Phi Thiên

Chương 3379: Mình không phải mình, hắn không phải hắn (2)



- Hiện giờ hai người đều hiển rõ trong lòng ngay từ khi bắt đầu, thời khắc hai người nhìn thấy thần hồn Yêu tăng thì đã tiến vào cái bẫy của đối phương.

Yêu tăng nói hai người là đồ ngu xuẩn, tiếng nói như còn đang vang vọng bên tai, như một cái tát mạnh mẽ lên mặt hai người, khiến hai người đau rát.

Yêu tăng lấy sự thực chứng minh chỉ bằng hai người quả thực không giết nổi hắn, chứng minh hai người đúng là đồ ngu.

Lúc này hai người mới hiểu năm đó Yêu tăng Nam Ba hùng bá thiện hạ tuyệt đối không chỉ dựa vào vũ lực, những truyền thuyết nói hắn chỉ là đồ thất phu chỉ biết dùng vũ lực chỉ là đống tin đồ nhảm.

Nếu như Yêu tăng Nam Ba lấy thủ đoạn như vậy để thoát thân là thất phu, vây kẻ ngu trong thiên hạ này quá nhiều rồi.

Hai người thương nghị một chút trên không trung, vẫn quyết định nói ra sự thật, dù sao sự tình đến mức này còn phải dựa vào đám người bên dưới phối hợp, giấu diểm mọi người không biết sự lợi hại của Yêu tăng e rằng sẽ xảy ra chuyện lớn.

Hai người từ trên trời giáng xuống, triệu tập một đám người nghị sự.

Phật chủ đối mặt mọi người, tạo thành chữ thập nói:

- Các vị, tác mệnh Phạn âm của Yêu tăng không chỉ thông qua thính thức mới có thể khống chế người khác, còn có thể đi qua thính thức khống chế, vì lẽ đó khi đối mặt nếu chỉ niêm phong thính thức vẫn vô dụng, phải niêm phong cả ý thức lại.

Đương nhiên chuyện liên quan tới việc Yêu tăng Nam Ba măng bọn họ là ngu xuẩn cùng việc đọc ra công pháp tu luyện thì hai người sẽ không nói mục đích của những lời này là để mọi người chuẩn bị sẵn sàng, tránh cho Yêu tăng Nam Ba lợi dụng sơ hở.

Mọi người càng nghe vẻ mặt càng nghiêm nghị. Sự đáng sợ của tên Yêu tăng này vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ.

Thanh chủ lớn tiếng nói với mọi người.

- Không nói hiện giờ hắn không có thân thể, mất hết pháp lực, cho dù hắn có thân thể thì sao chứ? Tu vi hắn đánh mất không thể khôi phục trong thời gian ngắn, thực lực một người mạnh mẽ tới đâu đi nữa thì cũng sao chứ, đại thế thiên hạ ở bên phía chúng ta, không sợ hắn lộ diện, chỉ sợ hắn trốn đi. Chỉ cần hắn lộ ra tất chỉ có một con đường chết. Hiện giờ việc chúng ta cần làm là phòng bị cho tốt, không được để hắn có chỗ trống lui về, mọi người sau khi trở về cần tăng mạnh phòng ngự, đồng thời tăng mạnh điều tra trong lãnh địa bản thân. cần phải tìm ra hắn, diệt trừ.

Khấu Lăng Hư chắp tay nói:

- Bệ hạ, thần hồn Yêu tăng có thể đoạt xá thân thể người khác, lấy diện mạo của người khác xuất hiện, chỉ e tìm tòi như thể nào đi nữa cũng vô dụng mà thôi.

Phật chủ cười nói:

- Khẩu Thiên Vương lo xa rồi, thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc, linh đài là nơi thanh minh nhất, cái gọi là tương do tâm sinh, linh đài phản ánh chân ngã, thân thể bị người khác chiếm cứ, ta không phải ta, hắn không phải hắn, Linh đài Pháp tướng sẽ không hiện ra.

Hạo Đức Phương nói:

- Nói cách người, người bị Yêu tăng chiếm cứ thân thể, mi tâm sẽ không hiện ra Pháp tướng?

