Mục Phàm Quân cười lạnh lần nữa, hai mắt chậm rãi nhắm lại lầm bầm lầu bầu:
- Quân cờ...
Trường Tôn Cư vừa mới rời khỏi nội cung, đã quay đầu lại nhìn cửa cung. Sau đó đi nhanh ra ngoài, thì thầm vài tiếng:
- Rõ ràng nam nhân bà này được Bạch Chủ phái tới muốn thăm dò phản ứng của ta à?
Ngày hôm sau, Miêu Nghị rời khỏi Luyện Ngục Chi Địa một mình.
Nhiều năm ở Đại Thế Giới cùng bôn ba trong tinh không mênh mông, chưa bao giờ hắn có được thế lực mạnh mẽ đến mười phần, bởi vì trong túi thú của hắn có chừng sáu mươi tên tu sĩ cảnh giới pháp lực vô biên vô cùng, nếu đụng phải ai đó thì hắn hoàn toàn có thể đành một trận.
Vừa mới rời khỏi Luyện Ngục chưa được mấy ngày, trên đường đi trong tinh không, hắn nhận được tin tức từ Khấu Tranh, nói rằng hắn sẽ đích thân đến Quỷ Thị Tổng Trấn Phủ, có chuyện cần thương lượng với Miêu Nghị.
Miêu Nghị đã hỏi đó là chuyện gì nhưng Khấu Tranh bảo gặp mặt rồi nói, khiến hắn im lặng. không biết chuyện gì mà khiến Khấu Tranh phải tự mình đi một chuyến đến chỗ hắn.
Đợi đến khi rời xa Luyện Ngục, Miêu Nghị tạm dừng lại trên một tinh cấu vắng vẻ hoang vu, cùng lúc thả sáu mươi người đi ra ngoài.
Bọn họ nhìn ngắm chung quanh một lúc lâu. Sau đó lấy ra bản đồ tinh vực xác định vị trí hiện tại nằm ở đâu, từng người từng người hiện lên vẻ mặt hết sức kích động.
- Rốt cuộc cũng rời khỏi đó rồi... ha ha.
Đan Tình giang hai tay, ngửa mặt lên trời cười thật sung sướng.
Miêu Nghị chờ bọn họ bày tỏ hết thảy mọi hưng phấn ra ngoài, sau đó mới cười nói:
- Chư vị, xin lỗi không thể tiễn xa hơn được nữa, mọi người đều sẽ phân tán khắp nơi, cần phải chú ý bảo vệ mình, ta đi trước đây.
Một đám người phục hồi tinh thần trở lại, cùng chắp tay tiễn:
- Thánh Vương bảo trọng!
Miêu Nghị khẽ vuốt cằm, bay vào trong tinh không, tiếp tục đi về phía trước.
Đến lúc hắn vừa trở về Quỷ Thị Tổng Trấn Phủ, Khấu Tranh đã ở đây được vài ngày, hắn đáp xuống đã chẳng cùng ai nói chuyện, đi thẳng đến phòng Khấu Tranh đang ở tạm, chắp tay xin lỗi nói:
- Xin Khấu đại ca thứ lỗi, ta về hơi trễ.
Khấu Tranh nhìn Vân Tri Thu vừa theo vào trong, cau mày nói:
- Ngươi lại chạy đi đậu thế, thậm chí ngay cả Thất muội cũng không biết ngươi đang ở đâu nữa.
Miêu Nghị cười khô khốc chỉ nói:
- Đi lòng vòng khắp nơi trong Hắc Thị.
Lông mày Khấu Tranh càng ngày càng nhăn lại, đưa tay ý bảo mời hai vợ chồng Miêu Nghị ngồi xuống, sau đó hắn cũng tự mình ngồi, lúc này mới trầm ngâm nói:
- Muội phu, không phải ta muốn nói ngươi, nhưng thời điểm này thực sự ngươi cần cố gắng không rời khỏi Tổng Trấn Phủ này, và đây cũng là mục đích ta đi đến đây.
Miêu Nghị và Vân Tri Thu nhìn nhau, không biết hàm ý trong lời nói của hắn là gì. Vân Tri Thu dò hỏi:
- Đại ca, có chuyện gì sao?
Khấu Tranh thở dài:
- Khấu gia và Hạ Hầu gia vốn đã trao đổi lợi ích, bọn họ sẽ đảm bao an toàn tại Quỷ Thị cho ngươi, còn chúng ta sẽ thúc đẩy việc Thiên Hậu có còn nối dòng, ai ngờ sự việc bắt đầu xảy ra biến hóa, ý định của bệ hạ đã lan truyền khắp nơi, ngay trước khi lâm triều, bệ hạ đã nhanh chóng đồng ý để Thiên Hậu có con nối dòng rồi. Bởi vì thế, một khi mà Thiên Hậu thực sự mang thai, giá trị trao đổ lợi dụng của Khấu gia không còn. Muội phu, ngươi đắc tội quá nhiều người, hậu quả thế nào, ngươi hẳn là biết rõ ràng đó.
