Hàn Đông bận đến quá nửa đêm, đột nhiên nghe được tiếng đóng cửa vang đến.
Hắn buông bút đi ra khỏi phòng, thấy có người đang thật cẩn thận chốt cửa.
"Này!" Hàn Đông không hề báo trước lớn tiếng chào hỏi.
Người chốt cửa nhất thời hoảng sợ, vội vàng bật đèn, thấy rõ mặt Hàn Đông rồi mới thở ra một hơi, "Cậu là người mới đến?"
Hàn Đông gật đầu, cũng đồng thời cẩn thận quan sát đối phương một chút.
Ánh mắt trắng đen rõ ràng, không thích dùng tâm kế, có chút thẳng tính. Cung phu thê ở đuôi mắt rủ xuống lại có hoành văn, cực kì đào hoa, hay yêu đương vụng trộm. Mũi mạnh mẽ vững chắc nhưng hơi ngắn, sự nghiệp diễn nghệ có thể nổi tiếng lâu dài nhưng khó lên cao.
"Tôi tên là Trương Tinh Hồ, cậu sao?"
"Hàn Đông."
Trương Tinh Hồ vừa uống nước vừa quay sang hỏi Hàn Đông: "Sao muộn như vậy cậu còn chưa ngủ?"
"Ngủ không được." Hàn Đông cũng hỏi: "Sao cậu muộn như vậy mới về?"
"Ngày hôm nay có một cảnh diễn đêm."
"Cậu đã vào đoàn phim sao?"
"Không có, tôi chỉ đi quan sát, học một ít kinh nghiệm."
Hàn Đông thấy Trương Tinh Hồ rất thật thà, liền ngồi xuống nói chuyện phiếm cùng hắn.
"Công ty ta có bao nhiêu người đại diện?"
Trương Tinh Hồ cẩn thận nghĩ nghĩ, "Đại khái hai mươi mấy người đi, tôi cũng không chú ý."
Hàn Đông tính, chia đều ra mỗi người đại diện phải dẫn bảy tám nghệ sĩ, như vậy xem ra Tiêu tỷ coi như thiếu.
"Có người đại diện nào chỉ dẫn một nghệ sĩ không?" Hàn Đông lại hỏi.
Trương Tinh Hồ gật đầu, "Có a, người đại diện Lý đại công tử chỉ dẫn mình hắn."
"Lý đại công tử?"
"Chính là Lý Thiên Bang."
Sắc mặt Hàn Đông đổi đổi, không nói gì.
Nói đến Lý Thượng, Trương Tinh Hồ có chút xúc động, "Tôi và hắn gần như là vào công ti cùng lúc, nhưng các loại đãi ngộ đều không công bằng a! Hắn còn không qua kỳ huấn luyện liền ký hợp đồng, tôi đến bây giờ còn chưa huấn luyện xong. Người mới hầu như không được chu cấp tiền ký hợp đồng, chỉ cấp một ít phí sinh hoạt, nhưng hắn vừa ký hợp đầu tiên liền được dự chi trăm vạn. Tôi nghe nói hắn là do giám chế Lương tự mình chọn tới, tương đương trực tiếp ký tên cho công ty, người đại diện là hữu danh vô thực, thật ra chính là bảo mẫu. A... Không còn cách nào khác, ai bảo hắn có gia thế hùng hậu, hậu phương vững chắc đâu!"
"Gia thế hùng hậu?" Cái này Hàn Đông thật đúng là không biết.
Trương Tinh Hồ gật đầu, "Nghe nói xuất thân gia đình nghệ thuật, chủ tịch của công ty cậu biết không? Chính là tiểu thúc của Vương Trung Đỉnh, Vương Hải Chí, nghe nói hiện tại phòng của ông ta còn có một bức họa do ông ngoại Lý Thượng vẽ."
Gia đình nghệ thuật? Như vậy còn đoạt miếng bánh của tôi! Mẹ nó quá không biết xấu hổ!
