Không có gì đặc biệt, chỉ là tạo ra một chút uy áp khiến bọn hắn không thể bỏ chạy. Đợi đến khi thiên kiếp thành hình, sáu tên kia cũng sẽ thuộc vào mục tiêu công kích của nó. Đến khi đó, cho dù có lên trời xuống đất, không có nơi nào là an toàn. Vài ba tên Nguyên Anh mà thôi, dưới thiên kiếp Phân Thần kỳ, cho dù có là thiên tài cũng sẽ tan thành tro bụi. Loại chuyện mượn đao giết người này ngàn năm trước Dương Thiên khá ưa thích sử dụng, quả thực chơi rất vui.
Lốc xoáy trên cao dần thành hình, từng tia lôi điện rực rỡ lóa sáng, mang theo âm thanh ầm ầm cùng uy áp mạnh mẽ phủ xuống. Vài giây sau, một cột lôi điện vàng rực đánh xuống. Thiên kiếp Phân Thân kỳ chính thức hàng lâm.
Dương Thiên thu hồi uy áp, lấy ra một bình linh tửu, vừa thưởng thức vừa ngồi xem trò vui. Bên dưới có tổng cộng bảy sinh vật, thiên kiếp liền phân ra thành bảy tia, không có ai may mắn thoát được. Hơn nữa, thiên kiếp có một đặc tính, nếu có kẻ dám chen ngang vào khi có người đang độ kiếp, uy lực của nó sẽ tăng lên, tùy thuộc vào số lượng và tu vị của kẻ xen vào. Sáu tên Nguyên Anh trung kỳ, sơ kỳ không tính là quá mạnh, cho nên uy lực của thiên kiếp chỉ tăng lên năm phần.
Tuy chỉ là năm phần nhưng đối với một con ma thú còn không dám độ kiếp như ma báo thì chỉ có một con đường chết. Mạnh mẽ như ma báo cũng chỉ còn cách khoanh tay chờ chết, sáu tên kia càng không cần phải nói. Sấm sét rền vang, từng tiếng nổ đinh tai nhức óc phát ra, cả vùng không gian lóe sáng, bụi đá bay tung tóe.
Thiên kiếp thông thường sẽ trải qua nhiều đợt, nhưng chỉ vừa qua đợt đầu tiên, mây đen trên bầu trời đã tán đi, vòng xoáy cũng biến mất không thấy tung tích. Loại chuyện này xảy ra chỉ có một nguyên nhân duy nhất, kẻ độ kiếp đã mất mạng. Cái này cũng khó trách ma báo, nó tu luyện là ma khí, khắc tinh chính là lôi đình lực giống như thiên kiếp. Trước đó còn bị Dương Thiên đả thương, trận pháp tiêu hao linh lực, cộng thêm sáu tên kia khiến cho thiên kiếp mạnh thêm năm phần, kết quả ôm hận bỏ mình.
Tất nhiên, sáu tên kia cũng không có kết cục khá hơn là mấy, thiên kiếp Phân Thần kỳ lại còn được gia tăng uy lực, ngoại trừ tên Nguyên Anh trung kỳ dựa vào một món pháp bảo nào đó miễn cưỡng thoi thóp, những tên còn lại đều đã hôi phi yên diệt, bị thiên kiếp đánh thành cặn bả.
Nhìn tên Nguyên Anh trung kỳ nằm thoi thóp trên mặt đất, Dương Thiên mới chậm rãi bước đến trước mặt hắn, nhặt món pháp bảo kỳ lạ vừa chống đỡ thiên kiếp kia lên. Đây là một quả cầu màu trắng, bề ngoài tầm thường không có gì đặc biệt, chất liệu cũng chỉ là tinh thiết phẩm chất khá kém, không hề ẩn chứa chút linh lực nào.
