Phong Lưu Thánh Vương

Chương 103: Chém giết.



Không biết có phải Lý Hàn xui xẻo hay không, ngay vừa lúc hắn hiện ra thì bị hai người Độc Thủ và Triệu Hoàng Mẫn trông thấy. Cả hai đều kinh ngạc không biết vì sao Lý Hàn lại tự nhiên xuất hiện, cả hai đều là người thông minh nên kinh ngạc qua đi thì cả hai đều dùng ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm vào Lý Hàn vì cả hai người biết Lý Hàn có báu vật chứa người sống. Độc Thủ liếm mép, dùng ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Lý Hàn, nói:

- Tiểu tử, giao báo vật đó ra đây thì ta có thể tha cho ngươi một con đường sống.

Trệu Hoàng Mẫn lắc lắc cặp mông mình đi tới vài bước, phong vận cười quyến rũ nói:

- Đúng vậy, không những bọn ta có thể tha mạng cho ngươi mà ngươi còn có thể cùng tỷ tỷ làm chút thú vị.

Nàng vừa nói vừa cố ý kéo áo xuống, để lộ ra khe ngực trắng như tuyết. Lý Hàn thở dài, hai người này đã biết được bí mật của hắn nên hắn sẽ không tính để cho hai người còn sống mà rời đi. Mà hắn cũng dám chắc hai tên này cũng có ý định như vậy. Lý Hàn gào to một tiếng, Xích Diễm kiếm tế xuất, chân đạp Thất Tinh Bộ vọt vào hai người. Lý Hàn đã là Tụ Linh Cảnh nên có thể phát huy hết tối đa lực lượng của Linh khí. Hai người Triệu Hoàng Mẫn nhìn Lý Hàn lao đến thì cười lạnh, một Tụ Linh Cảnh nhất trọng thiên lại xông vào đấu với Tụ Linh Cảnh nhị trọng thiên.

Độc Thủ lập tức xông lên phía trước đầu với Lý Hàn. Còn Triệu Hoàng Mẫn thì lùi lại, nàng ta không có ra tay giúp đỡ vì Độc Thủ là Tụ Linh nhị trọng thiên nên nàng tin hắn có thể dễ dàng thu nhập Tụ Linh nhất trọng như Lý Hàn, nàng chỉ khoanh tay đứng ở bên ngoài mà xem.

- Phong Quyển Tàn Vân!

Độc Thủ hét to một tiếng, một đao vung ra, ánh đao chớp động phóng ra kình phong xé rách không khí. Hắn là đạo tặc ở chỗ này được hai mươi năm rồi, còn sống đến giờ thì tự nhiên có chỗ hơn người, một đao này chém ra, đầy trời đều là đao khí bén nhọn!

Lý Hàn nhíu mày lại, trong nháy mắt tâm thần yên tĩnh lại, một kiếm chém ra, đúng là Phi Lộc Kiếm Pháp.

- Choang! Choang! Choang!

Đốm lửa liên tiếp hiện ra, cả hai đều lui năm thước, Lý Hàn chỉ kiếm xéo xuống đất, dùng ánh mắt lạnh lạnh nhìn Độc Thủ.

Độc Thủ sắc mặt trở nên khó coi vì cánh tay lại có một vết thương, chính là bị Lý Hàn một kiếm đả thương, nếu không phải hắn phản ứng kịp thì không chỉ là một vết thương đơn giản như vậy, mà có thể là cánh tay này bị chém lìa!

Lực lượng tiểu tử này bằng mình, nhưng mà năng lực ứng phó lại cao hơn hắn một bậc!

Phong Quyển Tàn Vân chính là một trong ba chiêu uy lực mạnh nhất của Phong Vân Đao Pháp, một bộ đao pháp Hoàng Cấp sơ phẩm, nhưng mà một chiêu này đánh ra chẳng những không chặt đầu được Lý Hàn, ngược lại còn khiến hắn bị thương!

