Phong Lưu Chân Tiên

Chương 297: Thu Phục Bách Biến Thần Sư



Bách Biến Thần Sư vừa sinh đã có linh trí nhất định, nó không hề bị Dương Thiên dụ dỗ mà gầm gừ dọa nạt. Trực giác nói cho nó biết, người trước mặt này mạnh hơn nó.

Dương Thiên lấy từ trong người ra một bình linh tửu. Nắp bình vừa mở, mùi thơm liền tràn ra, linh khí nồng đậm. Cảm nhận được điều này, hai mắt Bách Biến Thần Sư sáng lên, tham lam nhìn vào bình rượu trên tay Dương Thiên.

Thần Thú khác với linh thú bình thường ở điểm nào? Chính là kĩ năng thiên phú và khả năng luyện hóa, hấp thu linh lực siêu đẳng. Chỉ cần là thứ có linh khí thuần khiết sẽ hấp dẫn được nó. Tiểu sư tử trước mặt thì Dương Thiên không biết, nhưng nghe nói con Bách Biến Thần Sư ở Tiên Giới kia ưa thích nhất chính là trộm rượu. Chỉ cần là cao cấp linh tửu, thậm chí tiên tửu, hắn sẽ cố gắng có được bằng mọi giá. Rất nhiều vị đại năng khác đối với tên này không vừa lòng, nhưng vì vài bình rượu mà đắc tội với một tên cường địch thì không đáng. Linh tửu của Huyết Thần còn kém xa những loại rượu kia, bất quá muốn dụ dỗ một con tiểu Thần Sư mới sinh thì đã đủ rồi.

Dương Thiên dự đoán vẫn luôn chính xác, tiểu Thần Sư rất nhanh nhịn không nổi. Nó gầm to một tiếng, viên ngọc trên trán chuyển sang màu vàng. Bộ lông cũng theo đó biến thành một màu vàng vừa rực rỡ lại vừa sắc bén, khiến người nhìn vào cảm thấy đau mắt. Từng sợi lông va vào nhau phát ra âm thanh như kim thiết va chạm.

Kim Biến, Yg34oZp một trong những kĩ năng thiên phú nổi tiếng của Bách Biến Thân Sư. Chuyển hóa toàn bộ linh lực bản thân thành Kim linh lực, đạt được công kích cực mạnh. Tiểu Thần Sư cong chân, cả người hóa thành một mũi tên, lóe lên một cái liền xuất hiện ngay trước bình linh tửu.

Thần Thú trời sinh có linh cảm với những nguy hiểm. Tiểu Thần Sư biết mình không phải đối thủ của kẻ trước mặt, chỉ muốn cướp rượu bỏ chạy. Dương Thiên nhếch miệng:

- Muốn cướp đồ từ trong tay ta, ngươi còn kém nhiều lắm.

Đối với tốc độ cực nhân của tiểu Thần Sư, Dương Thiên chẳng mấy bận tâm. Hắn tùy tiền đưa tay liền chụp được cổ nó, nhấc lên cao như một con mèo nhà. Tay còn lại vẫn cầm bình linh tửu, trêu chọc:

- Muốn có nó thì phải đồng ý đi theo ta.

Tiểu Thần Sư gào thét, Kim linh lực trên người bạo phát, cắn phòng làm bằng hợp kim siêu cứng xuất hiện hàng ngàn vết chém lớn nhỏ khác nhau. Cửa phòng trực tiếp vỡ vụn, bốn người Bạch Dạ hoảng hốt lùi thật xa. Long Ẩn không nhịn được hỏi:

- Rốt cuộc là loại linh thú nào mà lại khủng bố đến mức này?

Bạch Dạ gắt nhẹ:

- Ngươi hỏi ta ta biết hỏi ai. Công kích vừa rồi không có ai trong chúng ta chịu nổi, may mắn gặp được Dương Thiên ở đây, bằng không…

Bồn người trầm mặc, từ khi Dương Thiên xuất hiện, kéo theo một đám đại năng phía sau, bọn hắn cảm thấy mình quá nhỏ yếu. Cảm giác bất lực này thật sự khó chịu a.

