Sát Thần, Huyền Phong Ma Đế, hai nhân vật mang đầy màu sắc truyền kỳ của Linh Giới đang đối đầu trực diện, không khí giương cung bạt kiếm khiến những tu sĩ xung quanh cảm thấy áp lực rất lớn.
Huyền Phong Ma Đế nghiêm túc, Dương Thiên ngược lại rất nhanh buông lỏng. Hắn tỏ vẻ khinh thường nói:
- Tu vị chỉ có Độ Kiếp Thất Chuyển, ngươi cũng chỉ là một cái phân thân mà thôi. Có tư cách gì ở trước mặt ta lớn tiếng.
Huyền Phong Ma Đế không chịu yếu thế:
- Tu vị của ngươi bất quá cũng chỉ có Độ Kiếp Lục Chuyển. Ngươi cho rằng mình vẫn còn là Sát Thần uy phong, quát tháo phong vân của ngàn năm trước sao?
Dương Thiên nhếch miệng:
- Đã như vậy, để ta tự mình kiểm chứng một chút, là Huyền Phong Ma Đế ngươi mạnh hay là ta cao hơn một bậc.
Dương Thiên vung tay ném ra một tòa bảo tháp tám tầng. Bên trong bảo tháp phát ra từng tiếng long ngâm, mười con rồng với những hình dạng khác nhau từ bên trong Vĩnh Hằng Long Mộ bay ra. Uy thế hung mãnh, hung bạo vô cùng. Mười con không phải cực hạn của Dương Thiên. Bất quá, hắn cảm thấy như vậy đã đủ rồi, không cần triệu hồi quá nhiều, khiến bản thân chịu áp lực quá lớn.
Đối diện với mười tên Long Tộc Độ Kiếp kỳ cùng với Sát Thần Dương Thiên, đội hình của Huyền Phong Ma Đế lại có chút đơn bạc. Đều là Độ Kiếp kỳ, trong tình huống đồng cấp, Long Tộc được đánh giá là một trong những chủng tộc có chiến lực mạnh nhất. Tuy ai cũng nhìn ra, đám Long Tộc trước mặt chỉ là dạng linh hồn thể, nhưng linh hồn thể Long Tộc cũng không thể xem thường. Đạt đến Độ Kiếp kỳ, cho dù là linh hồn thể cũng có thể dùng linh lực ngưng tụ ra thân thể tạm thời dùng trong chiến đấu, cứng rắn vô cùng. Nếu bọn chúng có thể sử dụng thần thông, bản mệnh tuyệt kỹ, Long Văn, Long Tức, đám người Huyền Phong Ma Đế gần như không có phần thắng.
Huyền Phong Ma Đế không muốn để thuộc hạ nhục chí, hắn lặng lẽ truyền âm:
- Các ngươi không cần chiến thắng, chỉ cần cầm cự cho tốt, đồng thời bảo vệ Chính Hùng. Đợi ta giải quyết xong Dương Thiên, đám linh hồn Long Tộc này cũng sẽ tự động tan biến.
Đám Độ Kiếp kỳ kia cười khổ. Trong tình huống này, không thể phủ nhận đây là cách giải quyết tốt nhất. Nhưng là Huyền Phong Ma Đế thực sự có thể thắng được Sát Thần Dương Thiên sao? Những người có mặt ở đây đều không tin tưởng chuyện này. Trận chiến giữa Dương Thiên và Vô Lượng Chân Nhân vừa mới diễn ra cách đây không lâu, đẩy danh tiếng Sát Thần lên một tầm cao mới. Nếu là chân thân của Huyền Phong Ma Đế ở đây, có lẽ còn có chút hi vọng, còn về phần một cái phân thân...
Bọn hắn ở dưới trường Huyền Phong Ma Đế đã lâu, tất nhiên có sự trung thành nhất định. Nhưng trong trường hợp phải đánh đổi tính mạng, không có ai nguyện ý chấp nhận. Cho nên, trong đầu mỗi người đều nảy sinh ý nghĩ rút lui. Chỉ cần cảm thấy có chút uy hiếp, bọn hắn sẽ không do dự mà rời đi.
Thả ra mười linh hồn Long Tộc Độ Kiếp kỳ, Dương Thiên liền thu hồi Vĩnh Hằng Long Mộ. Phá Thiên thay đổi hình dạng thành Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm, hai mảnh vỡ cũng sát nhập vào bên trong. Hắc Thiên Thần Lôi lập lòe phóng ra từng tia lôi điện màu đen, hình bóng đơn bạc đứng giữa một đám linh hồn Long Tộc mang đến cho những người có mặt ở đây áp lực cực đại.
Biết nếu tiếp tục chần chừ, chiến ý của những người khác sẽ tan biến, Huyền Phong Ma Đế lập tức đưa hai tay sang ngang. Phía sau lưng hắn, hư ảnh Tam Viêm Thủy Tổ hiện ra. Lúc này Tam Viêm Thủy Tổ hai tay cầm song đao. Theo động tác của Huyền Phong Ma Đế, song đao trên tay Tam Viêm Thủy Tổ mang theo ngọn lửa màu đỏ chém mạnh xuống.
Huyền Phong Ma Đế ra tay giống như phát súng ra hiệu bắt đầu đại chiến. Mười linh hồn Long Tộc cùng mười tên Độ Kiếp kỳ đồng loạt lao lên, chọn lấy đối thủ để triển khai công kích.
