Phong Lưu Chân Tiên

Chương 660: Tàn Hồn Của Vô Lượng Chân Nhân



Khi nhắc đến mảnh tàn hồn của Vô Lượng Chân Nhân, Vạn Sự Thông cũng đã dự liệu được Dương Thiên sẽ nhờ hắn chuyện này. Tàn hồn của Vô Lượng Chân Nhân hiện đang ở đâu, e rằng cả Linh Giới không có ai biết được. Nhưng phàm là những thứ vẫn nằm trong Vận Mệnh Trường Hà, Thiên Diễn Thuật của hắn vẫn có thể nhìn ra được một hai.

Dương Thiên đã siêu thoát vận mệnh, Tâm Ma do hắn sinh ra cũng tương tự. Trước kia Vạn Sự Thông đã từng thử dùng Thiên Diễn Thuật quan IV7S5y sát nhưng không được, hiện tại cũng không cần phí công vô ích.

Tu vị của Vô Lượng Chân Nhân cao hơn Vạn Sự Thông quá nhiều, muốn dùng Thiên Diễn Thuật quan sát hắn phải đánh đổi một lượng tuổi thọ khá lớn. Bất quá, Dương Thiên đã nói đây là chuyện rất quan trọng, Vạn Sự Thông cũng không dám khinh thường. Coi như đánh đổi tuổi thọ lấy sự bình yên cho toàn thể Linh Giới cũng là chuyện đáng giá.

Vạn Sự Thông đồng ý, sau đó đứng dậy đi vào trong phòng. Dương Thiên vẫn ngồi yên tại chỗ, lấy ra một bình linh tửu để thưởng thức, không hề có ý định đi theo. Đây là nguyên tắc của Vạn Sự Thông, khi hắn sử dụng Thiên Diễn Thuật, không ai được phép quan sát. Người ngoài cho rằng Thiên Diễn Thuật rất nguy hiểm, khi thi pháp không thể để bên ngoài làm phiền. Dương Thiên thì biết, khi tên này sử dụng Thiên Diễn Thuật sẽ trở nên khá xấu xí nên không muốn người khác nhìn thấy mà thôi.

Nhà của Vạn Sự Thông nhìn qua khá đơn sơ, thực chất bên trong lại được bố trí khá nhiều không gian thông đạo. Một trong số đó là để đi đến một không gian biệt lập, nơi hắn bố trí sẵn những pháp bảo đặc biệt hỗ trợ việc thi triển Thiên Diễn Thuật.

Thi triển Thiên Diễn Thuật không mất quá nhiều thời gian. Khi Dương Thiên uống cạn bình linh tửu đầu tiên, cửa nhà của Vạn Sự Thông đã mở ra. Một lão nhân già nua, râu tóc bạc trắng run rẩy bước ra. Vừa nhìn thấy bộ dạng này của Vạn Sự Thông, Dương Thiên cố nhịn cười, giả vờ quan tâm hỏi thăm:

- Ngươi không có việc gì chứ?

Vạn Sự Thông làm sao không biết Dương Thiên chỉ đang hỏi đểu mình, hắn hừ lạnh:

- Nếu vui thì cứ cười, ta cũng sẽ không để ý. Tên Vô Lượng Chân Nhân kia cũng thật đáng sợ, vậy mà lãng phí tròn 1 vạn năm thọ nguyên của ta mới tính ra được. May mắn ta vẫn còn để dành hơn 20 viên Bồi Thọ Đan, đủ để bổ sung lại số thọ nguyên đã mất.

Bồi Thọ Đan, một loại đan dược được luyện chế từ rất nhiều linh thảo quý hiếm, mỗi viên có thể gia tăng 1000 năm thọ nguyên, hơn nữa không bị giới hạn bởi cảnh giới và tu vị. Thông thường tu sĩ đạt đến Đại Thừa kỳ có quyền lĩnh ngộ pháp tắc. Bọn hắn sẽ cố gắng lĩnh ngộ một chút Thời Gian Pháp Tắc. Tuy không đủ để đem ra chiến đấu nhưng có thể ngăn chặn quá trình lão hóa, thoát khỏi sự ràng buộc của thọ nguyên, cho nên Bồi Thọ Đan đối với bọn hắn tương đối vô dụng. Vạn Sự Thông thì khác, hắn dùng Thiên Diễn Thuật dự đoán tương lai và quá khứ, tiêu hao thọ nguyên. Nếu dùng quá mức sẽ cạn kiệt thọ nguyên mà chết, cho nên những loại đan dược như Bồi Thọ Đan là không thể thiếu.