"Tóm lại công ty định vị lộ tuyến cho hắn chính là chỉ nhận các loại dự án lớn, tuyên bố phim hiện đại chỉ nhận các nhân vật nổi tiếng thông minh anh phú, phim dân quốc chỉ diễn quý công tử quân phiệt nhà giàu, phim cổ trang chỉ đóng vương công quý tộc đại thiếu gia."
Hàn Đông vừa mở miệng muốn trút căm phẫn, Trương Tinh Hồ liền ra hiệu ý bảo hắn nhỏ giọng một chút.
"Ở đây còn người đang ngủ."
Hàn Đông kinh ngạc quét mắt về phía cửa phòng đóng chặt, "Phòng kia có người a? Tôi chưa hề nghe thấy động tĩnh."
"Hắn ngủ tương đối sớm, thông thường buổi tối hơn chín giờ là ngủ."
Thời đại này còn có người hơn chín giờ đi ngủ? Hơn nữa còn là trong giới giải trí? Hàn Đông nghe thấy mới mẻ, xởi lởi hỏi: "Bao nhiêu tuổi?"
Còn trẻ như vậy? Không phải bị bệnh gì chứ? Hàn Đông thắc mắc.
"Tôi phải ngủ, sáng mai còn có lịch huấn luyện hình thể nữa." Trương Tinh Hồ dụi mắt đi đến phòng của mình.
Hàn Đông lén lút tiến đến trước cửa phòng đang đóng chặt, muốn hé hé khe cửa ghé mắt vào liếc trộm, kết quả bên trong còn có một tấm rèm che, nhìn không thấy gì ngoại trừ một mảnh đen tuyền.
Sáng sớm hôm sau, Hàn Đông còn chưa rời giường, đã có nhân viên công tác đến đổi đồ dùng trong nhà.
"Thật sự không cần thay đổi, đồ dùng này đều vẫn còn rất tốt." Hàn Đông giả khách khí.
Đội trưởng vừa bê thùng vừa nói: "Chuyện này không phải chúng tôi có thể quyết định, cho dù đều là đồ mới, giám đốc bắt đổi cũng phải đổi."
"Giám đốc của các người chính là nhiều tiền đốt đến điên rồi."
Kết quả, cảm giác phiền phức về sự ưu tiên này rất nhanh đã biến mất.
Hàn Đông nhìn thấy đồ dùng cũ trong nhà đã dọn sạch ra ngoài, lại không thấy mang đồ mới vào trong, đi tìm trong hành lang không có, thang máy cũng chỉ là đi xuống không thấy đi lên.
Chỉ thấy đội phó mở một thùng vừa mang đến...
Hàn Đông nháy mắt ngu ngốc sửng sốt.
Bởi vì hắn thấy được gì đó "Thân quen": đệm thổi phồng, gối thổi phồng, sô pha thổi phồng...
"Đừng đừng đừng!" Hàn Đông nóng nảy, "Tạo sao lại đổi hết của tôi thành đồ thổi phồng?"
"Đây là do công ty thống nhất sắp xếp."
Hàn Đông chạy đến phòng bên cạnh, các loại đồ dùng trong nhà đều đầy đủ, lại chạy về chất vấn đội phó, "Thế này mà là thống nhất sao? Đồ dùng trong nhà Trương Tinh Hồ kia rõ ràng là bằng gỗ."
Đội phó nói: "Ý của giám đốc là thống nhất đổi thành phong cách trang trí như nhà cũ của các cậu, như vậy có thể khiến các cậu tìm được cảm giác gia đình, mau chóng thích ứng hoàn cảnh nơi này."
Hàn Đông nháy mắt vỡ mộng, đập tay vào tường, "Lão tử không cần cảm giác gia đình, chỉ muốn đồ dùng trong nhà..."
"Thật có lỗi, chúng tôi chỉ là làm việc dựa theo phân phó của giám đốc, không có cách nào khác thay cậu làm chủ."