Thấy Độc Thủ bị Lý Hàn một kiếm đả thương, Triệu Hoàng Mẫn bị đả kích mãnh liệt. Độc thủ đang vô cùng nổi giận, đường đường là một Tụ Linh nhị trọng thiên bị một tên Tụ Linh nhất trọng thiên đả thường, hắn dùng sắc mặt âm ngoan, độc ác nhìn Lý Hàn nói:

- Tiểu tử, ngươi đã chọc giận ta. Bây giờ ta sẽ cho ngươi thấy sự lợi hại chân chính của ta!

Song chưởng Độc Thủ rung lên, từng khối cơ bắp lồi lên, một cổ khí thế cường đại lập tức trào ra, giống như một đầu hổ uy mãnh.

- Ngươi phải cảm thấy vinh hạnh, bởi vì ngươi là người đầu tiên nhìn thấy thức thứ tư Phong Vân Đao Pháp của ta!

Đại đao giơ lên cao, gân xanh bạo khởi, mỗi một khối bắp thịt đều run rẩy, dường như không chịu nổi lực lượng này.

Phong Vân Đao Pháp kỳ thật tổng cộng có 4 chiêu nhưng hắn chỉ dùng ba chiêu vì mặc dù chiêu thứ tư có uy lực vô cùng đáng sợ nhưng mỗi khi dùng chiêu này thì hắn bị phản lực, chẳng những phải hao hết lực lượng, thậm chí còn bị phản thương cho nên chỉ khi nào bị uy hiếp đến tính mạng thì hắn mới dùng đến. Nhưng bị Lý Hàn đả thương làm hắn mất mặt nên mới dùng đến chiêu này để kết thúc tính mạng Lý Hàn.

- Phong Vân Long Hổ Biến!

Hắn bạo hống một tiếng, một chân đạp xuống, mặt đất nổ vang, cả người phóng nhanh lên, mặt đất để lại dấu chân sâu 3 tấc.

Đại đao vũ động, từng ánh đao phát ra giống như vạn tiễn bắn ra, khiến người ta sinh ra cảm giác vô lực không thể tránh né.

Lý Hàn trong lòng vừa động, đao pháp này không ngờ cũng có tác dụng áp chế tâm linh. Nhưng cái này so với khí tức của sư phụ lúc thử hắn thì ngay cả tư cách xách cũng không có

Nhất thiết phải một kích tất sát, ít nhất cũng phải đánh trọng thương đối thủ, mới khiến cho Độc Thủ không thể đào thoát.

Một khi đã như vậy.

Diệt Nhân thức thứ nhất!

Đao đối kiếm, đối chọi gay gắt!

Trong thời khắc mấu chốt này, Độc Thủ đột nhiên lại bị kiềm hãm!

Dường như hắn bị rơi vào một biển máu, lấn ép hắn, khiến hắn động một ngón tay cũng khó! Tuy nhiên, hắn dù sao cũng là người sống trên lưỡi đao nên cũng là người có ý chí kiên định, nó chỉ ảnh hưởng trong thời gian ngắn ngủi, sau đó lập tức khôi phục bình thường.

Nhưng mà, cao thủ đánh nhau, chỉ vẻn vẹn một sơ sẩy nhỏ cũng tạo thành hậu quả trí mạng!

Một kiếm xẹt qua, ánh đao lập tức tan rã, chỉ còn lại kiếm quang đỏ rực như máu, rực rỡ vô cùng!

Độc Thủ bước chân lảo đảo, tay trái ôm ngực, kẽ ngón tay tràn ra máu tươi, sắc mặt trắng bệch, chân xiêu vẹo giống như đứng không vững.

- Huỵch!

Độc Thủ hai chân mềm nhũn, quỳ ở trên mặt đất, thân thể xiêu vẹo, cả người ầm ầm ngã xuống, hai mắt mở to, rất không cam lòng, dưới người là một vũng máu to.

- Ồ!

