Phong Lưu Pháp Sư

Chương 469: Nữu nhân hoá thành hình người



 

-"Gặp nàng?"- Mễ Đế Nhĩ có chút e ngại, dù sao muội muội này mình cũng chưa từng gặp qua, cũng có dòng máu Ma long nhất tộc chảy trong người, tuy với nàng cũng có quan hệ máu mủ, nhưng cũng tương đối xấu hổ.

-"Nàng thân là công chúa của Long tộc đã hưởng đủ mọi sự sủng ái, nhưng nàng nói thử coi Liễu Nhứ đã trải qua biết bao nhiêu cay đắng rồi, nàng ta một mực dùng cừu hận để làm mục đích sống, loại thống khổ này nàng làm sao có thể tưởng tượng ra được"- Long Nhất than nhẹ một tiếng, trong đầu hiện lên kuôn mặt ngọc vừa quật cường vừa kiên nhẫn, hắn sở dĩ muốn Liễu Nhứ và Mễ Đế Nhĩ gặp mặt, không chỉ có ý muốn để Mễ Đế Nhĩ tự mình đem tin tức cha mẹ nàng còn sống nói cho nàng, còn nghĩ đến chuyện thông qua Mễ Đế Nhĩ để giảm bớt cừu hận ăn sâu vào trong lòng nàng. Cừu hận có thể đem lại động lực cho một người, cũng có thể dễ dàng hủy hoại một người.

Mễ Đế Nhĩ ngẩn ngơ không nói, tâm tình có chút phức tạp, dù sao tình trạng cô cô và cô phụ bây giờ cũng chính do phụ hoàng cùng các trưởng lão một tay tạo thành, nàng có chút sợ hãi.

Thật lâu sau, Mễ Đế Nhĩ hít sâu một hơi để hạ quyết tâm nói:

-"Ta muốn gặp nàng, có lẽ sẽ tìm ra biện pháp để cứu cô cô và cô phụ"- (ND: Cô phụ = chồng của cô, kêu bằng chú, bác hay dượng cũng được, tùy miền )

Long Nhất gật đầu cười, thật là một kết quả ngoài ý muốn, hình dạng Mễ Đế Nhĩ bây giờ không giống với lão già ngoan cố Long tộc trưởng lão kia, đối với ma long nhất tộc cũng không có thể hiện ra vẻ mặt ghê tởm cực độ, ngược lại nhìn nàng có vẻ như đang hâm mộ tình yêu giữa cha mẹ của Liễu Nhứ.

Long Nhất xắn ống tay áo lên để lộ ra chiếc hộ thủ hình rồng trên cổ tay trông rất sống động, hắn niệm chú ngữ mở ra truyền tống ma pháp trận phong ấn bên trong.

Chỉ thấy một luồng bạch quang chợt lóe, một khe nứt không gian vô thanh vô tức xuất hiện bên cạnh Long Nhất như một quái thú đang há miệng định thôn phệ tất cả. Ba đích một tếng, Liễu Nhứ một thân kim lân giáp với mái tóc xanh phất phơ đột nhiên từ vết nứt không gian hiện ra, nàng vừa hiện ra thì cơ thể đột nhiên trở nên căng thẳng mà thủ thế tựa như một con báo mẹ chuẩn bị tấn công, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Mễ Đế Nhĩ đứng cách đó không xa đang ngẩn người nhìn nàng.

-"Cha, ôm một cái"- Chính lúc này, một thanh âm non nớt đột nhiên vang lên, một đòan ánh sáng chợt bừng lên, còn chưa kịp nhin cho rõ ràng, một cô bé mũm mỉm như bức tượng đột ngột xuất hiện, trên người còn tòa ra một mùi thơm nhàn nhạt, cứ như vậy mà nhào thẳng vào giữa lồng ngực Long Nhất.

-"Cha, cha….."- Tiểu cô nương vẻ mặt ôn nhu, khuôn mặt nhỏ nhắn không ngừng dụi vào lồng ngực Long Nhất.

