Phong Lưu Thánh Vương

Chương 94: Đột Phá Tụ Linh Cảnh!



Hai người sau ba ngày mới quay trở về Thiên Long học viện, lúc đến cửa học viện thì cả hai phải thể bài chứng minh thân phận mới được cho vô. Cả hai cùng nhau đi đến khu nhiệm vụ, theo chỉ dẫn thì cả hai đến khu trả nhiệm, ở đó có cao tầng xác minh. Khu trả nhiệm vụ không đông như khu nhận nhiệm vụ nên rất nhanh đến lượt hai người. Ngay phía trước Lý Hàn là một lão đầu, tuổi khoảng bốn mươi, Lý Hàn theo thói quen kiểm tra năng lực thì phát hiện lão đầu này là Tụ Linh Cảnh thất trọng thiên.

Mí mắt của lão đầu khẽ nhúc nhích nhìn Lý Hàn rồi nói:

- Đưa thẻ bài học viện và nhiệm vụ đã nhận.

Lý Hàn nhanh chóng đưa thẻ bài và hai nhiệm vụ cấp D mà hắn đã nhận. Lão đầu cầm thẻ bài lên càm nhận một chút rồi trả lại cho Lý Hàn rồi cầm hai tờ nhiệm vụ lên nói:

- Thu nhập mười đuôi Thanh Mi Lộc, mười đuôi Hỏa Hạt. Vật phẩm đâu?

Lý Hàn nghe vậy nhanh chóng đưa đưa vật phẩm ra, lão đầu sau khi kiểm tra xong thì lão lấy một cái ấn, ân lên hai tờ nhiệm vụ sau đó lão lấy vài vật phẩm đạt lên bàn nói:

- Ngươi hoàn thành hai nhiệm vụ, nhận được hai viên Tăng Linh Đan, sáu trăm kim tệ và sáu trăm điểm tích lũy. Ngươi nhận lấy đi.

Lý Hàn đưa tay nhận các vật phẩm trên bàn rồi chào lão đầu một cái rồi rời đi. Hắn đi ra thì thấy Liễu Mị Nương đã trả xong nhiệm vụ của mình và đang đứng đợi hắn, hắn tiến lên nói:

- Tiếp theo, cô tính làm gì?

Liễu Mị Nương nghĩ một lát rồi nói:

- Chắc muội sẽ về phòng tu luyện để củng cố lại cảnh giới, còn huynh?

- Ta cũng không biết nữa, chắc là tiếp tục đi làm nhiệm vụ.

Lý Hàn nói. Liễu Mị Nương mỉm cười nói:

- Vậy.....chào huynh nha.

Nói rồi nàng nhón chân lên hôn lên má Lý Hàn một cái rồi nói:

- Cái này là lời cảm ơn của huynh đã cứu ta. Ngày sau gặp...

Nàng vẫy tay chào Lý Hàn rồi rời đi. Nhìn Mị Nương rời đi, hắn đưa tay lên chỗ mà Mị Nương đã hôn rồi mỉm cười. Hắn đi qua khu nhận nhiệm vụ để tiếp tục làm nhiệm vụ, lúc đi đến khu nhiệm vụ thì hắn nhận đến năm nhiệm vụ cấp D. Nhận xong thì hắn không đi liền mà quay về phòng mình, hắn muốn từ ký ức của lão đầu để tìm hiểu thêm về Linh Dược Sư. Mất hết một ngày thì hắn mới xem hết những thông tin Linh Dược

Sư mà lão có được, theo như ký ức lão thì Linh Dược sư ngoài chia chín giai thì mỗi giai được phân làm tứ cấp Thiên - Địa - Huyền - Hoàng. Cấp này được phân dựa trên sự thành đan của người luyện, nếu tỉ lệ thành đan từ ba phần trở xuống là Hoàng Cấp, từ ba đến sáu là Huyền Cấp, từ sáu đến tám là Địa Cấp và từ tám đến mười là Thiên Cấp. Nếu hai Linh Dược sư có cùng giai thì người nào có cấp cao hơn thì sẽ tôn quý hơn và việc phân giai hay cấp đều là do Linh Dược đường đảm nhận.

Theo ký ức của lão thì Linh Dược Sư có ba thứ quan trọng. Đó chính là hỏa, hồn lực và lô đỉnh dùng để luyện đan. Đầu tiên là hỏa, đây là yêu cầu cơ bản nhất của Đan Sư, cũng là nguyên nhân tại sao mỗi Đan Sư đều là Hỏa Linh Căn.

Sở dĩ luyện đan khó, là bởi vì khống chế nhiệt độ lửa.

Linh Dược sư bình thường sẽ sử dụng hỏa linh khí của bản thân hay là lửa từ linh đan thú hỏa hệ. Nhưng làm vậy sẽ rất khó điều khiển nhiệt độ hỏa diễm, huống chi muốn đạt đến trình độ chính xác. Trên lý thuyết mà nói, đẳng cấp đan dược càng cao, đối với khống chế hỏa diễm cũng càng hà khắc. Cho nên mỗi Linh Dược sư đều mong muốn có thể sở hữu dị hỏa, nếu thu phục được dị hỏa thì khống nhiệt sẽ không thành vấn đề, hơn nữa có thể điều khiển dị hỏa để tấn công kẻ địch, tổng cộng có mười dị hỏa được phát hiện nên người đời gọi là Thập Đại Dị Hỏa.

