Phong Lưu Chân Tiên

Chương 450: Khiếu Nguyệt Thiên Lang



Nguyệt Chi Tinh Hoa là một loại linh lực vô cùng đặc biệt. Không phải vị diện nào cũng tồn tại thứ gọi là mặt trăng, sinh vật có năng lực hấp thu Nguyệt Chi Tinh Hoa lại càng thêm hiếm. Vọng Nguyệt Ngư tu luyện chủ yếu chính là loại linh lực này. Có thể bắt gặp một con ngũ cấp yêu thú tu luyện Nguyệt Chi Tinh Hoa tại đây, Vọng Nguyệt quả thực rất may mắn.

Bất quá, nói đi cũng phải nói lại, Nguyệt Chỉ Tinh Hoa là một loại linh lực đặc biệt. Yêu thú tu luyện loại linh lực này có khả năng chữa lành vết thương, đồng thơi gia tăng tốc độ tu luyện cho những đồng loại khác. Bất cứ ở nơi đâu, một con yêu thú tu luyện Nguyệt Chi Tinh Hoa đều sẽ được xem là báu vật, bảo vệ rất nghiêm ngặt. Con yêu thú mà Vọng Nguyệt đang nhắm đến kia cũng không ngoại lệ.

Dương Thiên quay sang nhìn Vọng Nguyệt:

- Có hai con lục cấp yêu thú khác đang ở gần đó.

Vọng Nguyệt giật mình, vẻ phấn khích rất nhanh biến mất:

- Ta thông qua Nguyệt Chi Tinh Hoa biết được con yêu thú kia, những kẻ gần đó thì không cảm nhận được. Nếu có lục cấp yêu thú thì đành thôi vậy.

Dương Thiên bật cười:

- Chỉ mới như vậy đã từ bỏ sao?

Vọng Nguyệt lắc đầu:

- Ta đương nhiên sẽ không từ bỏ, chỉ là tạm thời rút lui để chờ cơ hội khác. Tính thế hiện tại không tốt, ta và ngươi là ngũ cấp hậu kỳ cũng Phân Thần hậu kỳ, vốn không có cơ hội đánh thắng lục cấp yêu thú a.

Lần trước Vọng Nguyệt đấu pháp với Dương Thiên, tuy hắn dùng món pháp bảo lợi hại kia để dành chiến thắng nhưng nàng chắc chắn tu vị của hắn chỉ là Phân Thần hậu kỳ. Hiện tại mới qua vài năm, Vọng Nguyệt không tin Dương Thiên có thể bước vào Hợp Thể kỳ. Hơn nữa đối phương có đến hai con lục cấp yêu thú, bọn họ hoàn toàn không có cơ hội bắt đi con ngũ cấp yêu thú kia.

Dương Thiên cũng đoán được phần nào suy nghĩ của Vọng Nguyệt, hắn mỉm cười:

- Ngươi đã hóa thành hình người, nên sử dụng phân chia cấp bậc của tu sĩ Nhân Tộc chúng ta. Đừng tự gọi mình là ngũ cấp yêu thú, tránh cho bị kẻ khác chú ý. Yên tâm đi, hai con lục cấp yêu thú mà thôi. Nếu bọn chúng ngoan ngoãn giao ra thì tốt, ngược lại, ta cũng không ngại có thêm hai viên lục phẩm yêu hạch.

Vọng Nguyệt cảm động:

- Dương Thiên, ngươi đối với ta thật tốt.

Dương Thiên thở dài, tâm tính của Vọng Nguyệt giống như một đứa trẻ. Hắn có cảm giác mình giống như một quái thúc thúc đang lừa đảo một thiếu nữ mới lớn.

- Chỉ là chút việc vặt, ngươi không cần…

Vọng Nguyệt cắt ngang:

- Ngươi chỉ là Phân Thần hậu kỳ, dám vì ta nói những lời đó đã khiến ta rất cảm động, không nhất thiết phải liều mạng a.

Dương Thiên ngẩn ra:

- Ai nói với ngươi ta chỉ là Phân Thần hậu kỳ.

- Lần trước chúng ta đấu pháp không phải đã rõ rồi sao?

