Phong Lưu Thánh Vương

Chương 154: Oán thù Lý - Vương ( 1 )



Trưa ngày hôm sau, phân thân Lý Hàn đã đi đến khu rừng trước trấn Vạn Liên nhưng đến đây thì hắn dừng lại vì ngay khi đến khu rừng, bản thể Lý Hàn đã từ trong Âm Dương tháp đi ra. Sau khi hủy thuật phân thân, Lý Hàn xách Cao Thiên Long như xách gà con đi về trấn Vạn Liên. Tình cảnh Lý Hàn xách một người đi trên phố gây ra một loạt náo động.

- Nhìn kìa, đó không phải là Lý Hàn sao? Sao hắn quay trở lại rồi, mà người hắn đang xách là ai vậy?

- Ta thấy người này khá quen mặt nhưng ta vẫn chưa nhớ ra đã gặp người này ở chỗ nào?

- Ta nhớ rồi, ta nhớ rồi. Người đó không phải chính là vị Linh Hải Cảnh đã dẫn người đến diệt Lý gia sao?

- Trời, nếu đúng như vậy thì chẳng phải Lý Hàn đã có thực lực Linh Hải Cảnh nên mới có thể xách người đó như xách gà sao?

Nghe người này nói vậy, nhiều người phải hít một hơi khí lạnh vì điều này có nghĩa trấn Vạn Liên từ nay đã trở thành thiên hạ của Lý gia sao. Có nhiều người cảm thấy khó chịu vì nếu như vậy thì bọn họ phải sống dưới sự thống trị của Lý gia, điều này làm bọn họ cảm thấy vô cùng bức bối, nhưng cũng có nhiều người cảm thấy không sao cả vì dù sao danh tiếng của Lý gia khá tốt, mặc dù không phải nơi từ thiện nhưng cũng không phải nơi khiến người khác cảm thấy ác cảm.

Mặc kệ những người trong trấn nghĩ như thế nào, có phục hay không thì việc Lý gia trở thành lão đại của trấn Vạn Liên là chuyện chắc như đinh đóng cột.

Đang đi thì bỗng nhiên Lý Hàn nhíu mày lại rồi tăng tốc, chạy nhanh về Lý gia vì hắn cảm nhận được lực lượng bộc phát ra ở Lý phủ.

Hiển nhiên Lý gia đang đối đầu với ai đó.

Nghĩ tới đây, Lý Hàn liền tăng tốc chạy tới Lý gia, nàng không biết song phương đã giao thủ bao lâu, chỉ có thể cầu nguyện mình có thể về kịp.

Lý Hàn điên cuồng đem tốc độ đạt tới nhanh nhất, ở nơi cách Lý kh phủng xa nàng đã nghe được tiếng kêu thảm thiết đến từ chính Lý gia, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ tái nhợt, tâm cũng không tự chủ siết chặt.

..............

Những ngay nay, Lý gia phi thường không được yên ổn.

Lý Chiến sau khi được tiểu Bạch trợ giúp thì đã có thể tìm được những người còn sống của Lý gia. Sau khi tìm được nhau thì Lý Chiến cùng với năm mươi người Lý gia còn sống quay trở lại Lý phủ nhưng nay đâu bằng xưa. Lúc trước Lý gia oai phong cỡ nào nhưng bây giờ ngay cả gia tộc yếu nhất trấn Vạn Liên cũng không bằng, may mắn là lúc trước khi còn tại vị thì Lý gia không gây chuyện ác ôn nào nên nhiều gia tộc thấy tình cảnh của Lý gia bây giờ cũng không bỏ đá xuống giếng.

Nhưng có một gia tộc ngoại lệ, đó chính là Vương gia. Vương gia xuất phát điểm là ngang hàng với Lý gia nhưng từ khi Lý Hàn được đi vào Thiên Long học viện thì Lý gia đã cao hơn Vương gia một cái đầu, điều này khiến cho nhiều đệ tử Vương gia cảm thấy vô cùng khó chịu vì từ xưa đến nay, chỉ có bọn hắn đè đầu người khác chứ chưa bao giờ có kẻ khác dám đè đầu bọn hắn cả.

