Phong Lưu Chân Tiên

Chương 658: Liên Kết Bị Cắt Đứt



Đạt được mục đích, Dương Thiên cũng không lưu luyến gì động phủ của Thái Âm Đạo Nhân. Khi hắn sắp bước chân qua cổng dịch chuyển, Tiêu Hà liền nói với theo:

- Dương Thiên, trận chiến giữa chúng ta vẫn chưa kết thúc.

Dương Thiên hơi khựng lại rồi xoay người:

- Ta không xem ngươi là đối thủ. Tuy nhiên, tiếp theo đây ta muốn có tên trên Huyền Phong Bảng, từ đó đi vào Ma Thần Cung. Nếu ngươi muốn tiếp tục đấu, vậy chờ đến lúc đó đi.

Dương Thiên nói xong liền đi thẳng qua cổng dịch chuyển, để lại Tiêu Hà còn có chút ngẩn người. Bất quá, Tiêu Hà rất nhanh nở nụ cười:

- Ta nhận được truyền thừa của Thái Âm Đạo Nhân. Chuyện này nếu lan truyền ra ngoài, Ma Thần Cung rất nhanh sẽ phái trưởng lão đến đưa ta về môn phái bồi dưỡng. Huyền Phong Bảng? Hi vọng ngươi có đủ năng lực ghi tên trên đó. Nếu không ta thực sự sẽ rất thất vọng a.

Thái Âm Đạo Nhân không để ý đến ân oán giữa hai người. Hắn chỉ còn là một tàn hồn lay lắt qua nhiều năm tháng, chỉ vì tìm kẻ kế thừa mà tiếp tục tồn tại. Đối với những tranh đấu của tiểu tu sĩ đã sớm không để trong lòng. Thái Âm Đạo Nhân chờ cồng dịch chuyển đóng lại mới nhìn Tiêu Hà, nhàn nhạt nói:

- Từ hôm nay trở đi, ngươi chính thức trở thành đệ tử chân truyền của Thái Âm Đạo Nhân ta. Đi thôi, ta có vài phần đại lễ chuẩn bị sẵn cho ngươi, tin tưởng nó sẽ khiến ngươi hài lòng.



Thông qua cổng dịch chuyển, Dương Thiên rời khỏi động phủ Thái Âm Đạo Nhân. Ngẩn đầu nhìn quang, còn chưa xác định được vị trí của mình thì đã bị một đám người bao vây. Những tên này tu vị rất khá, thấp nhất cũng là Trúc Cơ hậu kỳ, cao nhất là một tên Kim Đan trung kỳ, tổng số lượng lên đến gần 10 người.

Đây có thể xem là “thông lệ” mỗi lần Thái Âm Động Phủ mở ra, những người may mắn sống sót sẽ được truyền tống đến khu vực bên ngoài U Linh Sâm Lâm. Các đại môn phái sẽ âm thầm bố trí người chặn giết, vừa để cướp bóc bảo vật, vừa để triệt hạ những thiên tài này, làm suy yếu những môn phái khác. Có thể sống sót từ trong động phủ Thái Âm Đạo Nhân, cho dù không đạt được truyền thừa thì cũng là thiên tài hàng đầu, thành tựu tương lai khó có thể hạn định.

Bất quá, U Linh Sâm Lâm quá mức rộng lớn, số lượng người cử đi làm loại chuyện này cũng không quá nhiều để tránh bị chú ý. Trừ phi số của ngươi quá đen, bằng không cũng không dễ gì gặp được. Dương Thiên tự nhận, nói về vận khí, từ trước đến nay hắn vẫn luôn đen đủi. Hiện tại ác quỷ bị thương nặng, pháp bảo bị phá hủy hoàn toàn. Dựa vào tu vị Trúc Cơ hậu kỳ tiêu diệt hết đám người này là chuyện không thể. Có điều, Lôi Hỏa Châu đã dùng hết, Tích Lịch Đạn cùng Phá Đan Châu vẫn còn một ít, miễn cưỡng chạy trốn hẳn là không có vấn đề gì.

