Kim Cương ma điêu khẽ nghiêng người tránh đi. Sau đó lại phóng về phía Miêu Nghị. Một tu sĩ tay cầm trường thương đứng trước mặt Miêu Nghị trêu chọc.
Một trận tiếng rồng ngâm theo pháp lực khuếch tán ra. Thương trong tay Miêu Nghị trong nháy mắt đâm ra.
Song phương giao thủ, hai thương cơ hồ cùng nhau đâm ra. Nhưng mà tốc độ ra thương của Miêu Nghị rõ ràng nhanh hơn một bậc. Không đợi trường thương của đối phương tới trước mắt. Đầu thương sắc bén đã lập tức bắn tới trước mặt đối phương. Trong ánh mắt hoảng sợ của đối phương, phốc một tiếng, đâm vào cổ họng đối phương.
Đám người đang xem cuộc chiến xa xa chỉ thấy Miêu Nghị cầm thương nhảy lên đã đắc thủ. Cơ hồ ngay cả chiêu thức gì cũng không có. Chỉ có như vậy đã đánh bay tu sĩ ngồi trên Kim Cương ma điêu ra ngoài, trong nháy mắt đã đắc thủ. Gọn gàng vô cùng.
Có thể nói làm cho không ít người chấn động. Một tu sĩ Kim Liên ngũ phẩm lại bị một tu sĩ Kim Liên tam phẩm dùng một thương chọc giết.
Rống.
Cùng lúc đó, hai đầu Kim cương ma điêu vọt tới. Phiên Vân Phúc Vũ thú lại gầm lên giận dữ, phun ra một đám sương đỏ cực nóng.
Hai đầu Kim cương ma điêu song song tránh đi, mau lẹ cực kỳ. Từ hai bên trái phải phóng tới, kẹp Phiên Vân Phúc Vũ thú vào giữa. Hai người cưỡi Kim Cương ma điêu người cầm đao, người cầm thương xuất hiện. Một đao chém về phía đầu Miêu Nghị. Một thương chọc về phía ngực Miêu Nghị, trước sau đánh tới.
Tiếng rồng ngâm vang lên không dứt, một thương Miêu Nghị cầm trong tay, lại diễn bài như cũ. Một thương chọc về phía người bên trái. Nhanh chóng xoay người, lại đồng thời đánh ra một đạo thương phong về phía bụng.
Không có biện pháp, tốc độ ra tay của Miêu Nghị cho dù có mau lẹ cũng khó trong chớp mắt có thể ứng phó được với hai người. Nếu như dưới tình huống bình thường cũng coi như có thể ứng phó được. Nhưng mà Phiên Vân Phúc Vũ thú và Kim Cương ma điêu lại có tốc độ thực sự quá nhanh. Ngay cả tốc độ của Phiên Vân Phúc Vũ thú cũng có thể so với tốc độ phi hành của tu sĩ Kim Liên cửu phẩm phi hàng. Tốc độ của Kim Cương ma điêu càng không cần phải nói.
Song phương giao chiến lại dùng phương thức phi hành giao nhau, tốc độ nhanh tới mức Miêu Nghị không thể đưa ra quá nhiều phản ứng, chỉ có thể giết một người tránh một người.
Nhưng mà sau khi Miêu Nghị trở mình nằm xuống, đồng thời lại bổ về phía sau một thương. Không có giết được người, nhưng mà một thương kia lại chém vào đuôi Kim Cương ma điêu. Một cỗ khí huyết sát mông lung thuận thế rót vào trong cơ thể Kim Cương ma điêu.
Chi....
Kim cương ma điêu kia phát ra tiếng kêu sắc bén, giật mình, lập tức loạn kết cấu, bay loạn trong tinh không. Người khống chế nó cả kinh. Dù điều khiển thế nào cũng vô dụng.
Mà hai đầu Kim cương ma điêu mất đi chủ nhân không ngừng kêu lớn, tiếng sưu sưu vang vọng. Đuổi theo hai vị chủ nhân đã mất đi tính mạng.
Chín đầu Kim Cương ma điêu trong đó có ba con phóng tới Miêu Nghị. Hai bên có mấy đầu lách qua Miêu Nghị đuổi theo hai người Từ Đường Nhiên. Vốn bọn họ không cho rằng đối phó với Miêu Nghị có bao nhiêu khó khăn. Nhưng mà tình huống xảy ra sau đó quả thực khiến cho bọn họ chấn động. Không ngờ vừa mới thấy mặt đã bị đối phương giết hai người. Một người còn không khống chế được tọa kỵ.
Đám người xem ở phía ngoài yên tĩnh, Khấu Văn Lam khẽ nhếch miệng, dường như khó có thể tin nổi một màn trước mắt.
Từ Đường Nhiên đang chạy trốn quay đầu nhìn lại cũng trợn mắt há hốc mồm. Vị này quả nhiên trước sau như một, đều hung hãn như thế.
Mộ Dung Tinh Hoa ngừng trên không trung, chuẩn bị nghênh chiên sáu người đuổi theo nàng thấy vậy, đôi môi anh đào khẽ nhếch lên, trơ mắt nhìn qua Miêu Nghị phóng về phía Phiền Ngọc Phỉ. Sau đó tinh thần nàng chấn động, Phiên Vân Phúc Vũ thú dưới thân lập tức nhanh chóng lao ra. Đuổi giết về phía người không khống chế được tọa kỵ kia. Không thể để cho đối phương có cơ hội thở dốc.
Không thể giúp được Miêu Nghị gì nhiều, một chút chuyện nhỏ bé nàng vẫn có thể giúp đỡ được. Nàng cũng là tu sĩ Kim Liên ngũ phẩm, một chọi một cũng không có gì phải sợ hãi. Quan trọng là tọa kỵ của đối phương đã không khống chế được. Tốc độ không bằng nàng, nàng đang có ưu thế.
Người không khống chế được tọa kỵ kia thấy vậy lập tức gấp gáp. Nhưng mà dù sai bảo Kim cương ma điêu thế nào cũng vô dụng. Kim Cương ma điêu giống như điên loạn vậy, không ngừng bay tứ tung.