Bạn gái trước ngây ngẩn cả người, Lý Hoa Việt lên tiếng trước: “Trang Lộ, em, em việc gì phải làm vậy chứ? Mẫn Mẫn, em ấy là bạn đại học của anh, hình như hiểu nhầm anh, lát về anh giải thích cặn kẽ cho em.”
Trang Lộ thấy kiểu đó của Lý Hoa Việt liền biết lát nữa hắn sẽ ba hoa nói dối người kia.
Mặt bạn gái cũ tái xanh, nhưng hình như rất tin tưởng Lý Hoa Việt, gật gật đầu, lườm Trang Lộ cháy mặt xong bèn cầm tay Lý Hoa Việt bỏ đi.
Để lại Phí Nam và Trang Lộ giương mắt nhìn.
Phí Nam mở miệng trước: “Em quen bạn trai của Chương Mẫn à? Hắn ta đồng tính thật hả? Sao em biết?”
“Há, vì anh ta là bạn trai cũ của em mà.” Trang Lộ nói thẳng, bằng không cậu cũng không biết phải giải thích tình hình quỷ dị vừa rồi.
Bạn trai cũ của cậu và bạn gái cũ của Phí Nam đang yêu nhau, mà hình như bọn họ hiểu lầm rằng cậu và Phí Nam yêu nhau.
Cái vẹo gì vậy???
Phí Nam: “…”
Nói rõ tính hướng của bản thân với Phí Nam, đối với Trang Lộ mà nói, cũng không phải quá khó, từ hồi học đại học, vì hình tượng của Trang Lộ mà đại đa số người đều ngầm thừa nhận cậu là gay.
Trang Lộ không biết vì sao, chẳng lẽ trai thẳng không thể ẻo lả à?
“Giữa việc em là gay và việc bạn gái cũ của anh yêu bạn trai cũ của em thì anh thấy việc nào làm anh khiếp sợ hơn?” Trang Lộ thành khẩn đặt câu hỏi.
“…Chắc là việc thứ hai.”
Trang Lộ hơi lo âu, Phí Nam là người tốt, nhưng liệu anh có muốn sống chung nhà với một thằng gay không?
Phí Nam đánh giá sắc mặt cậu, hỏi: “Về khách sạn nghỉ đi? Anh đói không bơi nổi nữa,”
Trang Lộ hơi khó chịu, một là do phải come out bất ngờ, hai là do tên khốn Lý Hoa Việt kia, mỗi lần nhìn thấy đều muốn trùm bao tải rồi đánh hắn một trận.
“Không muốn về, muốn đi ăn.” Trang Lộ nói.
Phí Nam cười cười, tựa hồ biết tâm trạng cậu không tốt, nói: “Được, đi ăn đồ ngọt đi. Đằng kia có một cửa hàng kia, trông có vẻ cũng được.”
Cửa hàng bánh ngọt ở cạnh bờ cát, bên ngoài có một loạt bàn dưới ô lớn. Vừa ăn đồ ngọt vừa hóng gió biển thật thoải mái, Trang Lộ mua bánh, mousse xoài, bánh ngàn tầng matcha, kem nhân bơ, còn cả kem socola và một cốc trà sữa matcha. Phí Nam sợ ngây người, trước mặt anh chỉ có một mỗi cốc trà chanh mà thôi.
*Xin lỗi nha đoạn đồ ăn này thực sự là tôi đoán bừa đó*
Trang Lộ vừa liên tục gặm bánh vừa kể về thằng khốn Lý Hoa Việt.
Cậu quen Lý Hoa Việt tại một dịp hoạt động nào đó của trường vào năm tư đại học. Lúc đầu add friend nhau, ngày nào Lý Hoa Việt cũng nói chuyện với cậu, hẹn cậu đi ăn cơm đi dạo phố. Trang Lộ từ hồi cấp hai đã bị bạn đồng giới bài xích, chưa từng có bạn là con trai, giờ có Lý Hoa Việt nhiệt tình như vậy, cậu không nghĩ nhiều đã rất vui vẻ đồng ý với hết thảy lời mời. Đến tận một ngày, Lý Hoa Việt tỏ tình với cậu, mong cậu nhận lời yêu hắn. Lý Hoa Việt cũng đẹp trai, Trang Lộ vốn là gay nên cũng muốn thử xem sao. Cậu đồng ý.
Trang Lộ vốn xinh xắn nhưng đây là lần đầu tiên có người tỏ tình, cũng là lần đầu yêu đương. Cậu rất ngây ngô, từ bạn bè biến thành người yêu cũng hơi ngượng ngùng, phải mất hai tháng mới tiến từ nắm tay sang hôn môi được.
