Phi Thiên

Chương 3177: Hôn sự có biến (1)



Ra khỏi phủ Thiên Ông, sau khi đến tinh không, Miêu Nghị lập tức liên hệ Dương Triệu Thanh, công đạo chuyện giao dịch cùng Doanh gia. Sau đó lại thông báo với Dương Khánh một tiếng, bên Hạ Hầu gia đã thu phục xong, bước sau của kế hoạch có thể tiếp tục thực hiện.

Vô Lượng Tinh Luyện Ngục, trên lầu các trong Thánh Cung.

Dương Khánh đứng bên cửa sổ chậm rãi nắm chặt tinh linh trước ngực. Vẻ mặt đầy ý cười khẽ lắc đầu, hình như có thích thú thán phục.

Hắn thật sự không nghĩ tới, không nghĩ tới kế hoạch mới vừa lập ra, Miêu Nghị vừa ra tay đã thu phục Hạ Hầu Lệnh. Bắt đầu mở ra từng chút một mấu chốt nhất, có thể nói là thần tốc. Hạ Hầu Lệnh cũng không phải tên ngốc, Hạ Hầu gia sao có thể dễ dàng nghe theo lệnh người khác, năng lực công tác này thật sự cũng không ai rồi.

“Đại sự khả kỳ” Dương Khánh nỉ non tấm tắc thở dài một tiếng. Này không phải là phán đoán suy luận của hắn với kế hoạch này, mà là đánh giá của cá nhân với Miêu Nghị. Ý cười trên mặt ngày càng nồng đậm, cuối cùng giang ra hai tay ngửa mặt lên cười điên cuồng “Ha ha”, cười đến vô cùng tùy ý bừa bãi.

Người ngoài không thể lý giải tâm tình lúc này của hắn, đây là kế hoạch lớn nhất hắn chuẩn bị sau khi hắn trở về, chân chính tìm được cảm giác vui sướng tính toán hết anh hùng hào kiệt thiên hạ.

Thanh Cúc đứng phía sau cách hắn không xa lẳng lặng nhìn hắn, khó gặp được thời điểm đại nhân phóng túng cảm xúc giống như thế này.

Kim Man mới vừa bước vào trong viện cũng bị tiếng cười điên cuồng hấp dẫn, ngẩng đầu nhìn đi, nhìn thấy Dương Khánh tùy ý đường hoàng đứng trước cửa sổ, không khỏi hồ nghi đầy mắt.

Phủ Doanh thiên vương, trong thư phòng cửa sổ đóng chặt, ánh sáng mờ mịt. Doanh Cửu Quang gần đây thường thích một mình ngồi yên tĩnh trong thư phòng.

Lúc này đang cầm một khối ngọc điệp viết công văn xin lỗi, toàn bộ sự việc ở Nguyệt Hành Cung. Hắn phái người cường nhập vào trong cảnh nội Nguyệt Hành Cung bắt người. Kết quả không bắt được người, lại bị cung chủ Li Hoa Nguyệt Hành Cung bẩm báo lên Thiên Cung. Thanh Chủ ra lệnh cưỡng chế Doanh Cửu Quang nhận lỗi, Doanh Cửu Quang đuối lý, chỉ có thể làm theo.

Quản gia Tả Nhi bước vào thư phòng, đi đến bên cạnh ấn thấp giọng nói:

- Vương gia, bên Ngưu Hữu Đức truyền đến tin tức, tạm dừng giao dịch.

- Cái gì? Tạm dừng giao dịch?

Doanh Cửu Quang bỗng nhiên ngẩng đầu, trên mặt xuất hiện vẻ mặt lo lắng, nói:

- Hay là tên kia nghĩ tới Hà Sách Kiều? Thực nghĩ lão phu không có biện pháp với hắn sao?

Tả Nhi lắc đầu:

- Không phải, mà là Ngưu Hữu Đức thêm điều kiện, hy vọng bên này có thể thả ra Tề Ngô bị giam lỏng, hắn nghĩ muốn điệu Tê Ngô đến phủ Đô thống U Minh để dùng.

- Tề Ngô?

Doanh Cửu Quang có chút mờ mịt.

- Tề Ngô nào? Chúng ta có người này sao?

Tả Nhi cười khổ nói:

- Chính là chưởng môn đời đầu của Chính Khí Môn.

- Chính Khí Môn!

Doanh Cửu Quang ngạc nhiên.