-"Con là Nữu nhân?"- Long Nhất ngạc nhiên nhìn cô bé thoạt nhìn chỉ 3,4 tuổi đang trong lồng ngực mình, không phải nói là Long tộc sau khi trưởng thành mới hóa thành hình người sao? Nữu Nhân mới chỉ có mấy trăm tuổi thôi mà, hơn nữa nhìn hình dạng sao với mấy cô bé con bình thường cũng không khác chỗ nào cả, nhìn không ra một chút đặc thù nào của Long tộc.

-"Là Nữu nhân mà, cha"- Nữu Nhân vòng hai cánh tay ôm lấy cổ Long Nhất, đôi mắt đen láy long lanh trong suốt tựa như một cái hồ nước nhìn Long Nhất, thật sự quá đáng yêu.

Long Nhất bế Nữu nhân tựa hồ như chẳng cảm thấy có chút nặng nào, trong lòng không khỏi nổi lên một cảm giác kinh hãi khó tả thành lời, từ Đại đầu biến thành Tiểu bàn long, rồi biến thành một cô bé con đáng yêu như ngày hôm nay, có lẽ trong ý thức Long Nhất bắt đầu coi nàng chính là con gái của mình rồi.

-"Liễu Nhứ, sao lại như thế này? Nữu nhân tại sao lại sớm hóa thành hình người rồi?"- Long Nhất mừng rỡ hỏi.

Liễu Nhứ vừa đề phòng nhìn về phía Mễ Đế Nhĩ cũng đang có vẻ mặt yêu thích đối với Nữu Nhân vừa nói:

-"Không biết, khi Nữu nhân theo ta về Ma Huyễn sâm lâm không bao lâu thì đã biến thành hình dạng này rồi"-

-"Thật là đáng yêu, để cho ta ôm một cái nào"- Mễ Đế Nhĩ thật sự nhịn không được nữa rồi, mặc dù tính tình nàng là một mẫu bạo long, nhưng đối với một cô bé đáng yêu như vậy thì một chút lực miễn dịch cũng không có, huống hồ Nữu Nhân này coi như cũng là muội muội của nàng.

Vừa tiến lên hai bước, lợi trảo đen nhánh mà sắc bén của Liễu Nhứ đã chắn trước mặt Mễ Đế Nhĩ, nàng lạnh lùng nói:

-"Mặc kệ ngươi là ai, nếu không muốn đánh nhau thì mau chút ngay cho ta"-

Ánh mắt Liễu Nhứ lạnh lẽo, khi thấy bên người Long Nhất có một thần long nhất tộc thì nàng đã thập phần kinh ngạc, trong đáy lòng nàng đối với thần long nhất tộc đầy tràn ác thống, nhưng vì ngại Long Nhất kế bên nên mới không tỏ vẻ gì.

-"Muội muội, ta là Mễ Đế Nhĩ tỷ tỷ của muội, là cháu của Tát Liên Á cô cô"- Mễ Đế Nhĩ nhìn Liễu Nhứ với khí tức âm lãnh trước mặt vội vã nói.

Liễu Nhứ nghe được cái tên Liễu Tát á thì ngẩn người, đây chính là tên của mẫu thân nàng, nói như vậy nữ tử long tộc này chính là con gái của bác nàng, là con gái của Long vương đương đại rồi.

Lại ngẩng đầu lên, ánh mắt Liễu Nhứ càng thêm lạnh như băng, khuôn mặt vì cừu hận mà nhíu lại, nàng nghiến răng nói:

-"Ngươi chính là con gái của ông bác tốt của ta, long vương vĩ đại không kể đến thâm tình mà cả em gái ruột cũng đưa vào địa ngục?"

"- Không phải đâu, phụ hoàng ta cũng có nỗi khổ trong đó…."- Mễ Đế Nhĩ mặc dù tính tình nóng nảy nhưng hiện tại đối mặt với Liễu Nhứ cũng khống biết phải làm sao.

-"Đừng nói nữa, ta cũng không muốn nghe, cũng không muốn gặp ngươi, không nên ép ta phải động thủ với ngươi"- Liễu Nhứ toàn thân khí thế bạo phát, không nghi ngờ gì nữa mà tỏ vẻ sắp sửa động thủ.

