- Chỗ ta không cần các ngươi quản, các ngươi nhanh chóng đi chặn đường đám lính tôm tướng cua kia đi.
Sáu gã đồng liêu lập tức bỏ nàng mà đi, liên thủ chặn giết. Dưới tình huống không có tọa kỵ cũng chỉ có thể liên thủ, nếu không một mình rất là nguy hiểm.
Dẫn đầu xông lên phía trước, sắp tới gần điểm tập kết, ba ngươi Miêu Nghị mừng rỡ không thôi, dường như không có ai ngăn cản bọn họ. Ai ngờ trong hư không yên tĩnh đột nhiên xuất hiện một chiếc nhẫn trữ vật màu xanh. Bên trong đột nhiên xuất hiện vô số lá cành, như phô thiên cái địa tuôn ra bên ngoài.
Ba ngươi cả kinh, muốn thay đổi phương hướng vòng qua. Lại phát hiện ra hư không chung quanh lối vào điểm tập kết xuất hiện vô số cành lá. Trong vô số tinh thể vụn vặt ở tinh không xuất hiện vô số nhẫn trữ vật, từ bên trong có vô số cành lá lan tràn ra.
Đám người đang xem trận chiến bên ngoài thấy vậy nhìn nhau. Trơ mắt nhìn cảnh vật trước mắt bị vô số cành lá khuếch trương, triệt để che khuất. Lúc này mọi người mới phát hiện ra tên Thanh Ngọc Lang kia đã sớm gian lận bốn phía. Rất nhanh cả tinh không trước điểm tập kết bị phong bế. Người bên ngoài căn bản không nghe được một chút động tĩnh nào từ bên trong, chỉ nghe thấy từng đợt tiếng chém giết truyền tới.
Những người muốn nhân cơ hội xông qua nhìn thấy vậy trợn mắt há hốc mồm. Trơ mắt nhìn Thanh Ngọc Lang suất lĩnh đội ngũ tiến vào trong biển cành lá màu xanh.
Đảo mắt, trong đám cành lá che khuất đường đi tới điểm tập kết truyền ra khói đen. Không biết Thanh Ngọc Lang làm trò quỷ gì bên trong, nhất định là làm chuyện không tốt. Đây là điều rõ ràng.
Ba người Miêu Nghị dừng lại, Từ Đường Nhiên cực kỳ lo lắng nói:
- Ngưu huynh, làm sao bây giờ.
Miêu Nghị ngó trái ngó phải, nói:
- Đợi một chút, để cho người khác đi qua xem.
Hắn cũng không phải người đánh không chết, bất tử. Hắn cũng yêu quý tính mạng mình, không có ai thích đi chịu chết. Huống chi hiện tại bọn họ lại không tranh giành cái gì, dưới tình huống này đương nhiên không cần phải lấy mạng đi thử.
- Đằng sau có người tới.
Mộ Dung Tinh Hoa khẩn trương nhắc nhở một tiếng.
Lời này vừa nói ra, Khấu Văn Lam ở bên ngoài nhìn vào cũng căng cứng, nhìn không thấy tình hình bên trong. Hắn vểnh tai lên nghe, Khấu Văn Hoàng và Khấu Văn Thanh cũng vểnh tai lên nghe.
Mà hơn mười người vọt tới kia cơ hồ lập tức phân thành hai tốp, bay qua ba người Miêu Nghị, vậy mà không có một đám nào dám áp chế phong mang của hắn. Hết thảy đều lảng tránh sang hai bên, ngay cả một chút địch ý cũng không dám lộ ra.