Dương Thiên xoa trán:

- Đó là chuyện của hơn 3 năm trước a.

Vọng Nguyệt trợn mắt, miệng há to:

- Ngươi muốn nói mình đã đột pháp Hợp Thể kỳ?

- Nói đột phá cũng không đúng. Ài, cứ cho là vậy đi. Được rồi, đừng dài dòng nữa, chúng ta mau đi lấy viên yêu hạch kia.

Dương Thiên nói xong liền nắm lấy tay Vọng Nguyệt bay đi. Vọng Nguyệt hơi bất ngờ nhưng cũng không rút ra, nàng là yêu thú, không có những quy tắc lễ nghi như Nhân Tộc.

Có thực lực đương nhiên sẽ có tự tin, Dương Thiên không cần sử dụng bất kỳ mưu mô gì. Hắn trực tiếp bay đến vị trí Vọng Nguyệt nói, tay phải phất lên, một đạo kiếm khí dài hơn ngàn mét từ trên không chém thẳng xuống.

Kiếm khí phá không, mang theo uy thế khủng bố. Từ trong hang động, một tiếng rỗng phẫn nộ phát ra. Theo sau đó là hư ảnh một con yêu thú hình sói lao vút ra, lao thẳng về phía tia kiếm khí kia.

Công kích va chạm lập tức phát sinh bạo tạc. Cây cối quanh đó bị thổi bay, mặt đất bị kiếm khí chém ra vô số những vết nứt lớn kéo dài. Hư ảnh yêu thú cùng kiếm khí đồng thời tán đi. Trước mặt Dương Thiên nhiều thêm hai con sói cao hơn mười mét, lông trắng như tuyết, tỏa ra sát khí rất mạnh.

Dương Thiên cau mày:

- Là một cặp Khiếu Thiên Lang. Nói vậy, con ngũ cấp yêu thú trong kia rất có thể là con của bọn chúng, biến dị yêu thú Khiếu Nguyệt Thiên Lang?

Khiếu Thiên Lang là cao cấp yêu thú, khi trưởng thành có thể đạt đến bát cấp, tương đương với Nhân Tộc Độ Kiếp kỳ, đặt tại Linh Giới cũng là chủng tộc tối cao nhất. Hai con Khiếu Thiên Lang trước mặt vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành nên mới đạt đến lục cấp. Chuyện này cũng không có gì lạ, không phải con yêu thú nào cũng có thể đi đến giới hạn cao nhất trong chủng tộc của nó.

Khiếu Nguyệt Thiên Lang là do Khiếu Thiên Lang biến dị mà thành, khả năng biến dị này vô cùng thấp, không ngờ lại gặp được ở đây. Khiếu Nguyệt Thiên Lang có thể hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, tiến giai thần tốc, tiệm cận với các loại Thần Thú trên Tiên Giới. Một con Khiếu Nguyệt Thiên Lang trưởng thành có thể đạt đến thập cấp, đặt tại Tiên Giới cũng là tồn tại rất cao.

Quan trọng hơn là, nó thực sự rất hiếm có, giết đi thì rất đáng tiếc.

Dương Thiên còn đang do dự chưa ra tay, Khiếu Thiên Lang đã mở miệng, sử dụng ngôn ngữ của Nhân Tộc:

- Nhân loại, ta và ngươi không thù không oán, vì sao lại tấn công nơi ở của ta?

Lần này Dương Thiên có chút ái ngại, nói thế nào cũng là bọn hắn không đúng. Gia đình bọn họ ba người đang yên ổn chung sống ở đây, hắn từ đâu kéo đến đòi giết chết con của họ đoạt lấy yêu hạch, về tình về lý đều sai.

Dương Thiên âm thầm truyền âm cho Vọng Nguyệt. Nghe lời giải thích của Dương Thiên, Vọng Nguyệt liên từ bỏ ý định cướp đoạt yêu hạch. Vọng Nguyệt tuy có chút nóng nảy bướng bỉnh nhưng tâm tính thiện lương, hoàn toàn không muốn phá hoại gia đình người khác.

