Mọi việc diễn ra khá chớp nhoáng khiến mọi người có mặt ở đây còn chưa kịp hiểu được gì thì đã kết thúc. Ngôi mộ kia cũng đã nắm gọn ở một góc, dường như đã ăn no, không tiếp tục cản đường nữa. Biến cố vừa xảy ra khiến mọi người chùn bước. Tuy đa số bọn hắn đều nắm chắc có thể chiến thắng được bộ Thi Cốt kia, thế nhưng ai mà biết được ẩn chứa trong nhưng ngôi mộ kia còn có thứ gì đáng sợ hơn hay không.
Chần chừ mãi cũng không phải là cách. Theo thời gian qua đi, sẽ có càng nhiều kẻ tiến gần hơn đến truyền thừa. Nếu để cho một ai đó đạt được, mọi thứ sẽ trở nên vô nghĩa. Ánh mắt tất cả đồng loạt nhìn về hướng Dương Thiên. Hắn là kẻ mạnh nhất tại đây, đương nhiên cũng là kẻ có tiếng nói nhất.
Nắm trong tay thế chủ động, Dương Thiên không khó để đưa ra quyết định. Ở đây còn lại tổng cộng 32 người, Dương Thiên lấy ra 32 cái ngọc giản, dùng thần thức khắc một con số bất kỳ vào bên trong rồi ném lên cao. Ngọc giản bị Khống Vật Thuật giữ lơ lửng trên không trung, Dương Thiên chậm rãi nói:
- Mỗi người các ngươi tự mình chọn một tấm, sau đó theo thứ tự tiến vào. Ta sẽ chọn tấm cuối cùng còn sót lại, không có vấn đề gì chứ?
Cách này của Dương Thiên nhìn qua rất công bằng, cộng thêm thực lực mạnh mẽ của hắn nên WZMBm đương nhiên không có ai phản đối. Chỉ có Dương Thiên mới biết được, cho dù ngọc giản đã bị ném lên cao, Dương Thiên vẫn có thể âm thầm thay đổi con số ở bên trong. Hắn không quan tâm thứ tự của những tên kia ra sao, chỉ cần giữ cho mình số 32 là được. Càng quan sát nhiều, càng có được nhiều thông tin, vượt qua lại càng dễ dàng. Hơn nữa, không tính bia mộ đầu tiên, số bia mộ hiện có bên trong nghĩa trang cũng là 32. Nếu bỏ đi một tấm đã lùi ra góc tức là còn lại 31 cái, vừa vặn cho 31 tên đi trước. Nếu mọi chuyện diễn ra đúng như dự kiến, Dương Thiên sẽ dễ dàng vượt qua mà không lãng phí chút sức lực nào.
Mọi người lần lượt chọn lấy ngọc giản của mình, miếng cuối cùng bay trở lại tay Dương Thiên. Liếc nhìn qua một vòng, Dương Thiên phát hiện một tên Trúc Cơ hậu kỳ vẻ mắt khó coi, nắm chặt ngọc giản trong tay như muốn bóp nát nó. Dương Thiên phe phẩy trường thương, bộ dạng uy hiếp, cất tiếng nói to:
- Thứ tự đã phân chia xong, các ngươi cứ theo đó tiến vào. Nếu như có kẻ nào không phục cứ hỏi trường thương trong tay ta.
Trường thương trong tay Dương Thiên phát ra ánh sáng màu vàng đen, tương tự với linh lực của Thương Lang. Trường thương vung nhẹ, một đạo thương ảnh bay vút ra, lao thẳng vào một vị trí gần đó, để lại trên mặt đất một vết nứt sâu kéo dài. Nhìn thấy một màn này, mọi người không chỉ kinh ngạc. Pháp bảo vừa đoạt được cần có một thời gian sử dụng để làm quen, Dương Thiên lại sử dụng nó dễ dàng như vốn dĩ là của hắn, hơn nữa uy lực cũng ngang ngửa với Thương Lang. Người này có lẽ thực lực chân chính cũng không hề thua kém Thương Lang chút nào.