Phật chủ tạo thành chữ thập:

- Đúng là như thế! Các vị công bố tin tức ra ngoài, để người trong thiên hạ tự tra lẫn nhau, để tên Yêu tăng kia khó có chỗ ẩn thân!

Nghe hắn nói như vậy, mọi người thở phào nhẹ nhõm, ít nhất có căn cứ để phòng bị và kiểm tra, nếu không tên Yêu tăng kia liên tục thay đổi diện mạo, quả thực khó lòng phòng bị, nếu không có sơ hở thì quá mức khủng bố rồi.

Thời gian này mọi người trở lại sắp xếp việc liên quan tới Yêu tăng.

Mấy người Khấu Lăng Hư cũng tìm tới những người may mắn còn sống sót sau khi tiến vào nơi phong ấn, tỉ mỉ tìm hiểu tình hình, dò hỏi đền tọt cùng là chuyện gì xảy ra.

Không biết còn tốt, hiểu rồi lại cảm thấy giật mình, cũng may cảnh giác Thanh chủ, cẩn thận không tiến vào trong, nếu không bị Yêu tăng không chê được. Vậy hậu quả rất khó lurờng.

Nói ngược lại dưới tình hình này Thanh chủ cũng không nhân cơ hội hạ sát thủ với bọn họ, Yêu tăng chạy thoát chính là thời điểm Thanh chủ cần bọn họ ra sức phối hợp. Có thể nói trước khi Yêu tăng Nam Ba sa lưới, Thanh chủ khó lòng mà ra tay với bọn họ, bằng không chính là tự tạo cơ hội cho Yêu tăng lợi dụng.

Phủ tổng đốc U Minh, Miêu Nghị đang ngồi trong đại điện nghị sự bàn bạc việc phòng ngự với các tướng.

Hắn không biết Thanh chủ có từ trong miệng Yêu tăng Nam Ba biết được việc của hắn không, một khi có chuyện hắn nhất định phải chuẩn bị ứng đôi cho tốt.

Thiên nhi từ hậu điện đi ra, truyền âm mói Với Miêu Nghị:

- Đại nhân, phu nhân có chuyện gấp mời ngài đi một chuyến.

Miêu Nghị ngần ra, đưa mắt tỏ ý mọi người cứ tiếp tục nghiên cứu tinh đô la bàn, còn hắn thì xoay người rời đi.

Trở lại trong nhà, liền thấy Vân Tri Thu lo lắng bồi hồi dưới mái hiên, Miêu Nghị tiến lên còn chưa kịp hỏi, Vân Tri Thu đã cấp báo:

- Ngưu Nhị, xảy ra vấn đề rồi. Miêu Nghị lôi cánh tay nàng tiến vào trong nhà, hỏi: - Chuyện gì?!

Trên mặt Vân Tri Thu hiện vẻ rầu rĩ:

- Bộ hạ cũ trong quân Cận vệ của chàng truyền tin tới cụ thể là chuyện gì hắn cũng không biết, thế nhưng căn cứ theo tình hình hắn nói, ta đoán chừng Yêu tăng Nam Ba đã thoát vây trốn đi...

Nàng nói tỉ mỉ những chuyện thám tử trong quân Cận vệ nhìn thấy mật báo về.

Miêu Nghị nghe xong hít một ngụm khí lạnh, chậm rãi ngồi xuống ghế, cau mày hồi lâu mới gật đầu nói:

- Sợ rằng đã khiến Yêu tăng trốn thoát..- Thanh chủ và Phật chủ làm gì vậy, hai người liên thủ lại để một thần hồn không có pháp lực chạy thoát?

Vân Tri Thu: - Tin tức vẫn chưa xác định, có thể là chúng ta nghĩ nhiều, sau đó hẳn là sẽ có tin tức chính xác, chàng không cần quá lo lắng. Hiện giờ chàng nắm trọng binh trong tay, cho dù Yêu tăng lộ chàng ra thì sao chứ?!

Miêu Nghị lắc đầu cười nói:

- Đây không phải chuyện ta lo lắng, hắn nếu không thoát vây có thể sẽ làm lộ chuyện này, thoát vây rồi ngược lại không cần lo lắng nữa, nhưng rất có thể hắn sẽ trực tiếp tới tìm ta, bởi vì trên tay ta có thứ hắn muốn.