Mễ Đế Nhĩ tuy đi gây chuyện đánh nhau khắp noi, nhưng đối với chuyện nhân tình thế thái này nàng cũng là tỉnh tỉnh mê mê, nàng dùng ánh mắt cầu trợ hướng tới Long Nhất đang ôm Nữu Nhân bên cnạh, trong ý thức đột nhiên nghĩ chỉ có hắn mới có thể giúp nàng.

Long Nhất nhún nhún vai, chỉ chỉ vào cái miệng mở ra của mình. Mễ Đế Nhĩ dù sao cũng là một long nữ thông minh, lập tức lãnh hội tâm thần, bật thốt lên:

-"Muội muội nghe tỷ nói, cha mẹ muội mặc dù bị nhốt tại cấm địa long tộc, nhưng không có nguy hiểm đến tánh mạng"-

Nghe được câu nói này, sát khí của Liễu Nhứ bốn chốc tan biến, những năm gần đây, điều nàng quan tâm nhất chính là sự an nguy của cha mẹ nàng, hôm nay biết được bọn họ vẫn còn ở trên đời khiến tâm thần nàng liền trở nên thanh thản hơn rất nhiều, ánh mắt nhìn về phía Mễ Đế Nhĩ cũng trở nên hòa hoàn lại.

Long Nhất ôm Nữu Nhân cùng Mễ Đế Nhĩ và Liễu Nhứ tìm một chỗ ngồi xuống, hắn tính với sự có mặt của Mễ Đế Nhĩ đã khiến hắn có một cơ hội thiết nhập vào long tộc, dù sao từ trong cấm địa long tộc cứu ra cha mẹ Liễu Nhứ thì xem như khó như lên trời, mà Mễ Đế Nhĩ là công chúa Long tộc, đối với địa hình long tộc tất nhiên quen thuộc phi thường, nếu được nàng tương trợ thì thật là quá tốt rồi.

-"Mễ Đế Nhĩ, nàng nói xem có cơ hội nào để cứu ra cha mẹ của Liễu Nhứ không?"- Long Nhất hỏi, tiểu Nữu Nhân trong lòng ngực hắn đã ngủ say từ lúc nào rồi.

Khuôn mặt Mễ Đế Nhĩ nhíu lại nói:

-"Cấm địa long tộc là địa phương nguy hiểm nhất trong long tộc chúng ta, lối vào không những có 18 Long vệ canh gác, hơn nữa bên trong nguy cơ tứ phía, ngay cả các trưởng lão và phụ hoàng ta muốn vào cũng phải dùng Thần long châu do long thần truyền từ thời thượng cổ mới có thể đi vào, bằng không chỉ có con đường chết"-

-"Vậy nàng biết thần long châu ở chỗ nào không?"- Long Nhất theo thói quen vỗ đầu hỏi, có lẽ dùng cách thần không biết quỷ không hay trước tiên trộm đi thần long châu, sau đó hãy tìm biện pháp tiến vào Long tộc cấm địa cứu cha mẹ Liễu Nhứ ra.

-"Biết thì biết, chỉ là muốn lấy được Thần long châu căn bản là không thể, bởi vì muốn lấy Thần long châu phải có 7 cái ấn của 7 hệ đại trưởng lão cùng với Long vưong ấn của phụ hoàng mới lấy được"- Mễ Đế Nhĩ bất đắc dĩ đáp.

-"Vậy có thể lén trộm lấy chúng không?"- Liễu Nhứ lúc này đối với vị tỷ tỷ Mễ Đế Nhĩ đã bỏ đi địch ý, dù sao cũng phải nhờ nàng giúp một tay để cứu cha mẹ mình ra mà.

Mễ Đế Nhĩ lắc đầu nói:

-"Trưởng lão ấn với Long vương ấn đều là được cất dấu trong người, thực lực các trưởng lão cũng đã đạt tới đỉnh, còn phụ hoàng thì đã đạt đến cảnh giới Hoàng cực mà hơn 10.000 năm qua chưa ai đạt được, pháp thần kiếm thần của loài người các ngươi cũng không thề đối địch lại"- Mễ Đế Nhĩ chưa phải là chưa thấy qua thực lực của loài người, lời nàng nói chính là nói thật, thực lực của nàng tại đám thanh niên long tộc cùng lứa xem như không có đối thủ, nhưng trước mặt phụ hoàng thì nàng chẳng là gì cả, một trảo của hắn vung lên liền ném bay nàng lên trời, chắc hẳn sẽ là người đầu tiên đột phá cảnh giới hoàng cực trở thành Thần long.