Nên khi Lý gia gặp phải tình trạng này thì nhiều người Vương gia cảm thấy hả hê. Lý gia sau khi thất thế thì bị Vương gia trắng trợn cưỡi lên đầu nhưng thực lực không bằng người nên Lý gia chỉ có thể nhẫn nhịn chứ không còn cách nào khác. Nhưng Lý gia càng nhịn thì Vương gia càng lấn tới, điều này làm cho nhiều người trong Lý gia vô cùng khó chịu vì bọn họ đều là người trẻ tuổi, trong lòng đầy sự nhiệt huyết nên khi thấy gia tộc bị người khác ức hiếp như vậy khiến bọn họ chịu không được.

Thậm chí đã có lúc bọn họ đã muốn xách vũ khí lên mà quyết chiến với người của Vương gia rồi nhưng may mà Lý Chiến phát hiện kịp thời nên ngăn lại được, chứ nếu không những người này đã hi sinh vô ích rồi. Vì muốn các đệ tử đưa ra những quyết định thiếu suy nghĩ nên Lý Chiến quyết định bế quan tỏa cảnh, trừ những trường hợp cần ra ngoài thì tất cả đều không được ra khỏi phủ, để tránh gặp người Vương gia mà sinh thêm thị phi.

Nhưng mà Lý gia không phản ứng lại thì không có nghĩa Vương gia chịu bỏ qua. Bọn hắn cảm thấy đây là thời cơ tốt để diệt sạch Lý gia, để Vương gia trở thành thế độc tôn ở trấn Vạn Liên, còn việc Lý Hàn có trả thù Vương gia hay không thì bọn hắn không sợ vì mấy ngày trước, Vương Quang Hàn được một đệ tử ngoại môn của Bạch Thiên Tông thu làm thuộc hạ.

Vì thế nếu Lý Hàn có trở thành Linh Hải Cảnh đi chăng nữa thì cho hắn mười lá gan cũng không dám động vào Vương gia vì hậu đài phía sau Vương gia chính là Bạch Thiên Tông. Vì lý do trên nên Vương Nguyên Lân cùng với hai vị trưởng lão dẫn theo vài chục đệ tử từ Luyện Huyết Cảnh trở lên đến Lý phủ với mục đích diệt sạch Lý gia, vì mục đích này hắn còn kêu bốn năm vị trưởng lão khác phong tỏa hết tất cả con đường, để không một đệ tử Lý gia nào chạy thoát được.

Đoàn người đông đảo của Vương gia cuồn cuồn kéo tới Lý gia đường nhiên làm kinh động đến những người trong trấn, nhìn vẻ mặt bất thiện của Vương Nguyên Lân thì nhiều người đã đoán được chuyến đi lần này đến Lý gia của Vương gia là không có ý tốt.

Nhiều người cảm thấy Lý gia như bị lão thiên ghét hay sao mà mới sống sót khỏi đợt diệt môn lần trước, bây giờ lại bị Vương gia kéo đến gây chuyện. Vương gia mênh mông cuồn cuộn đi tới, mà dân trấn thì theo ở phía sau xem trò vui. Hai gia tộc lớn đại chiến, nếu như bỏ qua sẽ tiếc nuối cả đời.

Vương gia cách Lý gia chỉ vài con phố nên rất nhanh đoàn người Vương Nguyên Lân đã đến Lý phủ.

Trận chiến lớn như vậy, tự nhiên đã kinh động Lý gia, Lăng Chiến ở trong phòng liền phản ứng lại, lập tức dẫn người ra.

- Lý Chiến, đã lâu không gặp.

Vương Nguyên Lân phất tay một cái, tất cả mọi người Vương gia đều ngừng lại. Hắn mỉm cười nhìn Lý Chiến mà đắc ý vô cùng. Chẳng mấy chốc đối thủ cũ này sẽ quỳ xuống thần phục ở trước mặt hắn.

Lý Chiến hơi nhướng mày, đây chính là "lai giả bất thiện" a! Hắn cất giọng nói:

- Vương huynh mang theo nhiều người như vậy tới đây, là đến thị uy sao?