Dương Thiên nhìn hai con Khiếu Thiên Lang trước mặt, suy nghĩ giây lát rồi nói:

- Vừa nãy lỡ tay đắc tội, ta có vài chuyện muốn bàn bạc với các ngươi. Có được hay không?

Khiếu Thiên Lang cảnh giác:

- Có chuyện gì mau nói?

- Chuyện này khá dài, chúng ta vào trong hẳn nói.

Hai con Khiếu Thiên Lang âm thầm truyền âm trao đổi, cuối cùng lắc đầu:

- Ngươi vừa phá hoại nơi ở của bọn ta, chúng ta xem như kẻ thù, sao có thể mời người vào nhà.

Dương Thiên bất đắc dĩ thở dài:

- Ài, được rồi, nói ở đây đi. Vị nữ bằng hữu này của ta cần có Nguyệt Chi Tinh Hoa để đột phá bình cảnh. Ta biết con của các ngươi là biến dị Khiếu Nguyệt Thiên Lang, không biết có thể…

Dương Thiên còn chưa nói dứt câu Khiếu Thiên Lang đã tức giận mắng to:

- Muốn đoạt lấy Nguyệt Chi Tinh Hoa của con trai ta. Trừ khi ngươi giết chết hai vợ chồng chúng ta, bằng không đừng mơ tưởng đến chuyện đó.

Khiếu Nguyệt Thiên Lang đồng tu nhật, nguyệt chi lực. Thiếu đi một loại sẽ dẫn đến tình trạng mất cân bằng. Nhẹ thì phế bỏ tu vị, nặng thì trực tiếp tử vong. Khó trách hai vợ chồng Khiếu Thiên Lang lại tức giận đến như vậy.

Dương Thiên cũng biết bọn họ đã hiểu lầm ý của hắn liền giải thích:

- Ta không nói sẽ trực tiếp hấp thu Nguyệt Chi Tinh Hoa từ nó. Thời điểm Khiếu Nguyệt Thiên Lang đột phá, quanh nó sẽ có đại lượng Nhật Nguyệt Tinh Hoa hội tụ. Ta muốn thông qua trận pháp, đem phần Nguyệt Chi Tinh Hoa thu lại.

Nghe Dương Thiên giải thích, Khiếu Thiên Lang cũng đã dịu lại, nhưng nó vẫn không đồng ý:

- Để ngươi hấp thu lượng Nguyệt Chi Tinh Hoa dư ra đó có thể ảnh hưởng đến quá trình tiến giai của con trai ta.

Dương Thiên mỉm cười:

- Ta tự có biện pháp, sẽ không ảnh hưởng đến con trai ngươi. Đồng thời, ta sẽ trả một thứ khiến ngươi vừa lòng, thế nào?

- Là thứ gì?

- Nhật Nguyệt Dung Hồn Đan.

Khiếu Thiên Lang thất thanh:

- Nhật Nguyệt Dung Hồn Đan? Ngươi nói là thánh dược của Khiếu Thiên Lang nhất tộc, Nhật Nguyệt Dung Hồn Đan?

Khiếu Nguyệt Thiên Lang tu luyện rất nhanh, vì vậy rất hay lâm vào trạng thái mất cân bằng giữa nhật, nguyệt hai loại linh lực, khiến cho linh hồn bị tổn thương. Nhật Nguyệt Dung Hồn Đan là thánh dược do một vị tiền bối Khiếu Nguyệt Thiên Lang đặc biệt chế tạo, giúp cho nhật, nguyệt tinh hoa dung hợp vào trong linh hồn, trong quá trình tu luyện sẽ không bị phát sinh thương tổn nữa.

Vấn đề chính là, thứ này không những yêu cầu tài liệu luyện chế rất khó kiếm mà còn đòi hỏi trình độ luyện đan thuật vô cùng cao. Hơn nữa đan phương tại Linh Giới đã sớm thất truyền. Do số lượng biến dị Khiếu Nguyệt Thiên Lang rất hiếm nên Khiếu Thiên Lang nhất tộc cũng không quá coi trọng chuyện này. Đây là tất cả thông tin Dương Thiên có được trong một lần “vô tình” có được đan phương Nhật Nguyệt Dung Hồn Đan.