Trở lại lúc thời điểm Cố Nhất Nam đang ngồi bên ngoài chờ Tiểu Nguyệt đem áo đến cho mình, khi cô đang suy nghĩ và tay thì xóa bụng mình vui vẻ,
Lúc này cô không để ý đến bước chân của người nào đó đang đi đến, cho đến khi cô cảm giác được cô người đang đứng trước mặt mình, cô liền ngẩn đầu lên thì hình ảnh khiến cô giật mình ngây lập tức, mà trở nên lắp bắp giọng nói, "Anh... Anh "
Người đứng trước mặt cô lúc này chính là Trương Minh Quân, anh ta đang đứng trước mặt cô với dáng vẻ gương mặt cau mày lạnh lùng đến khó chịu,
Nhìn thấy cô anh ta không ngừng tức giận mà nhanh chóng nắm lấy tay cô kéo lên còn áp cô vào tường với vẻ mặt nhìn cô cau mày nói, "Quả nhiên cậu là con gái có đúng không"
Nghe những lời anh ta vừa nói, khiến cô giật mình sợ hãi, còn nhanh chóng tránh né ánh mắt của anh ta đang nhìn cô,
Trương Minh Quân bực tức khi cô né ánh mắt của anh ta, anh ta đưa tay nắm lấy cằm cô quay về hướng đối diện gương mặt mình mà tiếp tục hỏi giọng lạnh lùng"Nói, cậu là con gái đúng không"
Nghe hỏi lần thứ hai, lúc này cô nheo mày sợ hãi với ánh nhìn lạnh lùng và gương mặt của anh, khiến cô chỉ biết sợ hãi mà gật đầu nhẹ một cái,
Lúc này xác nhận đã đúng anh ta liền hừ lạnh một tiếng cau mày nói, "Bấy lâu nay cô lừa gạt chúng tôi như những tên ngốc vậy sao
Cố Nhất Nam lại tiếp tục tránh đi lời nói của anh ta, cô chỉ biết cúi đầu xuống khẽ nhẹ giọng nói, "Tôi xin lỗi" rồi sau đó cô chỉ biết im lặng không nói gì thêm,
Nghe những lời xin lỗi từ cô, nhưng điều khiến anh tức giận nhất chính là bị trêu gạt, và bấy lâu nay anh cứ tưởng mình thích đàn ông,
"Nói, cô làm như vậy có mục đích gì, hay là cô muốn trèo cao, tiếp cận Mộc Hàn, hay là Tôi" lời nói thốt ra khi tức giận Trương Minh Quân có phần quá đáng,
Cố Nhất Nam giật mình mới ngẩn đầu lên mà muốn biện minh để nói dối, đúng là cô vào tiệm làm tóc là cô đã muốn tiếp cận Trương Minh Quân, nhưng lúc này cô lại đột nhiên đổi ý im lặng không nói mà chỉ tiếp tục cúi đầu xuống,
Anh ta nhìn thấy thái độ của cô lúc này cảm thấy tức giận, anh ta liền đấm mạnh vào tường mà quát mắng, "Mẹ kiếp, cô thiếu hơi đàn ông đến nỗi giả nam để tiếp cận chúng tôi à "
Nói xong anh ta liền nắm chặt tay cô kéo đi với tâm trạng tức giận đến bốc cháy trong người,
Cố Nhất Nam bị kéo đi mà sợ hãi, nhưng cô không dám hất tay anh ta ra, cô sợ gương mặt lạnh lùng của anh ta nhìn mình, cô sợ thái độ của anh ta,
Bị anh ta kéo đi vào chiếc xe Porsche màu đen lạnh băng giống hệt như chủ của nó vậy, ngồi trên xe tâm trạng cô rất khó chịu đến muốn nghẹt thở vậy, nhưng người kế bên như anh ta lại vô cùng khó chịu,
Một lúc sau anh ta đã đưa cô đến một ngôi nhà nhỏ, nó được gọi là biệt thự mini, đến nơi anh ta liền nhanh chóng kéo cô vào trong nhà,
Căn nhà không có ai bên trong vì đây là nhà riêng của Trương Minh Quân, anh ta không thích ai ở trong nhà của mình,
Khi anh ta kéo cô vào nhà, nhanh chóng còn kéo cô đi lên lầu, lúc này Cố Nhất Nam cảm thấy có gì đó không ổn, nên lập tức phản ứng vùng vẫy thoát khỏi tay anh ta, muốn bỏ chạy,
Nhưng phản ứng của cô lại chậm hơn anh ta một bước, cô bị anh ta nắm lấy tay thật chặt mà kéo vào phòng,