Long Nhất nhíu nhíu mày, nói như vậy thì trừ khi hắn có đủ thực lực để mặc bộ Long thần sáo trang, bằng không căn bản không có khả năng cùng long tộc lấy cứng chọi cứng.

Liễu Nhứ vẻ mặt buồn bã, nàng đương nhiên biết được việc tu luyện đến cảnh giới hoàng cực có ý nghĩa gì, chỉ còn cách một bước là đạt đến cảnh giới Long thần trong truyền thuyết, mà nàng lấy cái gì để đối kháng với hắn đây.

Long Nhất nhìn hết được vẻ biến hóa trên khuôn mặt Liễu Nhứ, bàn tay to của hắn vươn ra nắm lấy bàn tay nhỏ của nàng rồi hắc hắc cười nói:

-"Sao lại ủ rũ như vậy, không giống với Liễu Nhứ mà ta biết chút nào, dùng cứng đối cứng chỉ là lựa chọn ngu xuẩn, dùng yếu thắng mạnh, dùng trí thắng lực mới gọi là thông minh"-

Cảm giác được sự ấm áp từ bàn tay to của Long Nhất truyền đến, đôi mắt Liễu Nhứ nhìn hắn vừa cảm kích vừa mang chút thẹn thùng. Long Nhất coi như là bằng hữu duy nhất của nàng, mặc dù bình thường hắn hì hì hà hà không chút đứng đắn, nhưng có việc thì hắn luôn luôn vươn tay ra gánh vác, tìm ra điểm mấu chốt, không chắc chắn không làm, tuyệt đối là một nam nhân có cá tính chân thật.

Liễu Nhứ gật gật đầu, nụ cười của Long Nhất làm cho dũng khí của nàng tăng thêm như vô hạn, có lẽ với hắn, trên thế gian này không có sự tình gì lại không giải quyết được. Chẳng biết từ khi nào, Long Nhất trong tâm của nàng đã có hình tượng như vậy.

-"Mễ Đế Nhĩ, hy vọng nàng giúp ta một chuyện, sau khi nàng về long đảo thì quan sát kỹ thói quen sinh hoạt của 7 vị đại trưởng lão và phụ hoàng của nàng, có lẽ sau này sẽ có dịp để dùng đến"- Long Nhất vỗ vỗ vào vai của Mễ Đế Nhĩ, mặc kệ cái lườm của tiễu mĩ long.

-"Ta biết rồi, bây giờ ta cần phải về, đi lâu sẽ bị phát hiện mất"- Mễ Đế Nhĩ đứng lên nói, nàng đã quyết tâm bất kể như thế nào cũng phải giúp cứu ra cho được cô cô cùng cô phụ của nàng.

Chuẩn bị chia tay, Liễu Nhứ đột nhiên đứng dậy rồi nắm chặt bàn tay Mễ Đế Nhĩ, chân thành nhìn nàng nói:

-"Mễ Đế Nhĩ tỷ tỷ, cảm ơn tỷ"-

Khóe miệng Mễ Đế Nhĩ nổi lên một nụ cười sáng lạn đáp:

-"Ta là tỷ tỷ của muội mà, tỷ tỷ đương nhiên phải giúp muội muội rồi"- nói xong, nàng vỗ nhẹ lên tay Liễu Nhứ, rồi quay đầu nhìn sang lồng ngực Long Nhất, hôn lên khuôn mặt tiểu Nữu Nhân đang ngủ say rồi hóa thành một đạo kim quang biến mất tại chân trời.

Tiểu mẫu long cũng có lúc đáng yêu như vậy sao, Long Nhất vừa nhìn về hướng Mễ Đế Nhĩ biến mất vừa thầm nghĩ, mà lúc này những tia sáng đầu tiên xuất hiện tại phương đông đã bắt đầu xua đi bóng đêm……………