Nhìn một đống đạn dược trên tay Dương Thiên, vẻ mặt của đám người kia không tự chủ được mà giật nhẹ vài cái. Bọn hắn khó khăn lắm mới săn được một con mồi, tưởng rằng sắp đoạt được bảo vật, đồng thời trở về còn được một phái ban thưởng, không ngờ lại chạm nhầm một kho thuốc nổ.

Số đạn dược kia không đủ sức tiêu diệt tất cả bọn hắn, nhưng đánh giết vài người, trọng thương vài người thì không có vấn đề gì. Ở nơi này, ngoại trừ tên Kim Đan trung kỳ kia có đủ năng lực bảo vệ được mình, những người còn lại đều không nắm chắc.

Hiểu được tâm lý đám đông, không có ai muốn đi liều mạng vì kẻ khác. Dương Thiên đưa đống đạn dược kia ra trước mặt để hù dọa, cả người tức tốc lùi nhanh về phía xa. Đám người không dám áp sát quá gần, tránh cho Dương Thiên bất ngờ tấn công, cũng không để hắn chạy thoát mà giữ một khoảng cách nhất định.

Một bên chạy một bên đuổi, đến một đầm lầy âm u, tên Kim Đan trung kỳ bất ngờ phóng nhanh về phía trước, hai tay thi pháp. Đầm lầy dưới chân Dương Thiên bất ngờ sôi sùng sục. Từ bên trong, một đống xúc tu vươn lên, ý đồ tóm lấy chân hắn. Dương Thiên không cần nhìn xuống, năm viên Tích Lịch Đan từ trong tay rơi ra, vừa chạm vào những xúc tu liền nổ tung.

Xúc tu này là do pháp thuật ngưng tụ, vừa bị đánh tan liền nhanh chóng ngưng tụ trở lại, tiếp tục lao đến. Số lượng xúc tu quá nhiều, phong tỏa mọi đường lui của Dương Thiên. Tên Kim Đan trung kỳ cũng những người khác dừng lại, vẻ mặt đắc ý:

- Ngươi cho rằng bọn ta bỏ ra nhiều thời gian như vậy chỉ để chơi đùa với ngươi sao? Nơi này âm khí cực thịnh, bên dưới đầm lầy này có rất nhiều oan hồn. Ta chỉ cần điều khiển nó tiêu hao hết số đạn dược trên tay ngươi, đến khi đó…

Hắn còn chưa kịp nói hết câu, Dương Thiên đã ngắt lời:

- Ngươi thực sự cho rằng ta rất ngu ngốc, bị rơi vào cái bẫy sơ đẳng này?

Không đợi bọn hắn đáp lại, ác ma từ bên trong cơ thể Dương Thiên lao ra. Nó há to miệng, đem tất cả xúc tu cùng nước bên trong đầm lầy hút vào trong cơ thể. Trong sự ngỡ ngàng của những người có mặt ở đây, ác quỷ đem toàn bộ nước trong cái đầm lầy nhỏ này uống cạn, sau đó ngẩn đầu phun ra một cột nước lớn về phía đám người kia. Tên Kim Đan trung kỳ hoảng hốt, vội vàng ném ra pháp bảo ngăn cản.

Cột nước này chỉ là do ác quỷ đầy bụng phun ra mà thôi, hoàn toàn không ẩn chứa linh lực nến hắn dễ dàng đoán đỡ được. Nhìn lại, sau khi hấp thục tất cả âm khí cùng âm hồn bên trong đầm lầy, toàn bộ vết thương trên người ác quỷ đã khôi phục, thậm chí còn mạnh hơn một bậc, trực tiếp đạt đến Kim Đan trung kỳ. Ác quỷ vừa đột phá, không dây dưa gì mà lập tức lao lên tấn công.

