Phi Thiên

Chương 3549: Một đám Đại tiểu thư (2)



Vân Tri Thu chợt giương mắt, từ lỗ mũi phát ra chất vấn thanh âm

- Hả?

- Vâng! Mộ Dung Tinh Hoa vội vàng lĩnh mệnh đi.

Phi Hồng ngầm cười khổ, mấy ngày nay nàng xem như là lĩnh giáo qua đám đại tiểu thư kia rồi, chỉ mong Vương gia sớm đến đây một chút, bằng không cứ tiếp tục như vậy, đám đại tiểu thư kia quả thật có người có khả năng phất tay áo đi, với tính khí của Vương phi, ước đoán bị cắt đứt chân tuyệt đối không chỉ một hai người.

Vân Tri Thu lại nói:

- Bàng Tiếu Tiếu, Cung Nghê Thường, Vũ Văn Như Ngọc, đưa ba nàng ta qua đây.

Từ lúc ở tiểu thế giới, nàng cũng đã hỏi qua Phi Hồng đám nữ nhân này tình hình như thế nào, có đại tiểu thư tính khí có thể hiểu được, then chốt phía sau mỗi vi đại tiểu đều có người, người nương gia chống lưng cho cô nương nhà mình là chuyện rất bình thường, nàng trước tiên phải đem ba nữ nhi của ba nguyên soái dẫn tới đây đà, đề phòng bị người khác kích động cầm đầu gây chuyện, những người còn lại dám mạo hiểm gây chuyện nàng sẽ cho xử lý ngay, nơi đây không thể chứa nổi nhiều đại tiểu thư tính khí như vậy, sửa đổi một chút khuyết điểm thói quen trước khi xuất giá, bằng không về sau cái nhà này đừng nghĩ yên bình.

Thật sự là Miêu Nghị lần này nạp thiếp có chút đặc thù, một lúc cưới nhiều như vậy, về cơ bản mỗi người đều là thiên kim tiểu thư nhà quyền thế, không giống như người khác nạp thiếp, nhiều người có cá tính như vậy nếu không biết thu lại cá tính của mình thì còn có thể ở với nhau được không? Ước đoán mỗi ngày đều có chuyện.

Chỉ chốc lát sau, Bàng Tiếu Tiếu, Cung Nghê Thường và Vũ Văn Như Ngọc ba người được đưa tới, ba người rõ ràng có chút lo lắng, nhất tề hành lễ bái kiến,

- Bàng Tiếu Tiếu, Cung Nghê Thường, Vũ Văn Như Ngọc bái kiên Vương phi nương nương!

- Không cần đa lễ. Vân Tri Thu đưa tay miền lễ một cái, đứng dậy đi tới trước mặt ba người nhìn từ trên xuống dưới một vòng đứng ở trước mặt Vũ Văn Như Ngọc.

- Vũ Văn muội tử, chúng ta là lần đầu gặp gỡ, tỷ tỷ ngươi ta ngược lại có biết.

- Đúng vậy, gia tỷ có nói về chuyện này, ngươi được nương nương chỉ điểm qua.

Vũ Văn Như Ngọc khách khí một tiếng. Năm đó Vâm Tri Thu nào có tư cách chỉ điểm nữ nhi của Nguyên soái. Vân Tri Thu cười mỉm, đi một bước, lại đến trước mặt Cung Nghê Thường đoan trang, nhìn thấy dáng vẻ vẫn còn chưa đến thì của nàng ta, không khỏi thương tiếc tự tay hơi phủi má của Cung Nghê Thường, tấm tắc nói:

- Non như một nụ hoa chưa nở vậy. Vương gia thật đúng là tạo nghiệp chướng!

Cung Nghê Thường lo lắng, cho rằng muốn đuổi nàng đi, người được gia tộc phó thác, sao có thể đi, dưới tình thê cấp bách đột nhiên toát ra một câu.

- Nương nương, đặt ở thế tục, thiếp tuổi này có thể sinh hài tử rồi.

Ngụ ý là không còn nhỏ.

Lời này vừa nói ra, khiến mọi người tại chỗ chấn động không nhẹ. Cung Nghê Thường thẹn thùng mặt đỏ bừng, cúi đầu.

