Từ Đường Nhiên rất là uy phong, hai đầu Kim Cương ma điêu quyến luyến cố chủ không phải là đối thủ của hắn, đối mặt với hai đầu linh thú mất đi chủ nhân, đang điên cuồng công kích báo thù. Hắn đánh bị thương một đầu, đầu thứ hai bị hắn chọc chết. Đồ vật trên thân hai người kia tự nhiên hắn không thể bỏ qua được.
Hành động của hắn khiến cho Hạ Hầu Long Thành hận tới mức nghiến răng nghiến lợi. Hận không thể phóng vào dùng một đao bổ Từ Đường Nhiên. Năm đó sao hắn lại không có dùng một đao đánh chết cẩu tặc này? Không ngờ lúc này lại mất mặt xấu hổ ở đây.
Mà Miêu Nghị sau khi đứng vững thân thể, một kích không thành, Phiền Ngọc Phỉ cũng phóng tới. Sáu đầu Kim Cương ma điêu phía sau cũng tới. Phiền Ngọc Phỉ quay đầu, tạm thời không quản tới Từ Đường Nhiên và Mộ dung Tinh Hoa. Nơi này có mặt nhiều người như vậy, ngay cả một tu sĩ Kim Liên tam phẩm cũng không bắt được, bảo nàng làm sao có thể chịu nổi được chứ? Như vậy Hạ hầu thống lĩnh sẽ nghĩ bọn nàng thế nào đây?
Thấy Miêu Nghị không có tọa kỵ, triệt để mất đi ưu thế tốc độ. Khiến cho lòng tin của mấy người Phiền Ngọc Phỉ tăng lên nhiều. Tựa như lúc Mộ Dung Tinh Hoa dám đi tìm người mất đi tọa kỵ Kim Cương ma điêu của hắn để đối chiến vậy. Tâm tình rất giống nhau.
Còn đối với Miêu Nghị mà nói, trước kia khi chưa mặc chiến giáp Yêu Nhược Tiên luyện chế hắn từng cứng chọi cứng qua với tu sĩ Kim Liên bát phẩm. Có một kích vừa rồi hắn đã có vài phần lực lượng. Nếu không phải ban đầu có chút chột dạ thì hắn đã không làm chuyện ném đào phạm cho đám người Cừu Đãng Hải dụ địch.
Nhưng mà căn bản không bì kịp với tốc độ đuổi theo của sáu đầu Kim Cương ma điêu phía sau. Sáu đầu ma điêu đuổi theo phía sau đột nhiên biến hóa đội hình, biến thành một hàng dài. Từng đầu biến đổi, giống như một cơn lốc xoay tròn, cuốn tới Miêu Nghị. Nhanh chóng đuổi theo sau lưng Miêu Nghị.
Mấy đầu Kim Cương ma điêu này bao vây Miêu Nghị lại, sáu người khống chế ma điêu nối đuôi nhau ra tay, đao thương có thể nói liên tiếp đánh tới, lại thêm tốc độ của ma điêu phụ trợ, tốc độ ra tay cực nhanh.
Trong chốc lát Miêu Nghị lập tức lâm vào tình cảnh nguy hiểm. Đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến phương thức công kích như vậy.
Loại tình huống này hắn không dám không sử dụng nhất thương thập sát. Cơ hồ hắn dùng tốc độ nhanh nhất thi triển ra Nhất thương thập sát. Sáu tiếng nổ ầm ầm lập tức vang vọng. Liên tiếp sáu thương giống như từng cánh tay dài ra, chiến giáp trên người không ngừng vang lên tiếng ổ. Lân giáp đong đưa, giảm bớt lực đạo.
May mà phương hướng phi hành của đám ma điêu cùng hướng với hắn, tăng thêm ma điêu cuốn về phía trước, bởi vậy tốc độ cũng không phải là tốc độ nhanh nhất của ma điêu. Nếu như là bình thường xông thẳng lên, sáu người lại ra tay như vậy mà nói, Miêu Nghị trừ thi triển ra nhất thương thập sát ra nếu không căn bản không ngăn cản được.
Cho dù là như vậy, trong đám người đang xem cuộc chiến bên ngoài cũng vang lên một hồi xôn xao. Sát chiêu liên thủ như vậy cũng có thể bị ngăn cản lại? Trong nháy mắt chống lại công kích liên tiếp của sáu tu sĩ đã ngoài Kim Liên ngũ phẩm? Tốc độ phản ứng quả thực quá kinh người.
Bích Nguyệt phu nhân ngạc nhiên, đôi môi anh đào khẽ nhếch lên. Trong lòng thầm nói một tiếng, tên này trước kia nàng quả thực không nhận ra. Nàng còn tưởng rằng đối phương đầu cơ trục lợi mà lăn lộn lên tới vị trí này, không ngờ tiểu tử này quả thực có vài phần bổn sự.
Khấu Văn Hoàng hối hận không thôi, thực lực như vậy nếu như hợp binh với thủ hạ hắn cũng là một trợ lực lớn. Đáng tiếc hắn lại bỏ qua.
Không nghĩ nhiều được như vậy, hắn xuất ra tinh linh liên hệ với đám người Cừu Đãng Hải, mệnh lệnh bọn họ nghĩ cách cứu viện.
Khấu Văn Lam cũng hối hận không thôi, sớm biết như vậy hắn không đồng ý với Khấu Văn Hoàng chuyện kia. Ngưu Hữu Đức có nắm chắc rất lớn giết trở về nha.
Cao Quan không biết từ khi nào đã xuất hiện ngoài điện. Cũng không ngồi trên ghế dựa. Ghế dựa kia cũng không thấy, hắn chắp tay mà đứng, quan sát cuộc chiến bên ngoài. Vẻ mặt không chút biểu tình nào.