- Không ngại chờ chút, nếu Yêu tăng Nam Ba không coi đây là áp chế thì thôi, nếu như dùng đây áp chế, đại nhân tiên hạ thủ vi cường...
Nghe xong kế sách của Dương Khánh, Miêu Nghị hoàn toàn tỉnh ngộ, giơ tay vỗ trán một cái, thầm nói đúng là biện pháp tốt, sao mình lại không nghĩ ra.
Nhưng đúng lúc này, Bát Giới ngồi trên giường thở phào nhẹ nhõm.
Trên giường nhỏ trải nhung dày phía sau hắn, một gương mặt thiếu nữ xinh đẹp tuyệt luân, đôi mắt xanh lam trong suốt long lanh, tinh khiết như tấm gương soi thấu lòng người, hai tai dài nhọn, mái tóc dài xòa ra, giống như Bát Giới, đều khỏa thân? Nàng khỏa thân nàm nghiêng phía sau Bát Giới giống như một bức họa, da thịt trắng như tuyết, bộ ngực đầy đặn tròn trịa, hai chân dài thướt tha, thon tròn, mỹ lệ mê hoặc tới mức khiến người khác không dám khinh nhờn, từ trong ra ngoài nữ nhân này tỏa ra sự trong sáng.
Nữ nhân này không phải ai xa lạ, chính là thánh nữ Mộc Ma của Mộc hành tinh Tinh linh tộc, có điều sớm đã ngủ với Bát Giới vô số lần. Vị Thánh nữ này được toàn bộ Tinh linh tộc che chở, toàn bộ Tinh linh tộc đều bày ra những mặt tốt trước mặt nàng, chưa bao giờ khiến nàng bị những chuyện đen tối vấy bẩn, không rành thế sự, sao chịu được Bát Giới dao động. Bát Giới mặc kệ nàng có phải Thánh nữ hay không, chỉ biết mình thích nữ nhân này là muốn chiếm lấy, sau khi lần đầu thoát khôi tàng bảo khố Nam Vô môn lập tức chạy tới đây, nhắm thẳng mục tiêu, không bao lâu sau đã có thể ngủ cùng Thánh nữ Tinh linh tộc, bù đắp tiếc nuối bị Thất Giới đại sư tỏa dương khi trước.
Nói ngược lại, nữ nhân có thể khiến người như Bát Giới nhớ nhung mấy vạn năm, có thể thấy được Bát Giới yêu thích Mộc Na như nào. Có một số việc không thể nói rõ, nếu thuần túy là theo đuổi thú vui nam nữ, Mộc Na khẳng định không bằng Ngọc La Sát, thế nhưng hết cách rồi, Bát Giới yêu thích Mộc Na, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Mộc Na, hắn đã bị cảm giác trong sáng phát từ sâu tận linh hồn trên người Mộc Na hấp dẫn, dường như có thể rửa sạch tội trên người hắn, vì vậy muốn đi cùng nàng, đã muốn ngủ cùng nàng.
Vị trí của hai người là trong một hốc cây trong Tinh linh tộc, cách mặt đất vài chục trượng, là cấm địa mà Tinh linh tộc đặc biệt rành riêng cho hắn, bình thường ngoại trừ hắn cũng chỉ có Thánh nữ Tinh linh tộc Mộc Na có thể lĩnh giáo học tập hắn, những Tinh linh tộc khác không dám xông vào đây, coi hắn là Thánh tăng.
Nói trắng ra, nơi này chính là tổ ấm của hắn và Mộc Na. Phiền toái làm ra cấm địa như vậy cũng là vì Bát Giới biết rõ trong lòng, sự tinh khiết của Thánh nữ không thể khinh nhờn, ngủ với Thánh nữ Tinh linh tộc không phải việc nhỏ, nếu để Tinh linh tộc biết vậy nhất định sẽ liều mạng với hắn.
Nhưng mà hắn lại là kẻ làm chuyện xấu còn có thể khiến đối phương bảo vệ, phòng chừng nếu Tinh linh tộc biết chuyện này sẽ tức hộc máu.
