Phong Lưu Thánh Vương

Chương 1: Xuyên qua dị giới



- Ưm, đây là ở đâu?

Tần Hạo Thiên mở mắt và nhìn xung quanh. Hiện tại hắn đang ở trong đầm nước, xung quanh là những gốc cây xum xoe. Hắn nhớ là hắn đang quay lén chị hàng xóm tắm mà, sao bây giờ hắn lại ở đây. Hắn đang ngơ ngác nhìn xung quanh thì một cơn đau đầu ụp đến khiến đầu hắn cảm thấy rất đau, đau tới mức như có hàng trăm cây búa cùng lúc gõ vào đầu hắn vậy.

Tần Hạo Thiên cố cắn răng chịu đựng cơn đau này nhưng hắn không chịu được nên liền ngất đi.

- Nhân phẩm của ta bạo phát sao, xuyên việt rồi, đây là không phải là nằm mơ chứ?

Tần Hạo Thiên mở to hai mắt chăm chú nhìn bốn phía, theo những tin tức nhận được từ đại não, cùng với việc đã từng xem qua mấy tiểu thuyết xuyên việt, hắn khẳng định rằng mình đã bị xuyên không rồi. Tình huống này tưởng chừng như không có thật, thậm chí trong trăm triệu hoàn cảnh cũng chưa chắc tìm được một, vậy mà lại xảy ra trên người hắn.

Xác định mình bị xuyên qua, Tần Hạo Thiên không có bất kỳ cảm giác đau khổ hay tiếc nuối gì mà ngược lại hắn cảm thấy mình như được giải thoát. Kiếp trước hắn không phải là người có chức có quyền, cũng không phải người giàu có, tiền đồ rất xa vời, tương lai mờ mịt.

- Nơi này là chỗ nào, tại sao ta lại xuyên đến chỗ quỷ quái này?

Tần Hạo Thiên đánh giá xung quanh, bắt đầu lục lọi ký ức còn lưu lại trong đầu, một đoạn ký ức không thuộc về hắn.

Từ những thông tin trong đại não thì nơi hắn bị xuyên qua có tên là Linh Giả Đại Lục. Đây là một nơi cường giả vi tôn, từ địa vị cho đến mỹ nữ chỉ cần ngươi có thực lực thì nơi sẽ có được mọi thứ. Trên Linh Giả Đại Lục có lưu truyền một câu nói: "Không có thực lực, heo chó cũng không bằng".

Muốn trở thành cường giả thì trước tiên phải trở thành linh giả mới được, mà linh giả là gì? Đó chính là những người hấp thu linh khí của thiên địa vạn vật rồi chuyển hoá thành linh lực của bản thân thì được gọi là linh giả, trở thành linh giả sẽ được mọi người kính trọng và nếu đạt đến một cảnh giới thích hợp thì có thể hùng bá một phương cho nên mọi người mới cố gắng trở thành linh giả nhưng muốn trở thành linh giả thì trước tiên phải thức tỉnh được linh căn, còn nếu không thức tỉnh linh căn được thì đã xác định cả đời ngươi chỉ là một phế vật.

Sau khi xem xong những thông tin này thì Tần Hạo Thiên cảm thấy rất hoang mang, mặc dù trong thế giới cũ hắn có một cuộc sống khó khăn nhưng ít nhất mạng sống của hắn cũng được đảm bảo còn trong thế giới này là một thế giới "mạnh được yếu thua", "cá lớn nuốt cá bé" cho nên hắn cảm thấy rất hoảng sợ và phải qua một lúc thì Tần Hạo Thiên mới bình tâm lại được.

- Xe đến trước núi ắt có đường, nếu ông trời đã cho ta cơ hội sống lại thì ta sẽ tận dụng cơ hội sống lại này để được lưu danh thiên sử. Linh Giả Đại Lục sao? Hãy đợi đó tên của ta sẽ vang danh khắp thế giới này và sẽ được người đời sau nhắc mãi và những mỹ nữ khắp thế giới này hãy đợi ta, ta sẽ đến và biến các nàng trở thành nữ nhân của ta hahaha...

Tần Hạo Thiên ngửa mặt lên trời mà cười thì bỗng nhiên trên trời xuất hiện chớp đùng làm hắn sợ hết hồn. Đây là giây phút khai sinh mà vị thánh mà người đời sau của Linh Giả đại lục phải ca ngợi về tài tán gái của mình. Sau khi hắn yy xong thì tiếp tục kiểm tra ký ức của cơ thể này và vài phút sau thì hắn có loại xúc động muốn tự sát để xem có thể xuyên qua lần nữa hay không. Người khác xuyên qua không phải thành thiếu gia thì cũng là Vương gia, không thì cũng anh tuấn tiêu sái, phong độ bức người, là công tử gia tộc hoặc thế lực lớn.

Mà thân thể hắn xuyên vào mặc dù ở thế giới này cũng là một thiếu gia họ Lý có tên là Lý Hàn. Nhà họ Lý là một trong hai nhà đứng đầu ở trấn Vạn Liên, nhà còn lại chính là nhà họ Vương. Hai nhà luôn là thông gia của nhau để củng cố quyền lực của mình nhưng thực chất cả hai nhà ai cũng muốn muốn trọn nhà kia để nhà mình độc bá ở trấn Vạn Liên này cho nên có thể nói cả hai nhà "bằng mặt mà không bằng lòng".