- Ha ha ha ha!

Vương Nguyên Lân cười to, sau đó im bặt, điềm nhiên nói.

- Không sai, ngày hôm nay ta chính là đến thị uy! Lý Chiến, mau lệnh người gia tộc ngươi đầu hàng, ta có thể cân nhắc giết ít mấy cái!

Lý Chiến nghe được lời này sắc mặt đột nhiên âm trầm xuống vì hắn biết mục đích đến đây lần này của Vương Nguyên Lân là gì rồi. Không chỉ Lý Chiến, Lý Trùng và những đệ tử còn sống của Lý gia đều đoán được ý của Vương Nguyên Lân nên sắc mặt của từng người rất khó coi, kinh định (kinh sợ +bình tĩnh) nhìn vào đoàn người Vương gia.

Lý Chiến hừ lạnh, nói:

- Muốn diệt Lý gia ta, Vương gia ngươi chưa có tư cách đó.

Vương Nguyên Lân cười lạnh, nói:

- Đủ tư cách hay không, phải thử mới biết. Lên, giết sạch người Lý gia cho ta.

Các đệ tử nghe vậy liền hô to " Giết " rồi cầm vũ khí giết về Lý phủ.

- Giết, giết sạch những Vương bát đản này. Giết một hòa vốn, giết hai được lời.

Một đệ tử Lý gia liền hô to, các đệ tử khác nghe vậy liền cùng nhau hô lên, cầm chặt vũ khí trong tay mà đón đầu những đệ tử Vương gia.

Hai bên giao chiến, Lý phủ mới được sửa lại thì lúc này lại trở thành một đống hỗn độn. Mặc dù các đệ tử Lý gia thấy chết không sợ nhưng số lượng người bên Vương gia đông hơn nên phần thắng của Lý gia vô cùng mong manh. Chỉ mới được 15 phút nhưng bên Lý gia đã chết mười đệ tử còn Vương gia chỉ chết có năm sáu người, vốn dĩ có sĩ số như vậy là vì Vương gia đông hơn nên thường có hai đệ tử Vương gia hội đồng một đệ tử Lý gia.

Nhưng may cho Lý gia là có viện trợ, đó chính là tiểu Bạch. Móng vuốt của tiểu Bạch vô cùng sắc bén nên mỗi khi nó vung trảo là một đệ tử Vương gia thiệt mạng, vì muốn giảm bớt thiệt hại nên có nhiều đệ tử Vương gia đuổi giết tiểu Bạch, chứ nếu không thì số lượng người chết bên Lý gia đã nhiều hơn con số 10 rồi.

Lúc này cả Lý gia tràn ngập trận trận tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng kêu rên, đây là một cảnh tượng như luyện ngục, ở trong mắt người Lý gia bây giờ giống như ngày cuối cùng vậy.

Lý Chiến và Lý Trùng, mỗi người đều bị Tụ Linh Cảnh bên Vương gia vây công nên không thể phân thân để cứu các đệ tử được. Lý Chiến biết hắn phải giết người trước mặt thì mới có thể đi cứu các đệ tử được nên ánh mắt khi nhìn về phía Vương Nguyên Lân đều tràn đầy lãnh lệ, trong đó hàn khí lại càng phảng phất có thể ngưng tụ thành thực thể, nhìn đến Vương Nguyên Lân không khỏi đánh rùng mình một cái.

“Rầm rầm rầm”

Trong lúc hai người giao thủ phát ra tiếng vang khổng lồ, cảnh giới hai người bọn họ như nhau nên đánh bất phân thắng bại. Nhưng điều này làm cho chân mày Lý Chiến nhíu chặt lại vì mặc dù hắn đã cản Vương Nguyên Lân ở đây nhưng những người Vương gia khác ở trong đám người Lý gia giống như là sói vào bầy cừu, căn bản không có người có thể ngăn cản bước tiến của bọn hắn, cứ như vậy tổn thất của Lý gia không thể đo lường!

Nếu cứ như vậy, chuyện Lý gia bị tiêu diệt bất quá là vấn đề thời gian mà thôi!