Chỉ bằng vào một mình nó cũng đã đủ xử lý hết đám người kia. Bất quá, để tiết kiệm thời gian, Dương Thiên vẫn muốn giúp nó một tay. Có điều, khi hắn còn chưa kịp làm gì, một tia linh cảm đã xoẹt qua đầu khiến hắn chững lại, cả người hơi ngây ra. Vừa rồi, trong một khoảnh khắc, Dương Thiên cảm nhận được liên kết của hắn và Tâm Ma vừa bị cắt đứt. Tâm Ma là một phần của Dương Thiên, muốn đem liên kết của hai người cắt đứt là một chuyện vô cùng khó khăn.

Loại chuyện như thế này xảy ra, chỉ có thể là một trong ba trường hợp. Thứ nhất, có một lực lượng khủng khiếp nào đó mạnh mẽ đem liên kết giữa hắn và Tâm Ma cắt đứt. Trường hợp này có thể trực tiếp bỏ qua. Cho dù hiện tại Dương Thiên do giới hạn thương thế mà không thể sử dụng sức mạnh thực sự thì bản thân vẫn là Chân Tiên. Muốn cưỡng chế cắt đứt liên kết, cho dù là một tên Chân Tiên khác cũng không thể làm được.

Thứ hai, Tâm Ma đã bị giết chết. Trường hợp này cũng khá vô lý. Tu vị của Tâm Ma siêu việt đám người Vô Lượng Chân Nhân cũng như toàn bộ những tồn tại khác ở Linh Giới. Cho dù hắn chỉ phát huy ra được tu vị Độ Kiếp Lục Chuyển do giới hạn bởi Dương Thiên, cường độ thân thể hay linh hồn vẫn là cấp bậc Thánh Thể, Hoàn Vũ. Cho dù đứng yên để Vô Lượng Chân Nhân tấn công cũng không thể để lại trên người hắn dù chỉ là một vết trầy xước nhỏ nhất. Phòng ngự tuyệt đối, đánh không lại có thể chạy, bị trận pháp vây công cũng không sao, cho nên trường hợp Tâm Ma bị giết chết cũng bị Dương Thiên bỏ qua.

Vậy chỉ còn lại trường hợp cuối cùng, Tâm Ma đã bị đưa đến một nơi rất xa, xa đến mức liên kết giữa hắn và Dương Thiên bị tạm thời cắt đứt. Nơi duy nhất mà Dương Thiên nghĩ đến chỉ có Tiên Giới. Chỉ có vị diện lực giữa trung cấp vị diện và cao cấp vị diện mới đủ sức làm chuyện này.

Suy đoán được nguyên nhân, Dương Thiên vẫn cần phải chứng thực một phen. Trong ánh mắt kinh hãi của IV7S5y đám người có mặt ở đây, Dương Thiên trực tiếp mở ra một vết nứt hư không rồi biến mất ở trong. Ác quỷ được hắn để lại, không những không dừng tay mà càng tỏ ra cuồng bạo hơn, liên tục tấn công, để lại những tiếng kêu gào thảm thiết kéo dài một hồi lâu.



Sử dụng vết nứt không gian, Dương Thiên mất kha khá thời gian để đến được nơi cuối cùng mà Tâm Ma còn lưu lại khí tức. Nơi này linh lực hỗn loạn, đủ loại linh lực đan xen, sặc sỡ muôn màu. Từng cơn Không Gian Phong Bạo nhỏ thổi qua kèm theo những mảnh vỡ pháp bảo bị cuốn bên trong. Dương Thiên nhắm mắt, cảm nhận từng cổ khí tức quen thuộc còn lưu lại trong không gian:

- Hán Vũ Thiên Tôn, Vạn Cốt Tiên Tử, Vô Lượng Chân Nhân… Xem ra bọn hắn hợp sức với nhau để giăng một cái bẫy lớn ở đây dẫn dụ Tâm Ma. Có điều kết quả lại không được như mong đợi. Khoan đã, khí tức này…là Nhạc Hiên!

Giới thiệu truyện Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh , truyện khá hay theo thiên hướng nhẹ nhàng .