Phù Du

Chương 25: 25





Edit: Ry
Cổ họng Cốc Nghi khô rát khó chịu.
Đầu lưỡi không ngừng liếm láp cánh môi, năm ngón tay bao phủ yết hầu.
Sợi dây thần kinh kia không chịu nổi dục vọng của quái vật.
Anh co quắp trong con nhộng kín bưng, thở phì phò từng hơi.
Một chiếc xúc tu len lén bò tới, vuốt ve gương mặt Cốc Nghi.

Cốc Nghi mất lý trí như gặp được nguồn nước trong sa mạc, thuận theo dụi mặt lên nhánh xúc tu đó.

Ngay lập tức có thêm rất nhiều xúc tu màu đen bò về phía Cốc Nghi, bọn chúng nhẹ nhàng cuốn lấy cổ anh, dịu dàng giúp anh vuốt ve yết hầu.

Cổ tay và mắt cá chân lại bị trói chặt, lần này Cốc Nghi không còn kháng cự, thậm chí còn mở lòng bàn tay, thả lỏng cơ thể, giống như chủ động hiến dâng bản thân cho quái vật.
Suy nghĩ của anh đã tán loạn không còn gì.
Hành động đều bắt nguồn từ dục vọng của bản thân.
Xúc tu lạnh buốt làm dịu đi cơn nóng trong thân thể, Cốc Nghi khó nhịn dùng da thịt bên đùi cọ lên chúng.
Cúc áo đã bị cởi mất ba chiếc, lồng ngực trắng nõn bóng loáng lộ ra.
Con người không thể nhìn thấy trong đêm tối.
Nhưng xúc tu thì có.
Vòng eo mềm mại chập trùng, bụng dưới không một chút thịt thừa cùng với nhũ hoa đã đứng thẳng bên ngực trái.
Xúc tu thông minh tháo cúc áo, dọc theo cánh tay, giúp Cốc Nghi cởi đồ ra.
Con người trần truồng mỹ lệ vô cùng.
Nhóm xúc tu si mê dán lấy anh.
Cùng lúc bờ lưng được vuốt ve, có vài nhánh xúc tu đã mò tới xương mu, chúng cẩn thận từng li từng tí cuốn lấy dương v*t đã vểnh cao, thuận theo hình dạng của nó mà lên xuống.
Cốc Nghi túm chặt lấy chiếc xúc tu đang cởi áo sơ mi, hô hấp trong bóng đêm lại nặng hơn ba phần, bụng dưới căng lên trướng đầy, ngón chân cũng vô thức móc lấy dán lên xúc tu, nghênh đón màn giao phối sắp tới.
Gần bụng dưới dính đầy chất lỏng đặc quánh, quần áo Cốc Nghi nắm lấy đã bị cuốn đi, đổi thành một thứ mềm mềm.
Nếp gấp trên miệng huyệt không ngừng bị đè lên, lỗ nhỏ hé mở, thịt non mềm mại hồng hào thỉnh thoảng lại trở mình lấp ló.

Xúc tu dính chất lỏng chậm rãi tiến vào đường hành lang nhỏ hẹp, nó không vội vàng, chỉ khe khẽ đẩy đưa, đợi cơ thể của đối phương hoàn toàn mở ra cho mình.
Thật ra quái vật không kiên nhẫn đến vậy, nhưng Cốc Nghi là con người, là một con người có sinh mệnh cực kì yếu ớt.


Nếu nó tùy ý giày vò, chỉ sợ một lần Cốc Nghi cũng không chịu nổi.
Đường hành lang dịu dàng mút lấy thứ đang tiến vào, nó chậm rãi mò về chỗ sâu, tìm được điểm nhạy cảm mà day nghiền.
Cốc Nghi nắm lấy xúc tu rên một tiếng, âm cuối kéo dài, thấm đẫm tình dục.
Đợi dịch ruột bài tiết đầy đủ, xúc tu chủ động rời khỏi, mặt ngoài của nó bao phủ một lớp chất lỏng ướt sũng, lại trìu mến bôi lên vùng xung quanh lỗ nhỏ.
Một nhánh khác lặng lẽ bò tới, nó khác với mấy chục nhánh xúc tu đang dán trên người Cốc Nghi, bề ngoài của nó quái dị hơn nhiều, nặng nề đâm thẳng vào lỗ.
Cơn đau bất ngờ khiến Cốc Nghi tỉnh táo trong một thoáng, đuôi mắt ẩm ướt, anh cắn môi, bất lực lại tuyệt vọng nức nở.
"003." Tiếng Cốc Nghi nhỏ mà nhẹ, anh thật sự không còn sức nữa: "Tao ghét mày."
Anh kháng cự đẩy ra xúc tu đang cọ lòng bàn tay anh.
Nước mắt không ngừng lăn xuống.
"Tao ghét mày."
Anh khàn giọng nói, nghe không quá rõ, nhưng lại bọc đầy những thù hận mơ hồ.

Sợi dây thần kinh kia đã cuộn thành một cục.
Quái vật lại rút đi bi thương trong anh, tước đoạt mọi suy nghĩ ngoài ham muốn giao phối.
Bụng dưới như bị thắp lên một ngọn lửa, chỗ sâu trong huyệt cũng ngứa ngáy khó nhịn, kì vọng thứ kia có thể đâm vào sâu hơn nữa.
Trên làn da trắng nõn giăng đầy xúc tu.

đầu v* đáng thương đã bị chúng nghiền đến đỏ tươi, Cốc Nghi thả môi dưới đang bị cắn ra, bắt đầu rên rỉ theo tần suất chấn động từ phía sau.
Âm thanh động tình có thể khiến con người ta đắm chìm.
Quái vật cũng không phải ngoại lệ.
Thứ màu đen đang phủ lên da thịt hưng phấn nhúc nhích, xúc tu đang đâm chọc lỗ sau càng cố chen vào nơi sâu hơn nữa..