Lời của hắn vừa thốt ra, một cổ cảm giác nguy cơ cực lớn ùn ùn kéo đến, làm nội tâm hai vợ chồng bọn họ nặng nề hẳn lên, tuy nói rằng không ai dám động vào con rể Khấu gia, nhưng nếu có người âm thầm giở trò, mà Miêu Nghị lại xích mích với quá nhiều người, nếu không bắt được nhược điểm của đối phương, e rằng sẽ rất khó phán định xem ai là hung thủ đã ra tay.
Suy xét từ một góc độ khác, việc Vân Tri Thu nhận Khấu Thiên Vương làm nghĩa phụ sẽ mang lại nhiều mối nguy hiểm tiềm tại lớn hơn nữa, nếu lúc trước Miêu Nghị hoàn toàn chẳng có bối cảnh gì, người ta sẽ không đối phó với Miêu Nghị theo phương thức quá mức cao cấp, hiện tại đã không giống trước đây, thế lực bảo vệ của Khấu Thiên Vương mạnh bao nhiều, lực phản tác dụng cũng sẽ lớn bấy nhiêu, tiếp xúc với giai tầng thế nào thì sẽ được giai tầng đó chú ý đến.
Chỉ có thể nói rằng nghìn tính vạn tính thế nào cũng không thể ngờ Thanh Chủ lại ném Miêu Nghị đến Quỷ Thị, cũng như đưa hẳn đến Bắc Quân của Khấu Thiên Vương, ai cũng phải kiêng kỵ lực lượng quân đội hộ vệ hùng hậu ở đây, duy chỉ là chưa từng nghĩ đến Thanh Chủ đã nhả ra việc chấp nhận Thiên Hậu có con nối dõi nhanh như vậy, làm lung lay sự bảo hộ từ Tín Nghĩa Các.
Khấu Tranh thay đổi chủ đề, nói tiếp:
- Các ngươi không cần quá mức lo lắng, dù sao Quỷ Thị cũng là địa bàn của Hạ Hầu Gia, Tín Nghĩa Các bảo vệ Quỷ Thị chỉ là việc nên làm, hơn nữa trên danh nghĩa thì Tổng Trấn Phủ cũng là một nơi được Thiên Đình trông coi. Tín Nghĩa Các không thể bỏ mặt để người khác đến làm náo loạn, người có tâm nhãn cũng sẽ không để nhược điểm của mình rơi vào tay Tín Nghĩa Các dễ dàng như thế. Nhưng ngươi cố gắng không nên rời khỏi đây nữa, nếu như ngươi muốn đi ra ngoài, nên liên hệ trước với Khấu gia, Khấu gia sẽ phái người đến bảo hộ ngươi đi.
Miêu Nghị hết sức chán nản, đây chẳng phải là khi mình vừa ra ngoài thì đê Khâu gia giám sát đi?
Vân Tri Thu chớp chớp mắt, cười nói:
- Loại chuyện thể này đại ca chỉ cần phái người đến nói là được rồi, làm sao bọn ta dám làm phiền đại ca tự mình đến đây một chuyến chứ.
Khấu Tranh đưa mắt nhìn về phía nàng, cười nói:
- Ta vâng lệnh của phụ thân đến đây, bởi vì phòng ngừa sự việc bất trắc có thể xảy ra, phụ thân bảo ta đến đón ngươi đến Thiên Vương Phủ ở tạm, không nên để cả hai người các ngươi ở đây mạo hiểm, có thể tránh được phần nào hay phần đó.
Hai vợ chồng sững sờ, im lặng nhìn nhau, đây là ý của Khấu Lăng Hư, Khấu Tranh lại đích thân đến đây, bọn họ không thể không đồng ý rồi.
Vân Tri Thu đành phải cười hỏi Miêu Nghị:
- Ý của phu quân thế nào?
Miêu Nghị im lặng rồi lại im lặng, nói:
- Đại ca nói có lý, ngươi cứ đến Thiên Vương Phủ ở đi.
Vân Tri Thu mỉm cười gật đầu:
- Vậy xin nghe theo phu quân.
Hai người đứng dậy xin rời đi trước, tỏ vẻ cần phải chuẩn bị một chút, không để Khấu Lăng Hư đợi lâu.
Sau khi bọn họ trở về phòng mình, Vân Tri Thu vừa đóng cửa đã liền quay đầu hỏi:
- Khấu Tranh đích thân đến đây đón ta, dường như quá long trọng thì phải?
Miêu Nghị nhìn bức họa trên tường, suy tư một lúc, sau đó lắc đầu nói:
- Ta cũng không nghĩ ra, chắc chắn vẫn có nguyên nhân mà chúng ta chưa biết, chẳng qua Khấu Tranh đã đến rồi, lại lôi ra Khấu Lăng Hư, người ta bảo rằng đó là vì an toàn của ngươi, làm sao có thể từ chối được chứ?