Trời đêm sóng yên biển lặng, ánh trăng chiếu sáng đại dương mênh mông, không khí càng tĩnh mịch, sóng ngầm càng hung tợn.
Một bóng đen âm thầm xuất hiện khuấy động mặt nước thành công thu hút sự chú ý của hai tên lính gác phía đuôi trên tàu.
Thứ gì đó phản chiếu ánh trăng lấp lamhs dưới mặt nước, hai tên lính gác tò mò cuối đầu xuống xem, âm thanh xoẹt xoẹt kêu lên thật nhỏ, Doãn Bách Thần cầm hai thanh chuỷ thủ cùng lúc cứa cổ hai tên, kéo xác xuống nước.
Động tác nhanh nhẹn khéo léo không gây ra bất kì động tĩnh gì, lên thuyền thành công.
Thân thể màu đen nhạy bén rất nhanh đã hạ gục được toàn bộ kẻ địch trên ba con thuyền mà không cần dùng súng, đến kẻ thù cũng chẳng có cơ hội nổ súng.
Máu chảy tràn lan trên thuyền, chảy xuống biển lênh láng.
Nếu là ban ngày cảnh tượng sẽ vô cùng đặc sắc, trên đảo nhỏ là một vòng tròn màu đỏ bằng máu tươi bao quanh hòn đảo.
Màu đỏ của máu, màu đỏ của sự kết thúc, màu yêu thích của Doãn Bách Thần.
Anh thong dong rửa sạch song chuỷ thủ cất vào áo, hai tay đút túi quần ung dung bước đến buồng lái ngồi đợi.
Sau mười phút dùng bộ đàm của chính kẻ địch liên lạc với đoàn đội của mình trên thuyền của chúng, toàn bộ munc tiêu đã xử lí xong chỉ trong vòng hai mươi phút.
Giọng nói trầm trầm quen thuộc lại vang lên lần nữa, thong thả, rõ ràng trên thiết bị liên lạc của mười hai chiếc thuyền còn lại, trên cả bộ đàm của những tên cầm đầu.
“Gọi đoàn đội, có nghe rõ không?”
Từng người lần lượt báo cáo một câu như nhau khiến bọn Fif nơm nớp lo sợ.
“Thưa có, lão đại”
“Thế nào rồi?”
“Thưa, đã thành công khống chế mục tiêu, toàn bộ đã bị diệt sạch”
“Tốt, rút về tiếp tục”
“Rõ!”
Sau hai mươi lắm phút rời khỏi tàu ngầm, đoàn đội Của anh quay lại tràn đầy khí thế, hành động suôn sẻ không một chút vướng mắt nào.
Đám thủ lĩnh trên đảo đang lo lắng sốt vó vì vòng bảo vệ đầu tiên đã bị tiêu diệt sạch sẽ.
Đóng nắp dưới đáy tàu lại, cho rút nước trong khoang dưới, mười chiếc tàu ngầm lặng lẽ tiến về phía đảo nhỏ.
Còn cách đảo khoảng 3km, Doãn Bách Thần cho tàu nổi lên khỏi mặt nước, thành lập đội hình tất cả sẵn sàng tấn công.
Anh một mình bơi vào bờ nhờ bộ lực đẩy nước do chính anh và K8 tham gia sản xuất ra, rất nhanh đac tiến vào bờ mà chẳng mất nhiều sức lực.
Ánh mắt sắc bén nhìn qua một lược đã phát hiện ra bắn tỉa ẩn nấp trong bụi cây và cồn cát.
Anh như con rắn nước hành động không chút động tĩnh bơi một vòng quan sát.
Dừng lại tính toán khoảng hai phút, cầm súng giảm thanh lắp một viên đạn rồi bắn vào ngọn cây cao nhất.
Động thái bất ngờ với âm thanh vô cùng rõ ràng khiến kẻ địch hoang mang không thể xác định phương hướng.
Cầm bộ đàm liên lạc cho mọi người chuẩn bị nã đạn, một cuộc chiến không mấy đơn giản nhưng anh đem nó biến thành trò chơi tiêu khiển.
“Nghe lệnh, sau vụ nổ bọn chúng sẽ tháo chạy ra biển, tiếp cận gần hơn, ai bắn được nhiều mục tiêu nhất sẽ có thưởng.
Chuẩn bị đi”
Trò chơi sống còn này do chính Doãn Bách Thần tạo ra, không lâu nữa nơi này sẽ ngập mùi máu tanh, lúc trước bọn chúng khiến anh lạc mất gia đình, nay anh sẽ trả lại chúng gấp trăm lần hoặc hơn thế nữa.
Anh bơi ra xa, ném một quả bom kích thước nhỏ vào trong khu vực canh gác, lực đạn vừa đủ, canh góc vừa đúng, một tiếng *bùm* vang lên khiến hòn đảo muốn chấn động.
Bom loại nhỏ nhưng sức phát nổ gấp ba, sức sát thương gấp hai lần bom thường.
Quả nhiên để tránh vụ nổ mà bọn chúng chạy ra khỏi nơi ẩn nắp.
_________________________.