Một vài kẻ vẫn cho rằng Dương Thiên sử dụng thủ đoạn để chiến thắng lúc này đã không dám có ý chống đối nữa. Tên rút phải ngọc giản số một cắn răng, từng bước thận trọng đi về phía cửa ra vào nghĩa trang.
Hắn vừa đi qua cửa, màn chắn lại hiện lên tương tự như những lần trước. Người này đi ngang qua ngôi mộ đầu tiên vẫn không xảy ra chuyện gì. Đến đây, hắn dừng lại một lát, vung tay ném về ngôi mộ gần đó nhất một viên Tích Lịch Đạn. Tích Lịch Đạn nổ tung, chờ khói bụi tán đi, ngôi mộ lại hiện ra, không hề có bất kỳ dấu vết nào. Người này còn chưa kịp suy nghĩ cái gì đã cảm thấy cơ thể nhẹ đi, nhanh chóng mất đi ý thức, cơ thể tách ra làm hai nửa. Một Thi Cốt tu vị Trúc Cơ trung kỳ, trên mình trang bị áo giáp cùng đại đao hiện ra phía sau lưng hắn, nắm lấy hai nửa đó nuốt vào bụng.
Đem người này nuốt chửng xong, Thi Cốt nhảy thẳng vào bên trong ngôi mộ kia. Trên ngôi mộ lại hiện lên một cái tên lạ lẫm, sau đó tự động di chuyển về góc của nghĩa trang, xếp ngay sau ngôi mộ lúc trước.
Dương Thiên nhíu mày, hơi hơi đoán ra được điều gì đó. Hắn trầm giọng hô:
- Người tiếp theo.
Dưới sự cưỡng chế của Dương Thiên, một tên Trúc Cơ trung kỳ khác cay đắng bước về phía trước. Ngay lúc hắn chuẩn bị bước qua cửa, Dương Thiên đã bước đến ngay bên cạnh, đưa tay vỗ nhẹ vai hắn, trấn an nói:
- Đừng sợ, tuy tu vị của ngươi không được nhưng ta lại thấy ngươi rất có tố chất. Nói không chừng sẽ giống như Thương Lang, dễ dàng vượt qua mà không mất một giọt mồ hôi. Có một lời khuyên cho ngươi, không cần công kích những bia mộ kia, dù sao ngươi cũng không thắng được Thi Cốt. Cố gắng thu liễm khí tức, từ từ đi qua, còn lại vẫn là phụ thuộc vào ý trời.
Tên này hơi ngỡ ngàng quay lại, nhìn thấy gương mặt “chân thành” của Dương Thiên cũng có chút tin tưởng. Dương Thiên nói không sai, hắn không đánh lại được Thi Cốt, có chống đối chỉ là vô ích, chỉ bằng cầu vận may một lần. Hắn không để ý rằng, khi Dương Thiên đặt tay lên vai hắn đã truyền lên cơ thể một chút linh lực màu vàng đen tương tự như Thương Lang sử dụng. Mục đích của Dương Thiên chỉ là dùng tên này để kiểm chứng suy đoán của hắn mà thôi.
Được Dương Thiên chỉ dẫn, người này có thêm một chút tự tin, cố gắng thu liễm khí tức, từng bước cực kỳ chậm rãi tiến vào. Hắn bước qua ngôi mộ đầu tiên, sau đó khẽ nhích từng bước nhỏ đến ngôi mộ thứ 2. Mọi người hai mắt chăm chú quan sát, hai tên ban đầu bỏ mạng quá nhanh, bọn hắn vẫn chưa thu lại được gì. Mỗi một người đi vào, khoảng cách đến lượt bọn hắn sẽ ngắn thêm một đoạn, phải cố gắng hiểu được càng nhiều càng tốt.