Lý Hàn kinh ngạc vì Âm Dương Hỗn Độn Quyết trong cơ thể tự vận động, hấp thụ âm dương nhị khí của Độc Thủ mà không cần Lý Hàn ra tay, chỉ là không đến ba bốn tức thời gian như vậy, tất cả âm dương nhị khí đều bị Lý Hàn hấp thụ sạch sẽ. Hắn vội đè nén chỗ năng lượng vì bây giờ cần phải giải quyết một người nữa, lúc Lý Hàn ngẩng đầu lên thì Triệu Hoàng Mẫn đã bỏ chạy.

Triệu Hoàng Mẫn đang vô cùng kinh ngạc vì Lý Hàn lại có thể giết chết Độc Thủ, nàng biết Lý Hàn sẽ không tha cho mình nên nhưng lúc Lý Hàn đang thức thần thì nàng ta quay đầu bỏ chạy. Lý Hàn làm sao để cho nàng ta chạy trốn được, lập tức đạp Thất Tinh Bộ đuổi theo. Lý Hàn nhanh chóng áp gần Triệu Hoàng Mẫn, đột nhiên nàng dừng lại quay lại nói với Lý Hàn:

- Lý Hàn, ngươi tha cho ta đi! Ta nguyện ý làm nô tỳ của ngươi, vĩnh viễn, tuyệt không phản bội!

- Không cần!

Lý Hàn đạp bước tiến tới. Thấy Lý Hàn đi tới thì Triệu Hoàng Mẫn mắt đẹp trợn lên, nàng quát:

- Đây là ngươi ép ta!

Lý Hàn cảm thấy không ổn, nhưng lúc này, trong mắt Triệu Hoàng Mẫn bỗng nhiên lóe lên ánh sáng đỏ yêu mị. Sau đó, trong mắt hắn mất hết mọi màu sắc, chỉ còn lại Triệu Hoàng Mẫn, tựa như tiên nữ trên trời bay bổng trên không trung.

Đây là ảo ảnh!

Lý Hàn biết thế, nhưng không cách nào thoát khỏi, tâm linh chìm đắm, chỉ cảm thấy tiên nữ cao cao tại thượng này là thần trong thiên địa, hắn cần thành kính quỳ bái, không tiếc mọi giá bảo hộ nàng.

Nàng chính là trời, nàng chính là thần, nàng chính là tồn tại tối cao!

Nhìn ánh mắt Lý Hàn dần dần chết lặng, Triệu Hoàng Mẫn thở phào nhẹ nhõm.

Đây là bí thuật của nàng, tìm được từ một di tích. Môn bí thuật có thể dùng để mê hoặc người khác nhưng cái giá phải trả khi dùng nó là một trăm năm tuổi thọ nên chỉ khi nào đến đường cùng thì nàng mới dùng đến. Triệu Hoàng Mẫn dùng ánh mắt oán độc nhìn Lý Hàn, nàng phải băm Lý Hàn ra làm thịt vụn cho chó ăn vì hắn dám làm nàng mất hết một trăm năm. Nàng rút kiếm ra, bước từng bước về phía Lý Hàn, vừa đi thì nàng ta vừa nghĩ nên làm thịt Lý Hàn như thế nào mới hả dạ.

Lúc nàng ta đi đến gần Lý Hàn, giơ kiếm lên chuẩn bị chém xuống thì ánh mắt Lý Hàn vốn đang thẫn thờ thì trở nên thanh tỉnh. Thấy Triệu Hoàng Mẫn giơ kiếm lên chuẩn bị chém hắn thì hắn nhanh chóng đâm Xích Diễm Kiếm về ngực nàng ta, Triệu Hoàng Mẫn không ngờ Lý Hàn đang bị mê hoặc không ngờ lại tỉnh lại, thấy hắn muốn đâm mình nên nàng ta muốn né tránh nhưng khoảng cách hai người chỉ có ba xích nên lúc này mới né tránh thì đã muộn rồi.

Phốc!

