Phong Lưu Võ Trạng Nguyên

Chương 492: Vòng hoa trên Lang nguyên (2)



Trương Nhân Nguyện nói rằng:

- Đây đích xác vẫn có thể xem là một biện pháp rút củi dưới đáy nồi. Bất quá, hiện tại xem ra hơn một vạn người này khẳng định không thể làm bình dân. Chúng ta đem khoai lang nóng phỏng tay này ném cho triều đình? Ha hả! Chủ ý này đi được thông. Cũng không khiến cho hoàng đế nghĩ chúng ta chuyên quyền độc đoán tự ý làm bậy, lại là đề nghị mang tính kiến nghị nói ra. Không sai, vậy thì cứ làm như thế.

Tần Tiêu khẽ cười:

- Dương Ngã Chi và Đốt Phiền Bồ kia thì thế nào? Áp giải tới Trường An sao?

- Chuyện này tạm thời chỉ có thể quyết định như vậy.

Trương Nhân Nguyện nói rằng:

- Hai người này, ở trong Đột Quyết nha trướng thân phận cũng không thấp, nhất là Dương Ngã Chi còn là hoàng tử. Có ba trận đại thắng cùng hai gã con tin này, Đại Đường và Đột Quyết hòa đàm, đó lại chính hoàn toàn đứng ở địa vị chủ động có lợi. Ta suy đoán, sứ giả Đột Quyết mấy ngày nay hẳn là sẽ đến Nặc Chân Thủy đòi người. Chúng ta phải đuổi ở đây trước, đem người tiễn đi, miễn cho chịu khiêu khích phân tranh không cần thiết.

- Đi. Cứ theo ý tứ của đại soái mà làm.

Tần Tiêu gật đầu nói:

- Ta lập tức phái người đem hai người áp giải trở lại Trường An.

Trương Nhân Nguyện cười ha hả:

- Không vội nhất thời này đi sao. Ngày hôm nay ngươi đúng là tân lang quan, an tâm thành hôn đi. Ngày mai lại đánh để ý quân vụ đi. Lão cả ở trong quân đội hỗn cả đời, vẫn là lần đầu ở trong quân cử hành hôn lễ như vậy nha. Nhưng lại lên làm người chủ hôn! Loại việc trọng đại này, nhất định phải làm đến náo nhiệt. Di, ngươi mặc một thân áo giáp này để làm tân lang quân sao? Trang phục của Mặc Y đã sắp xếp tốt hay chưa?

- Không có sắp xếp trang phục.

Tần Tiêu cười nói:

- Nếu đều là nữ nhân trong quân đội, vậy thì nhung trang làm áo cưới đi. Chúng ta đều mặc khôi giáp khoác chiến bào, cũng không cần cỗ kiệu gì, chiến mã vẫn là tốt nhất.

Trương Nhân Nguyện không khỏi cười ha ha:

- Có ý tứ! Vả lại chỉ cần làm được long trọng vui vẻ là được. Cũng xác thực không cần phải tuân theo một ít quy củ tục thế. Lão đệ...

Trương Nhân Nguyện đè thấp thanh âm một ít, lại gần đây nói rằng:

- Thành thật mà nói, ngươi cùng Mặc Y có phải là đã từng có động phòng trước đó rồi không? Mấy ngày nay tới giờ, trong quân mời tới ca vũ kỹ tử, ngươi cũng không dính dáng nha, khẳng định là được chăm sóc đặc biệt ngầm bên trong sao? Ha ha!

- Đâu có, không có khả năng!

Tần Tiêu thật một trận ra vẻ đạo mạo, giả vờ chính sắc nói rằng:

- Tuy rằng chúng ta đều là nữ nhân giang hồ không câu nệ tiểu tiết, cái đó...là sự tình đêm động phòng hoa chúc nên làm, thế nhưng vẫn không dám xằng bậy! Trong quân mời tới kỹ nữ sao...vốn dĩ nhân số có hạn, ta cũng sẽ không cùng các tướng sĩ tranh đoạt!

Thời gian Đường triều, trong quân là có thể thiết kế an bài kỹ nữ tiến trại để an ủi quân sĩ, để thư hoãn áp lực của binh sĩ. Trường kỳ hành quân chiến tranh, thủ biên tại ngoại, mặc kệ là tâm lý hay là áp lực sinh lý đều là thập phần trầm trọng. Nữ nhân và rượu thịt cùng với tiêu khiển và giết chóc, chính là phương pháp làm giảm lại loại áp lực này. Thời gian đóng quân tại Linh Châu, Trương Nhân Nguyện đã an bài cho quân Sóc Phương vài lần kỹ nữ tiến đến quân ngũ an ủi. Tần Tiêu đối với những đám kỹ nữ tư sắc bình thường, siêu cấp dâm đãng này không có chút hứng thú nào. Huống chi bên người còn mang theo một Mặc Y phải chú ý hình tượng của bản thân. Vì vậy đối với những nữ nhân này từ trước đến nay đều là không dính chàm chút nào.