Anh ta mạnh bạo kéo cô vào phòng còn đẩy cô lên giường, sau đó anh ta không một chút lời nào mà lạnh lùng cởi từng lớp áo,
Cố Nhất Nam nhìn thấy tình hình hiện tại của anh, cô lập tức sợ hãi vừa lùi về sau vừa nói, "Anh... Anh muốn làm gì "
Trương Minh Quân nghe cô hỏi anh ta vừa cởi nút áo vừa cười lạnh nói, "Cô không phải thiếu hơi đàn ông à, cô có biết cô đã lừa với tình cảm của tôi dành cho cô không hả, vậy thì hôm nay tôi sẽ thỏa mãn cô vậy"
Nghe vậy khiến cô có chút không hiểu những lời anh ta vừa nói, thế nhưng điều mà cô quan tâm nhất ở đây là anh ta lúc này muốn làm điều đó với cô, cô liền cầu xin anh vì hiện tại cô đang mang thai đầu nên cô lúc này không muốn quan hệ,
"Anh... Anh Trương, xin anh đó tôi biết tôi lừa anh giả trai là lỗi của tôi, nhưng tôi xin anh đừng làm vậy với tôi, tôi không muốn làm ngay lúc này " cô đưa hai tay lên làm hành động chấp tay van xin anh,
Trương Minh Quân tất nhiên không thể bỏ qua cho cô, vì anh ta nghĩ một phần cô lừa dối giả trai tiếp cận, hai là cô đã làm cho anh ta hiểu lầm anh ta thích đàn ông, ba là anh ta lúc nào nhìn cô anh ta lại mang tâm trạng luôn tức giận bực mình,
Đến lúc anh ta cởi xong hết áo, anh ta liền tiến đến gần cô nắm lấy cằm cô để cưỡng hôn, tay kia anh ta đã dùng một tay mình nắm chặt lấy hai tay của cô khiến cô không thể phản kháng,
Cố Nhất Nam lúc này chỉ biết nghĩ đến đứa bé trong bụng mình, cô ra sức vùng vẫy, dù vậy nhưng cô không thể nào làm lại sức lực của một người đàn ông to khỏe như anh ta, nên cô chỉ biết lên tiếng van xin anh, "Anh... Anh đừng mà, tôi xin anh đừng làm vậy"
Nhưng lời nói của cô càng khiến anh ta bùng nổ hơn, tay cô lúc này đã bị trói lại, quần áo trên cơ thể của cô đã bị lột sạch trong vài giây,
Khi Trương Minh Quân lột hết quần áo cô ra, anh ta liền nhìn cơ thể của cô đến nghiến răng, vì cơ thể cô vô cùng đẹp, vì những ngày trước kia cô giả trai quần áo cứ kính cổng cao tường, nên chỉ thấy được thân hình, bây giờ anh ta mới nhìn thấy được cơ thể hoàn hảo nuột nà trắng hồng, tuy chỉ có bộ ngực là hơi nhỏ,
"Ha, quả nhiên cô là con gái" anh ta khẽ cười lạnh một tiếng xác định cơ thể của cô mà nói,
Khi Cố Nhất Nam nhìn thấy mình cơ thể mình bị lột sạch, cô liền xấu hổ mà co người lại, miệng không ngừng van xin anh, tuy biết không có kết quả nhưng cô vẫn van xin,
Không để vào tai những lời nói của cô, anh ta liền cúi đầu xuống hôn mạnh vào cổ của cô, tay kia của anh không ngừng xoa bóp cặp ngực của cô,
Mặc kệ những cái vùng vẫy của cô, mặc kệ cái van xin của cô, anh ta lúc này cầm lấy hạ bộ bên dưới của anh ta mà đưa thẳng vào không cần thao tác,
Cô Nhất Nam lúc này cảm nhận được thứ to lớn đút vào bên trong mình một cách lạnh lùng, khiến cô rùng mình mà kêu lên một tiếng, "Ưa, đau... Đau quá"
Anh ta vẫn là không quan tâm đến cơ thể và tình trạng hiện tại của cô, anh ta chỉ biết tức giận thỏa mãn nhấp thật nhanh thật mạnh khi nhìn thấy cô liên tục ưỡn người lên,
Trong khi cô phải chịu những cú thúc đẩy mạnh bạo của anh, đến nỗi không thể phát ra tiếng đau tiếng van xin anh nữa, mà chỉ cố gắng chịu đau phát ra những tiếng chịu đưng ưa ưa mà thôi,