Thứ hai là hồn lực ( tinh thần lực ), Linh Dược sư mỗi khi luyện đan thì thường rât tốn tinh thần lực để khống hỏa, đặc biệt là những đan dược cao cấp cần rất nhiều thời gian để luyện nên sẽ rất hao tổn hồn lực mà hồn lực thì hữu hạn nên sau khi hao hết phải dừng lại để khôi phục. Cho nên mỗi khi một công pháp hồn lực xuất hiện, cho dù là Hoàng cấp đi chăng nữa thì cũng được các Linh Dược Sư tranh nhau tới mức kịch liệt.

Đáng tiếc Hoan Hỉ Thiên Đế không phải người luyện dược nên lão không có công pháp hồn lực nếu không thì đỡ cho Lý Hàn quá nhưng cũng không sao, trong Luyện Dược Quyết cũng có ghi công pháp hồn lực, mặc dù không biết là cấp bậc nào nhưng có còn hơn không.

Thứ ba là lô đỉnh, đối với lò luyện đan cũng có yêu cầu cực cao, tỷ như loại lộ hỏa tính, chịu hỏa tính, một lò luyện đan tốt sẽ bị Đan Sư tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán, vì nếu sở hữu một lô đỉnh tốt thì có thể giúp linh dược sư gia tăng khả năng thành đan và chất lượng của đan được. Trên đời có Tam Đại Thiên Lô, xếp phía dưới là Thất Tinh Địa Lô và xếp dưới Thất lô là Thập Nhị Nhân Lô, đó chính là những lô đỉnh tốt nhất mà linh dược sư nào cũng muốn sở hữu. Lý Hàn ghi nhớ kỹ càng những thông tin về dị hỏa và các lô đỉnh để sau này hắn đi tìm về cho mình dùng.

Và từ ký ức của lão đầu thì hắn còn biết được rằng ngoài ngũ đại thần thú còn có tứ thánh thú: Cửu Đầu Xà, Cửu Vĩ Hồ Ly, Đại bàng Kim Sí Điểu và Côn Bằng và bát vương. Bát vương bao gồm Lang Vương, Hầu Vương, Lộc Vương, Nha Vương, Mã Vương, Xà Vương, Kình Vương, Sư Vương. Bọn chúng chính là những linh thú hùng mạnh nhất của Linh giả đại lục và là những kẻ thống trị của các linh thú khác.

Tất cả những đặc điểm và hính dáng của những con thú này điều lão nhớ một cách chi tiết để né tránh, ngoài ra thì Lý Hàn biết được là linh thú nếu đến lục giai thì đã có thể biến thành người nhưng trên người vẫn sẽ giữ lại những đặc điểm của linh thú như tai, đuôi....Chỉ khi đạt đến bát giai thì mới có thể biến thành người một cách hoàn hảo.

Sau khi biết hết những thông tin cần thiết thì hắn ra khỏi phòng, xuất phát đi làm nhiệm vụ. Hắn quyết định khi nào đạt đến Tụ Linh Cảnh thì hắn mới quay về. Sau mười ngày săn giết và hấp thụ âm dương nhị khí, hắn quyết định mở ra lốc xoáy linh khí, tiến vào Tụ Linh Cảnh. Trước khi đi thì Tần Liên đã chỉ cho hắn cách tiến vào Tụ Linh Cảnh, đó chính là mở ra đan điền để hình thành lốc xoáy, nếu lốc xoáy càng cao thì thế giới càng hỗn độn càng vững chắc và lốc xoáy cao bao nhiêu thì phải phụ thuộc vào khả năng chịu đựng của người tu luyện. Hắn cũng biết được rằng lốc xoáy của Tần Liên là ba xích hai còn Lâm Nhược Thủy là ba xích.

Sau khi tĩnh tâm lại, để tinh thần được thả lỏng hết mức, hắn bắt đầu luyện hóa âm dương nhị khí trong đan điền để tiến vào Tụ Linh Cảnh. Một ngày, hai ngày, ba ngày, mặt ngoài thân thể Lý Hàn vẫn như cũ không có động tĩnh gì nhưng không khí chung quanh hắn lại giống như nước nấu sôi, không ngừng bốc hơi, vô cùng đồ sộ. Nếu có cường giả Tụ Linh Cảnh ở đây, hẳn có thể cảm ứng được rõ ràng dị động của thiên địa linh khí. Lý Hàn giống như là trung tâm của thiên địa, vô số linh khí giống như bầy ngựa khát nước vọt tới bên bờ suối, xoay tròn bành trướng ở chung quanh thân thể hắn.

Lúc này trong đan điền hắn, một Lý Hàn đang điên cuồng chém vào thành đan điển, cái này chính là ý chí do Lý Hàn biến thành. Hắn muốn chém phá gông cùm xiềng xiếc, mạnh mẽ chém ra một cái thế giới mới!