Vạn Sự Thông sẽ không rỗi hơi đem số lượng Bồi Thọ Đan của mình nói ra. Ý tứ của hắn rất rõ ràng, đang muốn xin Dương Thiên một ít xem như tiền công. Dù sao ngàn năm trước Dương Thiên chính là khách hàng thân thiết của Vạn Sự Thông, cung cấp cho hắn một lượng lớn Bồi Thọ Đan.

Vạn Sự Thông không có hứng thú nhiều với tu vị, hắn là một kẻ tham tài, tham tửu, bất quá bản chất không xấu, đáng để kết giao. Dương Thiên cũng không phải keo kiệt, chỉ là lúc này hắn thật sự không có viên Bồi Thọ Đan nào, những loại đan dược tương tự cũng không có.

Bị Dương Thiên ngó lơ, Vạn Sự Thông tỏ ra khá bất mãn. Hắn hừ nhẹ một tiếng nữa, lấy ra mười viên đan dược màu trắng nồng đậm sinh khí nuốt vào. Vài giây sau, dung mạo Vạn Sự Thông trở lại như cũ, chỉ có gương mặt nhăn nhó là không đổi:

- Ta nói, ngươi dù sao cũng là Sát Thần đại danh đỉnh đỉnh, tại sao chỉ có vài viên Bồi Thọ Đan cũng keo kiệt như vậy? Ta vì ngươi hao tổn vạn năm thọ nguyên, tiêu tốn tinh lực mở ra Thiên Nhãn, thi triển Thiên Diễn Thuật, thậm chí vận dụng Thất Tinh Bàn, Diễn Thiên Trận…

Dương Thiên méo mặt. Tuyệt đối không được để Vạn Sự Thông có cơ hội kể khổ, bằng không hắn sẽ liên miên không dứt, đem mình trở thành người đau khổ nhất thế giới này để tranh thủ sự thương hại moi lấy chỗ tốt. Dương Thiên đã quá quen với chuyện này, tất nhiên sẽ không mắc bẫy. Đương nhiên, bị Vạn Sự Thông léo nhéo bên tai không ngừng quả thực rất phiền phức, hắn vội đưa tay ngăn cản:

- Dừng, không cần nói nữa. Ta không có Bồi Thọ Đan, cũng không có đan dược nào tăng cường thọ nguyên. Để bù lại, ta dạy cho ngươi một môn thần thông, thế nào?

Hai mắt Vạn Sự Thông sáng lên. Thần thông tất nhiên lợi hại, trước nay hắn dựa vào Thiên Diễn Thuật đổi lấy được không ít thần thông. Bất quá, thần thông của Dương Thiên đương nhiên không thể so sánh với tu sĩ Linh Giới thông thường. Đây là phân thân của một vị đại năng ở Tiên Giới, chắc chắn có chỗ bất phàm. Cho dù không dùng được, đem đi đổi với vài tên Đại Thừa, Độ Kiếp khác cũng sẽ thu được rất nhiều lợi ích.

Trong ánh mắt khao khát của Vạn Sự Thông, Dương Thiên lấy ra một cái ngọc giản, đem môn thần thông kia khắc lên đó, sau đó thu hồi ngọc giản vào người, điệu bộ bình thản nói:

- Trước tiên nói cho ta biết, tàn hồn của Vô Lượng Chân Nhân hiện đang ở đâu?

Vạn Sự Thông thu hồi vẻ mặt tham tài, tựa vào lưng ghế, lạnh nhạt nói:

- Vô Lượng Chân Nhân là lão quái vật đã sống qua vô số năm tháng, đã có chuẩn bị chu toàn. Cái bẫy do hắn và những tên Độ Kiếp kỳ kia bố trí ra, cho dù là Bán Thánh cũng khó lòng vượt quá được.