Điên cuồng qua đi, tiểu Thần Sư hai mắt trừng to, không tin nổi chuyện vừa xảy ra. Dương Thiên vẫn hoàn hảo vô khuyết, đến quần áo cũng không dính chút bụi nào, mỉm cười nhìn nó:

- Chơi đủ chưa?

Tiểu Thần Sư im lặng một lúc, từ trong miệng phát ra giọng nói non nớt:

- Thả ta ra, thứ đó ta không cần nữa.

Dương Thiên lắc đầu:

- Không phải ngươi nói là được. Nhìn xem, căn phòng này đã bị ngươi phá hủy, bồi thường thiệt hại phải đến hàng trăm triệu cực phẩm linh thạch. Ngươi bồi nổi sao? Chỉ bằng đi theo ta, khoản nợ này sẽ được xóa bỏ.

Dương Thiên rất vô sỉ tăng giá trị của căn phòng này lên vô số lần để chèn ép. Tiểu Thần Sư mới sinh, truyền thừa ký ức còn chưa tiếp nhận trọn vẹn, ngây thơ hỏi:

- Hàng trăm triệu, hình như rất nhiều.

Dương Thiên ném ra một viên đá màu trắng về phía nó:

- Đây là một viên cực phẩm linh thạch. Hàng trăm triệu viên như vậy, ngươi nói có nhiều hay không.

Tiểu Thần Sư không nói lời nào, há miệng nuốt trọn. Vẻ mặt thèm thuồng nói:

- Nếu ngươi có hàng trăm triệu viên thế này, ta đồng ý đi theo ngươi.

Dương Thiên trợn mắt, tức giận mắng:

- Ngươi cho rằng cực phẩm linh thạch là rau cải ở chợ sao. Đừng tưởng rằng ta không biết, một viên đó đủ để ngươi tiêu hóa trong 10 ngày.

Tiểu Thần Sư ngại ngùng cười:

- Ta cũng không rõ a. Được rồi, chỉ cần ngươi hứa với ta, khi nào ta cần phải cung cấp đầy đủ loại cực phẩm linh thạch kia, ta đồng ý đi theo ngươi.

Dương Thiên giả vờ suy nghĩ một lúc, cắn răng gật đầu:

- Thành giao.

Do chịu ảnh hưởng bởi Thiên Địa Pháp Tắc, Thần Thú không thể bị thu phục. Tuy rằng Dương Thiên có thể mạnh mẽ cưỡng chế bắt nó thuần phục, nhưng lại vậy sẽ khiến tiểu Thần Sư bị tổn thương, ảnh hưởng đến sự phát triển sau này của nó.

Dương Thiên vừa thả tay ra, tiểu Thần Sư liền bay đến chụp lấy bình linh tửu từ trên tay hắn, một hơi uống sạch. Dương Thiên có điểm bất mãn nói:

- Ngươi không biết thưởng thức hảo tửu chút nào sao?

Tiểu Thần Sư cười ngây ngô:

- Ta chỉ cảm thấy nó rất ngon, không kiềm lòng được một hơi uống cạn.

- Cái này về sau sẽ từ từ dạy ngươi. Trước tiên thu hồi biến thân cùng bốn cái cánh kia lại đi.

Tiểu Thần Sư gật đầu, viên ngọc trên trán trở nên vô sắc, bộ lông trở lại mềm mại như cũ. Bốn cánh trên lưng lóe sáng rồi biến mất. Trông tiểu Thần Sư lúc này giống như một con mèo nhà. Dương Thiên hài lòng vuốt nhẹ đầu nó:

- Tốt lắm, từ nay về sau giữ lấy hình dạng này, đừng tùy tiện hiển lộ chân thân.