Ầm! Ầm! Ầm!

Trong thân thể hắn phát ra tiếng động như tiếng sấm nổ, chiến ý của hắn bùng nổ. Hắn như quên đi hết thảy, chỉ liên tục múa kiếm. Cuối cùng " Ầm! " một tiếng, đan điền cuối cùng cũng mở ra. Lúc này là lúc quan trọng, phải xem thử coi nghị lực của người tu luyện vì lốc linh khí càng cao thì càng chịu nhiều đau đớn. Đặc biệt Lý Hàn là người tu nhiều hệ nên nỗi đau mà hắn phải chịu lớn gấp mấy lần người thường. Lốc xoáy linh khí bắt đầu hình thành rôi nhanh chóng đạt đến một xích, hai xích, ba xích, đạt đến ba xích thì tốc độ cao lên của lốc xoáy chậm lại nhưng vẫn tăng lên.

Lúc lốc xoáy đạt đến ba xích thì mồ hôi hắn thi nhau rơi xuống, nhanh chóng làm áo hắn ướt đẫm. Đến xích thứ bốn thì xương của hắn phát ra tiếng kẽo kẹt như sắp gãy đến nơi, xích thứ năm thì thất khiếu của hắn đã chảy máu, xích thứ sáu thì da hắn bắt đầu rách ra, chảy xuống vô số máu biến hắn thành một huyết nhân, mặc dù chịu nhiều đau đớn vậy nhưng Lý Hàn cũng không la một tiếng, chỉ biết cắn răng nhẫn nhịn.

Muốn bước lên võ đạo đỉnh cao, há là một con đường bằng phẳng?

Ngay cả chút khổ ấy cũng không chịu được, nói gì đến phá phàm thành Thần?

Hơn nữa, độ khó đột phá càng lớn, như vậy sau khi đột phá có khả năng nắm giữ lực lượng cũng càng lớn, này hiển nhiên là tỉ lệ thuận.

Đến xích thứ tám thì thân thể hắn không chịu nổi nữa mà phải dừng lại nếu không hắn sẽ bạo thể mà chết, lập tức linh khí thiên địa ở bốn phía điên cuồng tràn vào trong cơ thể hắn.

Thành Tụ Linh Cảnh!

Sau khi đau đớn lui hết thì hắn nội thị đan điền mình thì phát hiện ra rằng trong đan điền của hắn có hai lốc xoáy xếp trên dưới và ở giữa là Thiên Hỏa Châu và Thiên Long Ấn. Lốc xoáy phía trên thì chỉ có hai màu đen trắng còn lốc xoáy phía dưới thì đa sắc màu. Xem ra lốc xoáy phía trên là âm dương nhị khí còn lốc xoáy phía dưới là những linh khí trong thiên địa. Nội thị xong thì hắn bắt đầu hấp thụ linh khí xung quanh mình để củng cố cảnh giới. Bây giờ hắn phải lấp đầy lốc xoáy linh khí bằng linh lực, khi hắn lấp đầy thì đó là lúc hắn tấn công vào Linh Hải Cảnh!

Lúc này hắn mới hiểu vì sao Luyện Thể và Tụ Linh lại cách nhau xa như thế, nếu ở Luyện Thể Cảnh thì Luyện Mạch hậu kỳ cũng không dám mặc cho Luyện Huyết cầm vũ khí chém mình vì nếu như vậy thì hắn không chết cũng sẽ bị thương. Nhưng ở Tụ Linh Cảnh này thì hắn cảm thấy nếu mấy chục Luyện Mạch hậu kỳ cầm lợi khí điên cuồng chém vào hắn thì cũng chưa chắc có thể phá vỡ được phòng ngự của hắn bới vì tầng thứ này thật sự chênh lệch quá xa, không vào Tụ Linh Cảnh, thì vĩnh viễn cũng không thể tưởng tượng lực lượng của Tụ Linh Cảnh đáng sợ biết dường nào!

Rốt cục... đã tiến vào Tụ Linh Cảnh!

Đây là một thiên địa mới tinh, Lý Hàn cảm nhận được biến hóa của thân thể, chỗ linh thức mở rộng tiếng con kiến bò cũng vang động như sấm, một hạt bụi rơi xuống rõ ràng như cự thạch rơi, thị lực và thính lực của hắn tăng lên tới một mức độ đáng sợ.

Lý Hàn hít một hơi thật sâu, vẻ vui mừng trên mặt dần dần phai nhạt.

Tụ Linh Cảnh mới chỉ là một bắt đầu, còn xa chưa tới mức có thể thỏa mãn như vậy!

Tuy nhiên, biến đổi của thân thể quả thật vô cùng rõ ràng.

Sinh cơ bừng bừng, lực lượng vô hạn!

Tiến vào Tụ Linh Cảnh liền có thể gia tăng 1000 năm thọ nguyên, đây là một chỗ tốt, tuy bây giờ còn không nhìn thấy không sờ được, nhưng Lý Hàn cảm nhận rõ ràng trong cơ thể mình tràn đầy sinh cơ, dường như xuất ra một giọt máu là có thể làm cho cây cối chết héo sống lại!