Vân Tri Thu khẽ ngây người, nhìn ra nha đầu kia là lo lắng quá nên lỡ lời, nhất thời cười đến run rẩy hết cả người, che miệng lại bình phục tâm tình, gật đầu nói:

- Được được được! Đi, ta nhơ kũ rồi, về sau nhất định khuyên Vương gia suy nghĩ việc này. Nhưng nha đầu, việc sinh con chúng ta trước tiên có thể từ từ đã, chờ ngươi thân thể và gân cốt nẩy nở một chút bàn lại việc này có được không?

Cung Nghê Thường thẹn thùng xấu hỗ vô cùng.

Những người khác cũng có chút nhịn không được nén cười, nhưng nhìn Cung Nghê Thường ánh mắt đã hơi lộ ra thiện cảm, đều chỉ cho là một nha đầu đáng thương, không gia nhập hàng ngũ những nữ nhân khác bên ngoài.

Lại bước một bước đi tới trước mặt Bàng Tiếu Tiếu, Vân Tri Thu nói:

- Nghe nói trong khoảng thời gian ta không có ở đây đều là ngươi ở tứ Hậu Vương gia?

Trong lời nói lại tựa như có ám chỉ.

Bàng Tiếu Tiếu không biết lời này là có ý gì, chống lại Vân Tri Thu ánh mắt như cười mà không phải cười cũng lo lắng vô cùng

- Có chỗ nào sai cũng xin nương nương chỉ bảo, thiếp nhất định sẽ sửa.

- Đều là tỷ muội một nhà, không cần lo lắng. Vân Tri Thu cười trân an một câu: ánh mắt đảo qua ba người, đưa tay nói:

- Tất cả ngồi đi!

Đợi ba người khúm núm ngồi xuống, dâng trà xong, Vân Tri Thu lại nói:

- Trong nhà bây giờ nhiều người, ta một mình, cũng không quản được, nếu như các ngươi không có ý kiến. Về sau ba người các ngươi ở bên cạnh ta nghe theo ta!... chúng ta qua lại nhiều hơn.

Nàng muốn trước tiên lung lạc ba người này, về sau người ở hệ nào không an phận, để tránh kích động các hệ phái này tập thể phản kháng, để nguyên soái thoái vị đó đi hóa giải, chỉ cần không phải tập thể phản kháng, người khác cũng không thể gây ra sóng gió. Nàng biết rõ lúc này cần tranh thủ thời gian cho Miêu Nghị yên ổn nam quân trên dưới, đến khi Miêu Nghị triệt để đem nam quân trên dưới thuần hóa, ảnh hưởng của người đứng sau lưng đám oanh oanh yến yến này tiêu tán, đương nhiên không dám có suy nghỉ tái khởi gì nữa

Vũ Văn Như Ngọc và Bàng Tiếu Tiếu vội vàng đứng lên đồng ý, hai người biết đây là muốn đặc thù chiếu cố với các nàng, nói cho cùng vẫn là nhờ sức ảnh hưởng của nương gia, Cung Nghê Thường vẫn không hiểu ý tứ, nhưng vẩn phụ họa theo một tiếng.

- Xin nghe nương nương phân phó.

Ngoài biệt viện, Miêu Nghị đi tới xông thẳng vào hoa viên, dừng ở cửa, ánh mắt đảo qua nữ nhân trong vườn hoa, chưa thấy bóng người Vân Tri Thu.

Trong vườn hoa nữ nhân đang chịu phơi nắng, có đám trốn dưới bóng cây, có đám trốn trong đình, không tìm thấy chỗ thì che dù, có người ngồi có người dựa vào, tư thế khác nhau, thần thái khác nhau nói chuyện phiếm.

Rất nhanh tựa như đều phát hiện ra gì đó, có người nhìn thấy người bên cạnh bổng nhiên đứng lên, bỗng nhiên trở nên đoan trang, quay đầu nhìn, đúng là Vương gia lộ diện, ánh mắt lạnh lẽo đang quan sát, khiến cho họ giật mình, không biết cử chỉ quá phóng túng của mình vừa rồi có bị thấy hay không, cũng vội vàng bày ra tư thế, trong nháy mắt lại thành thục nữ như thường.