- Nói chuyện chính.

- Ây, bình tĩnh, ta còn chưa nói xong. Vô Lượng Chân Nhân tuy nắm chắc phần thắng trong tay, nhưng ngươi của một ngàn năm trước đã để lại cho hắn bóng ma tâm lý quá lớn. Cho nên hắn đã sớm chuẩn bị vài cái phân thân. Dù bản thể thất bại bị tiêu diệt, Vô Lượng Chân Nhân cũng sẽ không hoàn toàn chết đi. Chỉ cần một khối phân thân còn sống, vẫn có thể tiếp tục tu luyện, khôi phục lại những năm tháng huy hoàng.

Dương Thiên gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu:

- Ngươi muốn nói, mảnh tàn hồn kia đã chạy đến chỗ một trong những phân thân của Vô Lượng Chân Nhân.

- Đúng vậy. Vô Lượng Chân Nhân sử dụng bí pháp tách ra tàn hồn. Tàn hồn này tuy không thể tu luyện nhưng lại mang linh căn, tư chất cùng một phần tu vị của hắn lúc sinh thời. Bất kỳ phân thân nào dung hợp cùng tàn hồn sẽ có được tư chất tuyệt thế của Vô Lượng Chân Nhân cùng một phần tu vị của hắn. Tin rằng không quá mười vạn năm, một tên Vô Lượng Chân Nhân khác sẽ lại được sinh ra.

Dương Thiên lắc đầu:

- Đừng nói là mười vạn năm. Chỉ vài ngày nữa sẽ không còn tên Vô Lượng Chân Nhân nào cả.

Vạn Sự Thông yên lặng vài giây rồi dùng vẻ mặt nghiêm túc:

- Dương Thiên, trước khi nói cho ngươi biết vị trí của tàn hồn cùng những phân thân của Vô Lượng Chân Nhân, ta có một chuyện muốn thỉnh cầu.

Dương Thiên đặt bình linh tửu đã cạn trên tay xuống:

- Là chuyện gì?

- Là sự tồn vong của Linh Giới.

- Nói rõ một chút.

- Vô Lượng Chân Nhân chết đi, kéo theo đó là 16 tên Độ Kiếp kỳ, 13 đại môn phái, hơn 5 triệu tu sĩ ngã xuống. Chiến lực tổng thể của Linh Giới giảm đi hơn một phần ba. Chưa kể trước đi chúng ta vì mắc mưu của Vực Ngoại Thiên Ma, làm cho lực lượng tổn thất nghiêm trọng. Vực Ngoại Thiên Ma đã có chuẩn bị kỹ lưỡng, quy mô lần này sẽ lớn hơn những lần trước rất nhiều. Linh Giới so với một ngàn năm trước còn yếu đuối hơn, khả năng chiến thắng gần như là con số 0. Đó là chưa kể Long Giới vẫn luôn thèm thuồng nhòm ngó chúng ta. Gần đây Long Giới không có động tĩnh gì, những cũng không thể vì vậy mà xem thường. Linh Giới từng là vị diện mạnh nhất trong tất cả trung cấp vị diện, lưu lạc đến mức này toàn bộ là vì ngươi. Lẽ nào ngươi không định nhận lãnh trách nhiệm hay sao ?

Dương Thiên đưa tay rót một tách trà đưa lên miệng uống xuống :

- Không phải ngay từ đầu ta đã nói, mọi chuyện ta sẽ lo liệu hay sao ?

Vạn Sự Thông trầm giọng :

- Chúng ta không cần lời hứa hẹn. Chúng ta cần ngươi hành động để trấn an những tu sĩ đang hoảng loạn ngoài kia. Nếu không, Vực Ngoại Thiên Ma còn chưa tấn công, Linh Giới đã bị phá hủy bởi chính sự hỗn loạn mà ngươi gây ra.

Tu Tiên Tại Đấu La đồng nhân đấu la...
Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...