Nói chung, bây giờ Bát Giới sống rất thoải mái, bên ngoài quá nguy hiểm, nơi này an bình như vậy, hắn rất thích bầu không khí của Tinh linh tộc, đây cũng là nguyên nhân hắn ở lại đây lâu.
Thu tinh linh liên hệ với Miêu Nghị lại, ánh mắt Miêu Nghị lập lòe, nhe đang cân nhắc chuyện gì.
Tin tức Tinh linh tộc rất bế tắc, được Mộc Hành cung che chở nên rất an bình, sóng gió bên ngoài không liên quan tới Tinh linh tộc, Bát Giới vừa mới nhận được tin tức Yêu tăng Nam Ba bỏ trốn từ chỗ Ngọc La Sát, khiến hắn sợ hết hồn, vội vàng liên hệ với Miêu Nghị, muốn biết đại ca và chị dâu có an toàn không, sau khi xác nhận không có gì lo lắng yên lòng.
Miêu Nghị cũng không muốn hắn phân tâm tu luyện nên mới không báo chuyện gỉ xảy ra.
Mộc Na trườn mình lên, nằm nhoài phía sau lưng Bát Giới, hai tay ôm cổ hắn, hai gò má dán vào lưng hắn, dịu dàng nói:
- Ngươi có tâm sự?
Bát Giới trầm ngâm nói
- Mộc Na, có thể ta phải rời khỏi đây một thời gian.
Mộc Na hiếu kỳ hỏi:
- Lại muốn ra ngoài phổ độ chúng sinh sao?
Bát Giới trầm trọng “ừm” một tiếng, trên thực tế là lo lắng vừa rồi mình liên hệ liệu có khiến đại ca sinh nghi hay không? Hắn quyết định trốn về bảo tàng trốn một thời gian, vạn nhất đại ca tập kích kiểm tra, chính mình không ở đó vậy thì thảm rồi.
- Sẽ nhanh trở lại chứ?
Mộc Na rõ ràng có chút không muốn.
Bát Giới cười nói:
- Làm xong chuyện tự nhiên ta sẽ quay về.
Hai người thu dọn xong, dời khỏi hốc cây.
Bên trong hốc cây cây đại thu to lớn, xa xưa nhất khu rừng, Bát Giới tạm biệt với trưởng lào Mộc Sâm.
Được biết Bát Giới muốn rời khỏi, Mộc Sâm có chút tiếc ân hận nói:
- Lần này Thánh tăng đi ra ngoài còn có thể trở về không?
Bát Giới một thân tăng bào trang nhà tạo thành chừ thập nói:
- Bần tăng có duyên với nơi đây, duyên chưa hết.
Mộc Sâm lúc này mới an tâm, lại thỉnh câu:
- Không biết trước khi đi Thánh tăng có thể giảng pháp cho chúng ta thêm một lần hay không?
Tinh linh tộc một lần nữa tụ tập dưới gốc câỵ, dưới ánh trăng sáng, Bát Giới vẻ mặt thánh khiết ngồi đối mặt mọi người dưới tán cây, mỉm cười giảng giải Phật pháp.
Từ trên xuống dưới Tinh linh tộc thành tâm chăm chú nghe, ngay cả thực vật cùng như đang lắng nghe vậy, tăng trưởng với tốc độ rõ rệt, các bông hoa tỏa ra ánh sáng trong bóng đêm như những ngọn đèn, nếu như từ trên không trung nhìn xuống, rừng rậm bốn phía lấy Bát Giới làm trung tâm như đang được thắp sáng.
Bên trong rừng rậm, lù thú nhô lặng lẽ tụ tập tới, dã thú hung mãnh cũng ngoan ngoàn lắng nghe, chim nhỏ vốn nên về tổ đều bay tới, hạ xuống các tán cây im lặng nghe, những đám côn trùng phát sáng tụ tập bay lượn phía sau Bát Giới như những vòng hào quang, khiến Bát Giới tràn ngập hơi thở thần thánh.