Hôn môi xong đến hôm sau Lý Hoa Việt đã muốn s0 soạng cậu. Lý Hoa Việt giải thích là người yêu nhau đương nhiên sẽ muốn được đụng chạm, làm chuyện thân mật. Thế nhưng Trang Lộ cảm thấy quá nhanh, chẳng lẽ không phải là họ nên tìm hiểu nhau trước hay sao? Cậu không cổ hủ, không bài xích việc phát sinh quan hệ nhưng cậu cảm thấy còn phải hiểu rõ về nhau, xác định tình cảm, có thể phát triển lâu dài chứ không phải quen qua loa đã lên giường. Cậu nói chuyện này cho Lý Hoa Việt nghe, Lý Hoa Việt ra vẻ hiểu, sau đó lập tức lên mạng hẹn người mướn phòng khách sạn.
Phí Nam: “…”
Trang Lộ ăn hết kem socola, cắm dĩa vào bánh, nói tiếp: “Bây giờ thì em chả quan tâm, chẳng qua là cảm thấy buồn nôn, sao lại có người kinh tởm như vậy. Hơn nữa, sao em lại ngu ngốc đi yêu thằng khốn nạn như vậy được nhỉ?”
Đợt đó, Phương Hinh và Tạ Thần Duyệt tìm Trang Lộ nói chuyện. Hai người giống như hai bố mẹ già, điều tra Lý Hoa Việt, nghe nói hắn có bạn gái khác trường, thỉnh thoảng có gọi điện thoại đến phòng ngủ kiểm tra Lý Hoa Việt nên rất nhiều người biết chuyện.
Trang Lộ bối rối, sau đó cậu giả như không có chuyện gì, tìm cơ hội nhân lúc Lý Hoa Việt không chú ý, lén lút kiểm tra điện thoại của hắn, có mật khẩu. Lúc đó mật khẩu còn là hình vẽ, Trang Lộ lén nhớ động tác của Lý Hoa Việt, thử vài lần đã ra. Còn buồn nôn hơn chuyện có bạn gái là hắn còn ngủ với người khác. Trang Lộ đập điện thoại vào mặt hắn, thẳng thắn dứt khoát mà chia tay.
Trang Lộ không nói với Phí Nam vì sao cậu còn giận tới bây giờ, là bởi vì lúc đó bạn tình nói Chỉ cho nhìn không cho ăn, để thờ hả, chia tay đi, Lý Hoa Việt trả lời: Không sao, anh kiên trì chút nữa, không sợ nó không trở nên d4m đãng. Sau đó vui vẻ châm chọc với bạn tình về tướng mạo của Trang lộ, nói cậu vừa trắng vừa mềm, đè nhất định sướng lắm.
Loại phương thức nói chuyện coi Trang Lộ chỉ như một đồ vật làm cậu vừa ghê tởm vừa buồn nôn.
“Sau đó ngoại trừ tên Tạ Thần Duyệt ẻo lả thì em không có người bạn nam nào, người yêu cũng không có.” Trang Lộ cảm khái, cậu không muốn quay lại cảm giác cô độc kia, không muốn mất bạn nên mới đồng ý lời tỏ tình của Lý Hoa Việt.
Giờ nghĩ lại chỉ thấy sao mình ngu thế.
“Không phải còn có anh đây sao?” Phí Nam nghe xong liền nói.
“Anh là người bạn trai thẳng duy nhất của em.” Trang Lộ trịnh trọng nói.
Phí Nam cười, đưa tay xoa xoa mái tóc mềm mại của Trang Lộ, cầm cốc trà sữa trên tay cậu đi: “Được, vậy em phải nghe lời anh, cốc này nhiều đá quá, đừng uống nữa, hôm nay em ăn nhiều đồ lạnh rồi, tối còn ăn nướng đó. Anh cũng thê thảm nè, Chương Mẫn vốn không thích anh, chỉ muốn tìm người đổ vỏ thôi.”
Thì ra Chương Mẫn vốn là bạn đại học của Phí Nam, năm ba Phí Nam từng tỏ tình nhưng bị cô ta từ chối, chê anh béo. Năm nay họp lớp gặp nhau liền thêm số điện thoại, Chương Mẫn chủ động liên lạc trước. Phí Nam vốn rất vui vẻ, ai ngờ đều là giả, người ta vốn chưa từng thích anh.
“Bạn trai cũ của em tuy lăng nhăng nhưng ít ra cũng có thích em. Anh thì sao? Thôi, dù sao béo là không có nhân quyền…”
Hai người ngồi bên ngoài cửa hàng bánh ngọt, hàn huyên một lúc lâu, lên án bạn trai bạn gái cũ của nhau.
Phí Nam đứng dậy đi vệ sinh, Trang Lộ đang do dự nên ăn hết bánh hay là để bụng tối ăn nướng thì một bóng người xuất hiện.
“Lộc Lộc, chúng ta tâm sự được không?” Giọng Lý Hoa Việt vang lên.