Đối mặt với song đao xé toạc không gian mà chém xuống kia, Dương Thiên vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt. Hắn khẽ nâng tay lên, đem Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm chỉ thẳng lên trời rồi mạnh mẽ chém vào song đao. Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm gần như kéo dài ra vô tận, Kiếm thứ nhât Hoành Không tựa như đem cả thế giới phân ra làm hai, mang theo uy thế không gì cản nổi va chạm vào song đao.
Hai bên vừa va chạm, sóng chấn động lập tức khiến những kẻ đứng gần đó bị đẩy ra xa. Hỏa diễm tưởng chừng dữ dội kia dưới Hắc Thiên Thần Lôi nhanh chóng bị dập tắt. Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm chỉ dừng lại trong giây lát, sau đó liên tục đẩy lui song đao cùng hư ảnh Tam Viêm Thủy Tổ, sau cùng đem song đao đánh nát rồi chém hư ảnh Tam Viêm Thủy Tổ làm đôi.
Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm vẫn không có dấu hiệu dừng lại, khí thế tung hoành thiên địa vẫn giữ nguyên, trực tiếp 1yH3b cắt phần sau Quần Ma Mộ thành hai phần rồi biết trở lại hình dạng ban đầu.
Huyền Phong Ma Đế hiện thân, trên người hắn không có vết thương nào nhưng hai bàn tay đã nát bươm, máu tươi màu chảy ra, nhỏ trên mặt đất. Chỉ qua một chiêu, ai mạnh ai yếu đã rất rõ ràng. Huyền Phong Ma Đế chỉ là phân thân, không sở hữu Ma Tính, pháp bảo cũng thua kém bản thể rất nhiều. Cho dù cao hơn Dương Thiên một tiểu cảnh giới, nhưng dưới Phá Thiên, mảnh vỡ Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm cộng thêm cửu kiếm, khả năng chiến thắng chính là một con số 0 tròn trĩnh.
Nhìn lại Hà Chính Hùng vẫn còn đang luyện hóa tinh nguyên đằng xa, vẻ mặt Huyền Phong Ma Đế tỏ ra một chút cưng chiều cùng tiếc nuối. Hắn là phân thân được bản thể đem toàn bộ tình cảm với nàng chuyển vào. Sau khi nàng chết đi, phần tình cảm đó cũng đã chuyển dời lên người Hà Chính Hùng. Cho nên, dù Hà Chính Hùng có là kẻ cùng hung cực ác, phân thân Huyền Phong Ma Đế cũng sẽ dùng tính mạng để bảo vệ.
Là một kẻ quyết đoán, trong giây phút quan trọng, Huyền Phong Ma Đế chỉ tỏ ra chút tiếc hận liền ra tay. Hắn dùng bàn tay đẫm máu vẽ ra ba đường máu tươi trên trán. Ba đường máu tỏa ra huyết quáng chói mắt. Tiếp theo đó, từng hoa văn màu đỏ dần xuất hiện, dọc theo thân thể Huyền Phong Ma Đế. Tại đỉnh đầu của hắn, một cái sừng trồi lên. Chiếc sừng nàng không nằm giữa đầu màu chỉa sang phía bên phải.
Dương Thiên đương nhiên hiểu chiếc sừng kia có ý nghĩa thế nào. Chỉ cần có hiểu biết về Tam Viêm Thủy Tổ đều hiểu, chiếc sừng bên phải của hắn chính là đại diện cho Diệt Viêm. Phân thân Huyền Phong Ma Đế thông qua bí pháp, mượn được một phần sức mạnh bản thể, khơi dậy ma tính. Chuyện khiến Dương Thiên bận tâm nhất cuối cùng cũng đến, Ma Tính của Huyền Phong Ma Đế vậy mà lại đúng là Diệt Viêm.
Chiếc sừng hiện ra, huyết văn trên người Huyền Phong Ma Đế cũng rực cháy lên một ngọn lửa màu đỏ rực. Khác với ngọn lửa trên song đao của Tam Viêm Ma Đế khi nãy, ngọn lửa này có vẻ yên bình hơn, tựa như một ngọn núi lửa im lặng, chờ đợi thời cơ bạo phát.
Dương Thiên không sợ Huyền Phong Ma Đế, hắn chỉ không muốn vô tình bị Diệt Viêm đả thương, khiến cho tu vị suy giảm, sẽ mất rất nhiều thời gian để khôi phục. Thứ mà Dương Thiên thiếu nhất chính là thời gian.
Diệt Viêm là lửa của Tam Viêm Thủy Tổ, một trong những kẻ dưới trướng Diêm Vương, tồn tại đứng đầu Âm Ti Giới. Uy lực của nó không cần bàn cãi, cho dù là do một tên Độ Kiếp Thất Chuyển thi triển vẫn rất đáng sợ. Cho nên, Dương Thiên quyết định không để Huyền Phong Ma Đế có cơ hội ra tay.
Dương Thiên vung tay, ném Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm vào khoảng không. Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm vừa bay được một đoạn liền biến mất bên trong không gian, giống như bị không gian này nuốt chửng. Giọng điệu Dương Thiên bình thản đến lạ:
- Dùng một kiếm này với ngươi chính là giết gà mà dùng dao mổ trâu. Ta không phủ nhận, Diệt Viêm thực sự rất nguy hiểm, vẫn là không để ngươi dùng đến nó thì tốt hơn.
Bầu trời phía trên Quần Ma Mộ xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ màu đen. Từ bên trong vòng xoáy, một mũi kiếm khổng lồ dần chui ra, mang theo lôi điện màu đen gào thét. Dưới áp lực khủng bố của mũi kiếm kia, toàn bộ không gian như ngừng chuyển động. Tất cả mọi người có mặt ở đây đều đứng yên, thời gian như dừng lại.