”Nhưng mà trước kia cháu cũng không có vệ sĩ.”
Cô ngồi về chỗ cũ, vô cùng tò mò quan sát vị đại thúc vệ sĩ này.
Trong chớp mắt, cô đột nhiên khẩn trương:
”Có phải cha cháu xảy ra chuyện gì không?”
Người vệ sĩ tỉnh táo nói: ”Không có.”
Trong lòng Cố Ý dâng lên một tia bất an khó hiểu.
Thứ năm tuần trước, cha nói ông thuận đường trở về Dung Châu xem một chút, đây vốn là một chuyện cực kỳ bình thường. Thế nhưng ông xưa nay chưa từng ở nhà suốt hai ngày, thế nào cũng không đi, cho tới hôm nay mới một trước một sau với cô rời nhà.
Kết quả ông vừa đi, cô liền có thêm một vệ sĩ, điều này chẳng lẽ không đủ để nói rõ chút gì sao?
”Thật không có?” Cố Ý rất lo lắng, ”Chú cũng không nên lừa gạt cháu.”
Chú Cường yên lặng chốc lát, đáp:
”Cố tiên sinh bên ngoài kinh doanh, tài sản hùng hậu, khó tránh khỏi có một số ý xấu. Ông ấy lo lắng an nguy của người nhà, cho nên thuê tôi bảo vệ cô và hai vị lão nhân, trước đó cũng không có phát sinh chuyện gì không tốt.”
”Ồ.” Cô sững sờ đáp, ”Không có là tốt rồi.”
Nói là thuê vệ sĩ bảo vệ người nhà, thật ra chủ yếu là bảo vệ cô con gái nhỏ này.
Cố Ý trước kia xem qua tin tức trên báo chí không ít các vụ án bắt cóc con nhà giàu vo vét tài sản tiền bạc, người bị hại phần lớn là con gái, chưa từng thầy bắt cóc cha mẹ phú hào.
Kiếm một chú vệ sĩ cả ngày đi theo cô, nói cô sau này làm sao hẹn hò!
Chú Cường có chút im lặng: ”Cô suy nghĩ nhiều.”
Tiểu Trương: ”Cường tiên sinh lúc còn trẻ liên tục đảm nhiệm vua đấu quyền ngầm, Cố tổng không cần phải tìm một quyền vương để giám sát cô đâu chứ?”
Quyền vương à…
Cái này Cố Ý càng sợ hơn.
Tìm một người lợi hại như vậy làm vệ sĩ của cô, đó không phải có nghĩa là tình cảnh cô bây giờ rất nguy hiểm?
Sau khi tới trường học, Cố Ý gọi cho cha cô mười mấy cuộc điện thoại hỏi lung tung này kia, thật vất vả mới được trấn an bình tĩnh lại.
Liên quan tới sự nghiệp của cha, cô còn không hiểu bằng người đi đường, chỉ biết là nhà cô tiền nhiều không xài hết, chuyện còn lại, không có ai nói với cô, cô cũng sẽ không chủ động đi thăm dò.
Bây giờ, Cố Ý thật cảm thấy, mình giống như một cô công chúa được gia đình cưng chiều làm hư.
Cố Ý vốn muốn cùng cô ấy nói về chuyện chú vệ sĩ, nhưng sắc mặt Hạ Vũ Tâm không tốt lắm. Cô ấy đẩy vali sang bên tường một cái, cũng không thu dọn, ngồi một mình trên ghế ngẩn người.
Anh không có thói quen ăn khuya, nhưng vẫn đến căn tin mua một tô mì, bưng thức ăn tới nơi hẻo lánh nhất căn tin, chọn chỗ phía sau trụ ngồi.
Cố Ý cầm trong tay chén đĩa chậm rãi đi cùng, ngồi xuống bên cạnh anh, kích động vênh váo.
”Đội gió gây án [1] sao.”
[1] Đội gió gây án: Nguyên văn là ”Đỉnh phong tác án – 顶风作案”, ý chỉ phạm tội trong khi vốn đã không trong sạch gì.
”Căn tin rất an toàn.” Trì Tự cầm tô mì đặt trước mặt cô, ”Chúng ta đứng đắn ăn cơm.”
”Tớ không biết, nghe nói càng sớm càng tốt. Ví dụ như Thanh Hoa, toàn bộ học sinh được giới thiệu đi học Thanh Hoa đều không cần đến lớp mười hai.”