Tất cả mọi người nín thở, nhìn tên kia đi qua ngôi mộ thứ 2. Không có chuyện gì xảy ra, ngôi mộ kia hoàn toàn không có phản ứng. Tên kia tiếp tục bước qua 2 ngôi mộ nữa vẫn an toàn. Hi vọng lại nổi lên, mọi người càng thêm chăm chú, cố tìm ra điểm khác biệt giữa tên này và hai tên phía trước, nhưng không một ai chú ý đến một lớp linh lực màu vàng đen rất mỏng thỉnh thoảng lại lóe lên khi hắn đi qua một ngôi mộ bất kỳ.
Liên tục vượt qua mấy ngôi mộ, tự tin của tên này đã tăng vọt, hắn không tiếp tục thu liễm khí tức, cả người phóng lên, dùng tốc độ tối đa bay về phía cuối nghĩa trang. Dương Thiên vừa thấy liền âm thầm thở ra một hơi:
- Ngu ngốc, ngươi giúp ta thử nghiệm, vốn cũng muốn giúp ngươi vượt qua. Thế nhưng ngươi đã ngu ngốc đến như vậy, một chút kiên nhẫn cũng không có, vậy chỉ có thể tự trách bản thân ngươi mà thôi.
Từ bên trong nghĩa trang, một tiếng hét thảm vang lên. Một thanh đại đao bất ngờ từ ngôi mộ thứ chín phong ra, đâm xuyên qua người tên Trúc Cơ trung kỳ kia. Hai cánh tay bằng xương từ trong mộ dài ra, đem hắn kéo vào bên trong. Cả ngôi mộ lại di chuyển về góc nghĩa trang, xếp sau hai ngôi mộ bang đầu.
Sắc mặt tất cả những người có mặt tại đây tái mét, hi vọng vừa mới le lói đã vụt tắt. Từ khi ở bên ngoài bọn hắn đã được các trưởng bối trong tông môn nhắc nhở trước rằng Thái Âm Động Phủ cực kỳ nguy hiểm, nhưng phải đến khi tự mình chứng kiến bọn hắn mới biết được nó thảm khốc đến mức nào. Cái chết không báo trước, mọi sinh mệnh chỉ giống như sâu kiến mà thôi.
Dương Thiên không quan tâm đến phản ứng của những tên kia. Hắn nhớ lại những lời An Thiên Dật đã từng nhắc nhở. Thái Âm Động Phủ tuyển chọn truyền nhân dựa trên ba tiêu chí: thực lực, tâm cơ cùng độ phù hợp. Cửa đầu tiên này đã thể hiện rõ ràng.
Thực lực đủ mạnh để chiến thắng tất cả đám Thi Cốt kia, tất nhiên có thể đi đến cuối cùng, điểm này không cần phải bàn cãi.
Tâm cơ, cái này phải xem cách ngươi xử lý tình huống. Có 33 ngôi mộ, tính cả Thương Lang, ban đầu nơi này được truyền tống đến 34 người. Mỗi ngôi mộ có một Thi Cốt, mỗi Thi Cốt sau khi nuốt xong một người liền lui về một góc không tiếp tục cản đường nữa. Theo nguyên lý này, người cuối cùng vượt qua sẽ không còn bị bất kỳ bia mộ nào ngăn cản. Thương Lang vượt qua mà không bị ngăn cản lần nào, đó chính là lý do mà bia mộ đầu tiên từ đầu đến cuối vẫn không có động tĩnh gì. Tâm cơ ở đây chính là hiểu ra nguyên lý vận hành của nghĩa trang và cách ngươi dùng để đạt được vị trí cuối cùng kia. Đương nhiên, đây cũng có thể là do vận khí. Dù sao Thái Âm Đạo Nhân cũng chỉ là Hợp Thể kỳ, bố trí của hắn cũng không thể nào hoàn hảo. Vận khí là thứ rất khó đoán biết, ai dám nói trước được điều gì.
Tu Tiên Tại Đấu La đồng nhân đấu la... Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...