiên, tiền là một chuyện khác. Miêu Nghị muốn giúp Vân Tri Thu thu Đại Ma Vô song quyết tới tay, một khi Vân Tri Thu nắm giữ bộ Đại Ma Vô Song quyết này, đó chính là trợ lực cực lớn đối với hắn. Lão bà của mình chẳng lẽ lại tính toán trung tâm hay không trung tâm sao? Hắn liên tục gật đầu nói:
- Đi, đi chứ.
Chung Ly Khoái nói:
- Có thể tìm được hay không cũng khó nói trước được. Bất quá có chuyện ta phải nói trước. Đại Ma Vô Song quyết là của Thiên Hành cung, những tài vật khác ngươi có thể lấy đi một nửa.
Miêu Nghị cười tủm tỉm nói:
- Dễ thôi, dễ thôi.
Trong lòng cũng thầm nói, vậy thì phải xem ai tìm được trước. Lão tử làm chuyện này thành thạo nhất.
Chuyện cứ quyết định như vậy, sau đó Miêu Nghị lại dẫn hắn đi gặp Ngọc Hư chân nhân trao đổi chuyện mua bán. Đối với chuyện này Ngọc Hư chân nhân không phản đối, vừa có thể có được nguồn hàng ổn định, lại có thể nhấc lên giao tình với Thiên Hành cung. Quả thực là chuyện không tồi chút nào.
Sau khi nói chuyện xong, Miêu Nghị và Chung Ly Khoái cùng nhau rời khỏi. Cũng không đợi tới ngày mai rồi mới đi. Trước mắt nhiều chuyện còn không bằng bớt đi một chuyện. Chuyện bảo tàng và Đại Ma Vô Song quyết là quan trọng nhất. Miêu Nghị trực tiếp ném chuyện đối phó với Huyết Yêu trước đó sang một bên. Về sau tìm Huyết Yêu tính sổ là được.
Sau khi ra khỏi thành, hai người song song bay lên trên không trung. Chung Ly Khoái muốn nắm vai Miêu Nghị rời đi, ai ngờ Miêu Nghị lại cự tuyệt. Lúc này Chung Ly Khoái mới biết Miêu Nghị đã đột phá lên cảnh giới Kim Liên. Sau khi được biết là vì Huyết Yêu hạ độc mà gặp họa đắc phúc, hắn cũng không nhịn được cười ha hả.
Nhưng mà hai người vừa mới phá tan không trung đã phát hiện ra sau lưng có người theo đuôi. Hai nam một nữ, cầm đầu là một phụ thân mặc y phục màu xanh.
Hai người bay nhanh, ba người đằng sau thì không ngừng theo sát.
- Là người nào?
Chung Ly Khoái hỏi:
Miêu Nghị thì lắc đầu tỏ vẻ không biết.
Chung Ly Khoái lập tức túm cánh tay hắn, bắt đầu thay đổi phương hướng phi hành. Ai ngờ ba người đằng sau cũng đi theo, vẫn đuổi theo sau lưng hai người.
Sắc mặt hai người biến hóa, chuyện này nói rõ ba người này đi theo bọn họ. Lúc này Chung Ly Khoái nắm tay Miêu Nghị, đẩy nhanh tốc độ phi hành, hy vọng có thể thoát khỏi. Thế nhưng tốc độ phi hành của người đằng sau không kém hắn là bao. Lúc này Chung Ly Khoái mới quay đầu lại thi pháp, quát lớn:
- Người nào lén lén lút lút đằng sau?
Phụ nhân mặc áo xanh đằng sau thân thể đang phi hành trên không trung quay cuồng, y phục trên người nổ tung, vô số quang mang màu đỏ xuất hiện. Giống như một đóa hoa màu đỏ nở rộ. Một tấm lụa đỏ bay ra che kín thân thể nàng, không ngờ là Huyết Yêu.
- Quần Anh hội làm việc. Người không liên quan tránh ra, đừng tự làm mất mặt.
Huyết Yêu lên tiếng quát. Hiện tại nàng còn không biết tên còn lại là Chung Ly Khoái, không biết rõ chi tiết của Chung Ly Khoái cho nên mới mang danh tiếng Quần Anh hội ra dọa người. Hy vọng đối phương thức thời một chút. Hiện tại nàng chỉ muốn bắt lấy Miêu Nghị, không muốn gây nên phiền toái khác
Sắc mặt Miêu Nghị trầm xuống. Từ hành động này có thể thấy được Huyết Yêu này sợ hắn đào tẩu tới mức nào. Miệng nói ngày mai rời khỏi, nhưng hắn lại lập tức chạy đi. Nào ngờ Huyết Yêu này đã đuổi kịp. Hiển nhiên nữ nhân Hoàng Phủ Quân Nhu báo tin cho nàng ta. Nàng ta đã sớm canh ở ngoài thành chờ hắn chạy. Càng phiền toái là nàng ta không ngờ lại mang tới trợ thủ. Mười phần đều là người Quần Anh hội kia. Tiện nhân Hoàng Phủ Quân Nhu kia quả thực không nương tay một chút nào.
- Các ngươi đừng quên là Thiếu đông gia cho các ngươi tới giúp ta. Chuyện này không chỉ là lợi ích của ta mà còn liên quan tới lợi ích của Quần Anh hội quán.
Nam tử kia bác bỏ lời nói của nàng:
- Thiếu đông gia cũng không nói chống lại người Thiên Hành cung. Loại chuyện này Thiếu đông gia cũng không làm chủ được.