Tiểu Thần Sư khó hiểu:

- Tại sao? Trong truyền thừa ký ức, ta được gọi là Bách Biến Thần Sư. Bộ tộc ta vẫn luôn kiêu hãnh về hình dạng của mình. Hơn nữa, chỉ khi sử dụng chân thân, ta mới phát huy được chiến lực mạnh nhất.

Dương Thiên kiên nhẫn giải thích:

- Thế giới này không phải là nới ngươi được sinh ra, ở đây ngươi không được sử dụng bản thể, tránh ảnh hưởng đến những người khác. Sinh vật của thế giới này rất nhỏ yếu, ngươi vốn không cần sử dụng chân thân để đánh bại họ. Trừ khi là tình huống khẩn cấp, tuyệt đối đừng sử dụng sức mạnh của mình.

Tiểu Thần Sư càng nghe càng cảm thấy mơ hồ:

- Tại sao?

- Chuyện này ngươi sớm muộn cũng sẽ hiểu. Từ giờ ta sẽ gọi ngươi là Tiểu Sư. Đúng rồi, ngươi vừa thức tỉnh, đã tiếp nhận toàn bộ truyền thừa ký ức hay chưa?

Các loại linh thú cấp cao đều lưu lại một đoạn truyền thừa ký ức vào thiên địa. Bất cứ khi nào dòng dõi của chúng xuất thế sẽ tiếp nhận truyền thừa. Bên trong truyền thừa là thông tin về chủng tộc, đặc tính, công pháp tu luyện. Tùy theo chủng tộc, truyền thừa sẽ phân tốt xấu khác nhau. Truyền thừa của Bách Biến Thần Sư tất nhiên là loại đỉnh cấp, tiếp nhận tốn khá nhiều thời gian nên Dương Thiên mới hỏi câu này.

Tiểu Sư trả lời:

- Chỉ mới được một phần nhỏ, ta cần một chỗ yên tĩnh, ngủ một giấc để tiêu hóa phần còn lại.

Dương Thiên gật đầu, cong tay búng một cái, Phi Linh Chu liền hiện ra, biến lớn khoảng 3 mét:

- Ngươi vào trong đó, ta đã đặt sẵn vài trăm viên cực phẩm linh thạch để hỗ trợ. Sau khí tiếp nhận truyền thừa xong ta sẽ cảm nhận được.

Tiếp nhận truyền thừa sẽ lâm vào ngủ say, trong lúc đó hấp thu luyện hóa linh thạch để tăng tiến tu vị cũng là lựa chọn tốt. Dương Thiên đã vì nó chuẩn bị kĩ càng. Tiểu Sư ngoan ngoãn nghe theo, cả người biến mất bên trong Phi Linh Chu. Thu hồi pháp bảo, Dương Thiên nhìn qua khung cảnh đổ nát một lần rồi truyền âm cho bốn người kia:

- Đã xong, các ngươi có thể vào.

Nghe được thông báo của Dương Thiên, bốn người chỉ tốn vài phút để xuất hiện ngay trước mặt hắn. Bạch Dạ nhanh miệng hỏi:

- Dương Thiên…

Dương Thiên phất tay:

- Nơi này không thích hợp, tìm một chỗ sạch sẽ hẳn nói.

Ba người nhìn qua căn phòng, trong lòng cũng thầm than. Tất cả một nơi, đâu đâu cũng có những vết chém thật sâu. Phải biết đây là loại hợp kim cứng nhất, bọn họ dùng toàn lực cũng đâm sâu không quá 1 mét a.

Bốn người không phản đối, Bạch Dạ liền dẫn tất cả đến một phòng khác. Nơi này nhìn qua khá sang trọng, Dương Thiên đoán là nơi nghỉ ngơi của những quan chức cấp cao. Vừa ngồi xuống, Bạch Dạ lập tức vào đề:

- Dương Thiên, quả trứng kia đến cùng đã nở ra loại quái vật kinh khủng gì?