Một kiếm xuyên tim, đâm xong thì hắn dùng chân đạp vào bụng Triệu Hoàng Mẫn khiến nàng ta lùi lại ba bốn bước rồi ngã quỵ xuống đất. Mặc dù Tụ Linh Cảnh là viễn siêu thường nhân nhưng bị một kiếm xuyên tim thì cho dù là đại la kim tiên cũng khó cứu, nàng ta mấp máy môi hình như muốn nói gì đó nhưng chưa kịp phát ra tiếng thì trợn mắt đi đồi nhà ma. Lý Hàn lúc đạp Triệu Hoàng Mẫn ra thì hắn dùng ánh không tình cảm nhìn nàng. Lúc nãy may mà trước khi nàng ta chém hắn thì Âm Dương tháp đã giúp hắn thoát ra khỏi ảo ảnh nên hắn mới có thể phản kích lại.

Qủa nhiên khi Triệu Hoàng Mẫn chết thì âm dương nhị khí từ cơ thể nàng ta liền như là khát mã ẩm tuyền, hướng về hắn điên cuồng dũng mãnh lao tới. Lý Hàn hấp thụ xong liền lấy túi trữ vật rồi quay lại chỗ Độc Thủ lấy túi trữ vật của hắn rồi bỏ đi. Còn xác hai người này thì sẽ có linh thú lo giùm hắn, đi đến khoảng cách an toàn thì hắn liền chui vào Âm Dương tháp.

Hắn ngồi xuống, bắt đầu luyện hóa âm dương khí của Độc Thủ, luyện hóa xong thì trên mặt hắn hiện lên vẻ ngạc nhiên vì khi hắn luyện hóa xong thì không những lốc xoáy âm dương được hấp thu âm dương khí mà lốc xoay đa khí chỗ Phong thuộc tính cũng được Phong linh khí. Xem ra công pháp này còn có thể hấp thụ luôn chỗ linh khí mà đối tượng tu luyện, Lý Hàn lập tức luyện hóa của Triệu Hoàng Mẫn để kiểm tra thử. Luyện hóa xong thì trên mặt hiện vẻ quả nhiên vì hắn đoán đúng, chỗ Thủy thuộc tính cũng được hấp thụ Thủy linh khí.

Sau khi hấp thụ xong của hai người thì hắn đã Tụ Linh nhất trọng hậu kỳ, bây giờ hắn chỉ cần hấp thụ thêm một Tụ Linh Cảnh nữa thì hắn sẽ đạt đến Tụ Linh nhị trọng thiên. Hấp thụ xong thì hắn lấy túi trữ vật của hai người kia ra mà xem thử, túi của Độc Thủ thì vài chục gốc nhất và nhị giai linh thảo, vài ba bình thuốc nhị phẩm để chữa thương và khoảng một trăm linh thạch hạ phẩm, ngoài ra một quyển công pháp Hoàng cấp thượng phẩm, một quyển Linh kỹ Hoàng cấp sơ phẩm, xem ra cái chiêu mà lúc này mà hắn dùng là chiêu thức này và vũ khí của hắn nữa.

Túi của Triệu Hoàng Mẫn thì ít hơn, linh thảo cũng là vài gốc nhất giai, vài bình chữa thương nhất phẩm, một bộ công pháp, mọt cây kiếm, vài chục linh thạch và một quyển sách, trên sách có ghi " Huyền Ma Diệu Pháp ". Xem ra cái chiêu cuối mà Triệu Hoàng Mẫn dùng với hắn là cái chiêu thức này, hắn mở ra xem thử thì thấy mỗi lần dùng thì mất một trăm năm tuổi thọ liền đóng lại luôn rồi hắn dùng lửa thiêu luôn cuốn sách này. Sau đó hắn lấy Linh thạch, linh thảo, và vũ khí, đan dược còn những thứ vô dụng đối với hắn thì hắn quăng qua một bên, để khi nào đem bán để đổi lấy tiền.

Làm xong thì hắn lấy dược đỉnh ra, chuẩn bị tiếp tục luyện đan.