Một thứ như vậy lại có thể chống đỡ thiên kiếp Phân Thần kỳ mà không hao tổn, thậm chí giảm thiểu uy lực thiên kiếp đánh lên người tên Nguyên Anh trung kỳ kia khiến hắn miễn cưỡng giữ được một mạng, quả thực có điểm kỳ lạ. Thần thức kiểm tra bên trong, Dương Thiên phát hiện có một lực lượng kỳ lạ đang ngăn cản hắn, cho dù là thần thức cấp bậc Độ Kiếp kỳ cũng không xuyên phá được.
Thần thức không nhìn được không có nghĩa Vạn Pháp Thông Thiên Nhãn cũng không được. Một con mắt màu xanh hiện ra trên trán Dương Thiên, vật ẩn chứa bên trong quả cầu hiện ra trong đầu hắn. Gương mặt Dương Thiên hiện lên vẻ vui mừng:
- Tu Di Chân Thiết, thật sự là đạp nát thiết hài vô mịch xứ, đắc lai toàn bất phí công phu.
Dương Thiên tìm trong những bảo khố phòng của đại môn phái, Long Tộc mà cũng không có được nó, không ngờ hôm nay lại đoạt được từ tay một tên một tên Nguyên Anh trung kỳ. Thế sự khó lường, nhân sinh kỳ diệu, quả thực không thể nói trước điều gì. Đây là nguyên liệu cuối cùng, cũng là quan hz9S2 trọng nhất để luyện chế Phong Thiên Thủ, món pháp bảo công thủ toàn diện mà Dương Thiên nhắm tới đã lâu. Hiện tại chỉ cần tu vị của hắn đạt đến Thánh Thể kỳ, đáp ứng yêu cầu tối thiểu sẽ lập tức tiến hành luyện chế, khi đó chiến lực bản thân sẽ lại tăng thêm một mảng lớn.
Đem quả cầu bóp nát, Dương Thiên lôi ra được một cục sắt màu đen tuyền rất đẹp rồi cất vào trong người. Nhìn xuống tên Nguyên Anh trung kỳ đang thôi thóp. Hắn vẫn chưa hóa giải được lôi điện của thiên kiếp, cả người co giật không phát ra được âm thanh nào. Dương Thiên khẽ lắc đầu:
- Ngươi giúp ta lấy được Tu Di Chân Thiết, xem như đáp lễ, để ta tiễn ngươi đi nhẹ nhàng một chút giảm bớt đau đớn.
Dương Thiên nói xong liền bắn ra một đạo kiếm khí bay vào trong cơ thể tên Nguyên Anh trung kỳ, đem nguyên anh của hắn chém nát. Những tên này muốn đem hắn làm mồi nhử, thậm chí dùng trận pháp giết chết hắn, Dương Thiên đương nhiên sẽ không bỏ qua. Cùng lắm chỉ giúp hắn đi nhẹ nhàng một chút, để linh hồn được đầu thai chuyển thế mà thôi.
Có được Tu Di Chân Thiết, tâm trạng của Dương Thiên phi thường tốt. Vốn cho rằng đây chỉ là một cuộc dạo chơi, không ngờ lại thu được bảo vật khiến hắn rất hài lòng. Muốn đạt được bảo vật đôi khi phải dựa vào cơ duyên. Thiên Âm Bí Cảnh này tuy chỉ là nơi để các đệ tử cấp thấp tiến hành lịch luyện, nhưng nói không chừng vẫn có vài món bảo vật đủ khiến Dương Thiên có hứng thú.
Nghĩ như vậy, Dương Thiên bắt đầu nhiệt tình hơn trong trò tìm kiếm bảo vật này. Trước tiên lật tung động phủ của ma báo, lấy hết những thứ được cất giấu ở bên trong ra, sau đó chuyển hướng đến những ngọn núi khác.