- Ngươi cứ cãi cố đi sao, ha ha!

Trương Nhân Nguyện cười lớn đứng dậy, vỗ vai Tần Tiêu:

- Mặc Y này thực sự là cô nương tốt, ta thời gian ở Lạc Dương gặp phải nàng đã chú ý tới. Ngươi nên hảo hảo yêu thương nhân gia, đừng lại giống như lần này vậy, đem nàng vứt đi mất.

- Khẳng định sẽ không!

Tần Tiêu vừa cười vừa nói:

- Đừng nói là ném đi, chính là người khác muốn cướp cũng cướp không được.

- Đi thôi, giờ lành ngày tốt đã đến, đem tân nương tử của ngươi rước qua cửa đi! Từ giờ trở đi không nói chuyện quân vụ, ha ha!

Trương Nhân Nguyện vỗ vai Tần Tiêu, cùng hắn cùng nhau đi ra khỏi soái trướng.

Ngoài trướng dẫn theo các huynh đệ Đặc Chủng Doanh hầu hạ xung quanh, đồng thanh kêu lên nói:

- Chúc mừng đại tướng quân! Chúc mừng đại tướng quân!

Trung quân các tướng sĩ cùng nhau hô to lên, ngược lại trong thất quân doanh quân doanh cũng kêu gọi thành một mảnh, tiếng động chấn cửu tiêu.

Tần Tiêu ôm quyền đi ra khỏi soái trướng, cười ha ha nói rằng:

- Đa tạ các huynh đệ! Ngày hôm nay đều phải uống nhiều rượu ăn nhiều thịt, tận hứng chơi đùa nha!

Hình Trường Phong cầm một dải lụa hồng đem một đóa hoa đỏ thắm cài lên trên người Tần Tiêu, cười to nói:

- Đại tướng quân, đây chính là hôn lễ đặc sắc nhất trong đời này Trường Phong từng gặp qua! Để huynh đệ Đặc Chủng Doanh chúng ta làm đội đón dâu của đại tướng quân đi nha!

- Đi nào! Có các đại anh hùng như các ngươi đón dâu, đó là tốt nhất rồi.

Tần Tiêu vui vẻ cười ha ha, vỗ vai Hình Trường Phong:

- Khổ cực cho ngươi, hảo huynh đệ! Đại thắng lần này, các ngươi tình báo chiến đúng là đánh cho quá đẹp mắt!

Trương Nhân Nguyện cười to nói rằng:

- Đây thật đúng là một món vũ khí đặc thù của Tả Uy Vệ a! Quân đội Đột Quyết lại nhiều lần rơi vào Đặc Chủng Doanh biến thành con ruồi không đầu, thúc thủ chịu trói. Lão phu cầm binh cả đời, đánh trận cả đời, còn chưa thấy qua bộ đội đặc thù như vậy. Thực sự là quái thay! Kỳ thay! Tráng thay!

Hình Trường Phong khiêm tốn khom lưng chắp tay nói:

- Đại soái quá mức khen thưởng. Chúng ta cũng chỉ là dựa theo ý tứ của Đại tướng quân làm một số việc trong bổn phận mà thôi.

- Ngô... Vừa mới nói không nói chuyện quân vụ, đảo mắt lại quên rồi.

Trương Nhân Nguyện cười to nói:

- Tân lang quân, ở chỗ này chờ đi, ta tới xem tân nương tử. Đợi lát nữa phóng pháo hiệu thổi trường giác, ngươi sẽ đón dâu.

Dứt lời lão đầu tử đã xoay người cưỡi lên ngựa, thúc ngựa chạy đi.

Tần Tiêu nhìn theo bóng lưng của Trương Nhân Nguyện, không khỏi bồn chồn nói rằng:

- Làm cái quỷ gì vậy? Để lão bà tốt của ta giấu đi nơi nào rồi?

Hình Trường Phong cười thần bí:

- Đây đều là đại soái một tay tỉ mỉ bày ra hôn lễ rất khác biệt.

- A, để xem hắn có thể chơi ra trò hoa hòe hoa sói gì.

Tần Tiêu cười nói:

- Chúng ta tới trước bên ngoài trại cưỡi ngựa, ta chuẩn bị cho Mặc Y một kiện lễ vật. Lúc này không có sính lễ cũng không có y phục cưới và kiệu hoa, ta cuối cùng cũng nên có chút bày tỏ đi nha!

Hình Trường Phong theo Tần Tiêu xoay người cưỡi lên ngựa:

- Ta thấy Mặc Y cô nương không phải loại nữ tử yêu thích tài vật hư vinh này. Đại tướng quân chuẩn bị tặng cho nàng vật gì vậy?

Tần Tiêu khẽ vỗ nhẹ lên ngựa hướng ra bên ngoài chạy đến, hơi nhếch khóe miệng mỉm cười nói:

- Tặng nàng một phần lễ vật do ta tự tay làm ra.