Tuy rằng Lý Hàn là thiếu gia của một trong hai nhà lớn nhất ở Trấn Vạn Liên nhưng vì Lý Hàn không thức tỉnh được linh cảnh nên mặc dù có danh là thiếu gia Lý gia nhưng lại hữu danh vô thực và được tất cả mọi người trong trấn gọi là thiếu gia phế vật. Vì không thể thức tỉnh linh căn nên bị tất cả mọi người trong gia tộc kinh bỉ, ngay cả người hầu cũng xem thường hắn.

Nhưng vì có mẫu thân là một trong các trưởng lão Lý gia nên mặc dù Lý Hàn thường xuyên bị biểu ca, biểu đệ của các chi thứ ức hiếp thì cũng không có gì xảy ra nữa. Nhưng tại sao Lý Hàn lại chết ở đây, vì hôm qua hắn bị những người này ức hiếp nên hắn liền chạy ra đây nhưng không biết đi đứng kiểu gì mà hắn trượt chân đập đầu vô đá mà chết đi, rồi còn bị rơi xuống đầm nước nữa chứ, còn Tần Hạo Thiên thì vì nhân phẩm bạo phát mà xuyên qua nhập vào thân thể của hắn.

Nhìn tới đây Tần Hạo Thiên cảm thấy nhân phẩm của mình có vấn đề mới có thể xuyên vào một cơ thể có số đen như vậy. Sau khi cảm thán xong thì hắn mới tiếp tục xem những ký ức này và sau khi xem xong hắn mới thở ra một hơi.

- Phù, còn may. Ít ra chủ nhân cơ thể này không máu chó tới mức tất cả mọi người trong nhà đều kinh thường và chế giễu hắn.

Trong nhà hắn có một vị mẫu thân, hai vị tỷ tỷ và một muội muội, tất cả các nàng đều vô cùng yêu thương hắn. Cha của hắn là tam đệ của gia chủ hiện nay của Lý gia và còn có một nhị ca và tứ đệ. Trong một lần đi ngang qua Man Hoang sơn mạch, bốn huynh đệ bọn họ bị linh thú tấn công, cha của Lý Hàn đã cứu mạng đại ca của mình khỏi móng vuốt của linh thú nhưng cái giá phải trả chính là mạng sống của chính mình.

Nhờ có cha Lý Hàn nên cả ba huynh đệ đều thoát được nhưng tứ thúc của Lý Hàn cũng bị mất một cánh tay. Đại bá của Lý Hàn luôn cảm thấy tự trách cho nên khi lên được chức gia chủ của Lý gia thì ông luôn cố gắng chăm lo gia đình của tam đệ đã mất của mình vì thế mặc dù Lý Hàn không thức tỉnh được linh căn nhưng vẫn được đối xử là một vị thiếu gia của nhà họ Lý.

Nên mặc dù bị người khác kinh thương nhưng cậu vẫn sống một cuộc sống tốt lành hơn bao người khác. Mặc dù vậy, trong thâm tâm Lý Hàn mong muốn trở thành một cường giả để bao hộ cho người thân của mình nên khi biết mình không thể thức tỉnh linh căn khiến cho lòng hắn luôn có một nổi buồn chất chứ.

- Ngươi yên tâm mà ra đi. Ta sẽ thay người bảo hộ người thân của ngươi, sẽ tuyệt đối không cho ai có cơ hội ăn hiếp họ.

Lý Hàn sau khi xem xong thì thở dài cúi đầu thì thầm tự nói và sau khi nói xong thì hắn cảm thấy đầu của hắn trở nên thông suốt, một cỗ trọc khí thoát ra từ đầu của hắn và tiêu tán trong không gian.

- Xem ra chấp niệm của ngươi cũng mãnh liệt thật, xin ngươi cứ yên tâm vì ta nhất định sẽ làm được những gì đã nói.

Lý Hàn ( Từ giờ gọi main là Lý Hàn ) nhìn lên trời cao và nói lại một lần nữa.

Nói xong, Lý Hàn không thể không nghĩ đến một vấn đề nan giải lúc này. Bây giờ hắn đang nằm trong đầm nước, mà bây giờ hẳn là mùa đông nên nước trong đầm lạnh lẽo vô cùng. Mà hắn ngâm trong nước đã lạnh đã rất lâu rồi thì phải, cả người đã sớm tê cóng, không còn bao nhiêu tri giác.

Giãy dụa cố bơi về hướng bên cạnh đầm nước, mất khoảng một lúc thì hắn mới lên bờ được, sau khi lên bờ thì hắn nằm thở hổn hển. Trong long hắn thì thầm rủa mới xuyên qua đã cho hắn thử thách như vậy, xem ra thượng thiên rất ghét hắn đây.

Sau khi lên được bờ thì hắn suy nghĩ phải làm gì tiếp đây. Theo những thông tin có được trong đầu thì Lý Hàn đã hiểu sơ bộ về Linh Giả Đại Lục.

— QUẢNG CÁO —