Hơn một trăm ngọn núi có chứa bảo vật lần lượt bị Dương Thiên tiến hành vơ vét. Bất kể là bảo vật cao cấp hay hạ cấp, hắn đều thu hồi toàn bộ vào không gian giới chỉ. Có điều, dường như tất cả vận khí của Dương Thiên đều đã dùng hết trên miếng Tu Di Chân Thiết kia, cho nên không tìm ra được thêm thứ gì có giá trị thực sự với hắn. Dương Thiên cũng không tỏ ra khó chịu, một cái bí cảnh thí luyện cấp thấp, ra được nhiều bảo vật cấp bậc Độ Kiếp mới là chuyện lạ. Dương Thiên chỉ đang mang tâm lý cầu may, có thì tốt mà không có cũng chẳng sao.
Chỉ tội cho những đệ tử đến sau, chịu bao nhiêu vất vả mới vượt qua được những trận pháp bên ngoài, vậy mà khi lên đến nơi chỉ toàn thấy những kho báu trống rỗng, kể cả ma thú thủ hộ cũng không thấy bóng dáng, giống như có một đám thổ phỉ vừa đi ngang qua, đến một mảnh sắt vụn cũng không bỏ lại.
Ma Ngục Sơn, bí cảnh nổi tiếng cất giấu nhiều bảo vật nhất trong thời gian ngắn không còn lại gì, chỉ để lại một đám thiên tài tuyệt vọng than thở. Kẻ đầu xỏ của chuyện này hiện tại đang đứng trên đỉnh núi cuối cùng bên ngoài biên giới Ma Ngục Sơn, nhìn về phía đám sương mù đằng xa. Chỉ cần vượt qua được nơi đó, hắn sẽ đến được một khu vực khác trong Thiên Âm Bí Cảnh.
Điều quan trọng hơn là, Dương Thiên cảm giác được Vũ Thần đang ở phía bên kia của Ma Ngục Sơn. Trước khi tiến vào, hắn đã âm thầm lưu lại trên người nàng một đạo ấn ký phòng khi xảy ra chuyện bất trắc. Hiện tại ấn ký vẫn chưa phát ra cảnh báo, xem ra Vũ Thần vẫn an toàn. Ma Ngục Sơn đã bị "dọn" sạch, Dương Thiên cũng không còn việc gì để làm ở đây nữa. Đến nơi đó có mỹ nữ bồi tiếp, vừa chơi đùa vừa bàn chuyện nhân sinh sẽ thú vị hơn nhiều. Dù biết rằng cuộc sống nhàn nhã này hiện tại không thích hợp với hắn, Dương Thiên vẫn muốn tranh thủ cơ hội lần này để tận hưởng.
Phóng người qua đám sương mù, trước mặt Dương Thiên lúc này mà một khu rừng với những loại thực vật kỳ dị. Phía trước khu rừng này là một bãi bùn lầy bao phủ, bề rộng tuy chỉ có hàng trăm mét nhưng cảnh tượng lại khiến người ta cảm thấy rợn người. Phía trên bãi bùn này có rất nhiều sương trắng nửa chìm nửa nổi, điều kỳ lạ là y phục của bọn hắn vẫn còn nguyên vẹn, vài bộ còn có in tiêu chí của các môn phái khác nhau.
Dương Thiên chưa từng đến nơi này khi ở Thiên Âm Giới, nhưng dựa vào thông tin trên ngọc giản của Phượng trưởng lão, khu rừng này được gọi là Thụy Sâm Lâm. Cái tên này gắn liền với truyền thuyết về một vị Thụy Quân Vương. Sau một trận chiến với những kẻ đứng đầu Thiên Âm Giới, Thụy Quân Vương trọng thương nhưng may mắn trốn được. Không cam tâm bị nhốt dưới Ma Ngục Sơn, trở thành "thực phẩm" nâng cao tu vị cho đám người kia, Thụy Quân Vương đã đi vào khu rừng này rồi tọa hóa, nơi này từ đó mới được gọi là Thụy Sâm Lâm.
Chưa nói đến những thứ bên trong, chỉ riêng vòng ngoài của Thụy Sâm Lâm đã rất nguy hiểm. Lớp bùn này không phải bùn đất thông thường mà là một loại sinh vật kỳ dị có tên gọi Huyết Nhục Nê.
Tu Tiên Tại Đấu La đồng nhân đấu la... Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...