Vừa cân nhắc, suy tính ra điểm gì, buông ngọc điệp trên tay xuống, thân thể dựa vào lưng ghế, lộ ra thần sắc có chút đăm chiêu, năm ngón tay đánh lên mặt bàn, kỳ quái nói:

- Ngưu Hữu Đức không phải đã không còn quan hệ với Chính Khí Môn sao? Như thế nào lại nhúng tay vào việc này?

Tả Nhi nói:

- Có lẽ không phải giống như mặt ngoài nhìn thấy. Trùng hợp chính là Quảng gia bên kia cũng có người đến chuyển lời đến đây, hy vọng chúng ta bên này có thể tạo áp lực với Tề Ngô. Việc này ngay từ đầu giao cho hạ nhân xử lý, lão nô phát hiện không đúng cẩn thận hỏi đến tình huống một chút, là Cao Nham cháu trai của Cao Tử Huyên muốn kết hôn với Bảo Liên cháu gái của chưởng môn Chính Khí Môn. Mà Bảo Liên từng là thị nữ bên người khi Ngưu Hữu Đức ở Thiên Nhai.

Doanh Cửu Quang:

- Cao Tử Huyên? Nhị phòng kia của Quảng Lệnh Công?

Tả Nhi:

- Phải!

Doanh Cửu Quang:

- Bảo Liên gì kia lớn lên rất xinh đẹp?

Tả Nhi:

- Đã hỏi thử, cũng chưa đến tuyệt sắc gì, xem như xinh đẹp.

Doanh Cửu Quang hơi cân nhắc một chút, ha hả cười:

- Xem ra là Cao gia bên kia nghĩ muốn khống chế tài lộ của hàng tạp hóa phô bên kia, chọc Ngưu Hữu Đức đi ra, có chút thú vị.

Tả Nhi:

- Vậy Tề Ngô kia chuẩn bị làm thế nào?

Doanh Cửu Quang cười xùy một tiếng, giả lả nói:

- Ngưu Hữu Đức này chính là tên chó điên, nhìn thấy là muốn giải quyết ưu phiền nhà Chính Khí Môn, muốn làm gì? A, đưa người cho hắn, thật muốn nhìn nhìn hắn có thể mâu thuẫn lên với Quảng Lệnh Công.

Đường đường Doanh thiên vương mở miệng rồi, phía dưới Đông quân ai còn dám ngăn trở?

Ngoài tòa sơn môn canh phòng nghiêm ngặt, Tề Ngô chân nhân mặc Tử giáp Thiên Đình chế tạo chậm rãi đi xuống bậc thang, đi qua tầng thủ vệ cuối cùng, hắn quay đầu nhìn nhà cửa không ngớt phía sau, lẳng lặng nhìn nhìn ngọc điệp trên tay.

Đô thống đại nhân tự mình gặp hắn, ném điều lệnh này cho hắn, nói cho hắn từ nay về sau hắn sẽ không trở lại quản nơi này, để cho hắn tức khắc đi Đô thống phủ U Minh báo danh, không được có sai lầm gì.

Nói đến phủ Đô thống U Minh, phía trước Đô thống đại nhân không có sắc mặt gì. Với hắn lại thay thành vẻ mặt tươi cười, những gì tịch thu toàn bộ trả lại hắn, còn vỗ vỗ bả vai hắn, vẻ mặt hòa ái, để cho hắn đừng để chuyện phía trước ở trong lòng, hắn cũng là làm theo mệnh lệnh phía trên linh tinh gì đó. Còn nói cái gì đây chỉ là hiểu lầm, nếu có quan hệ với đô đốc Ngưu Hữu Đức của phủ đô đốc U Minh sao lại không nói sớm, nếu không đã sớm trọng dụng hắn. Tóm lại nói một đống lời khách sáo không cần tiền, làm cho người khách khách khí khí tiền hắn ra.

Tề Ngô chân nhân có chút buồn bực, cấp tόc phi hành trên tinh không cân nhắc đi cân nhắc lại, cảm thấy được hắn là có quan hệ với Chính Khí Môn, vội liên hệ trở về.

Chính Khí Môn, trong đại điện, ánh đèn mờ ảo, hai sư huynh đệ khoanh chân ngồi, đối mặt nhau phát sầu. Đã là đêm khuya, còn đang rối rắm ngày mai nên như thế nào đối mặt với bức bách của Cao Nham.