Phạm An Nguyên không biết Quan Di Tình nói lời này là ý tứ gì, hắn lúc nào được nữ nhân bảo vệ?
"Quan tổng, cô nói lời này, tôi nghe không hiểu?"
Thành quả bây giờ hắn đạt được đều là do chính mình nỗ lực mới có, chưa từng ỷ lại bất luận người nào, Quan Di Tình hôm nay nói như vậy mục đích là gì? Mình và cô ấy đến cùng có ân oán gì?
"Nghe không hiểu? Ha ha" Quan Di Tình cười nhìn Phạm An Nguyên, hắn đương nhiên nghe không hiểu, người phụ nữ của mình, hắn xưa nay không hề hiểu Xa Vân Hề, còn luôn mồm luôn miệng nói yêu nàng, lời nói như vậy ai tin?
"Anh nếu như nghe hiểu, thì sẽ không ngồi ở chỗ này nói chuyện cùng tôi." Quan Di Tình uống chút nước, Phạm An Nguyên người này đúng là một gã đàn ông nhát gan nhu nhược a, nếu như biết chân tướng hắn có thể suy sụp hay không đây?
"Sáu năm trước, Công ty của cha anh đóng cửa, anh lẽ nào liền chưa hề nghĩ tới nguyên nhân sao?"
Đem ly đặt lên bàn, Quan Di Tình nói tiếp: "Công ty cha anh bất kể nói thế nào, ở cái thành phố này cũng có vị trí, dòng họ anh cũng mấy đời danh môn vọng tộc, nhưng vì sao lúc sự nghiệp cha của anh phát triển mạnh mẽ nhất, trong một đêm đã biến thành ăn mày. Nói ăn mày, kỳ thực có chút khó nghe."
Quan Di Tình không bận tâm cảm thụ trong lòng Phạm An Nguyên, cô muốn chính là đạp lên lòng tự ái của hắn, cho hắn biết người con gái của cô, hắn đừng mơ động vào.
Phạm An Nguyên thấy Quan Di Tình nhắc đến cha mình không hề có một chút tôn trọng nào, còn đề cập chuyện 6 năm trước. Bản thân hắn không biết gì về kinh doanh, thế nhưng gia tộc của hắn trong một đêm từ danh môn vọng tộc, biến thành mắc nợ đầy rẫy không hơn gì ăn mày, sự đả kích này làm sụp đổ một gia tộc, cha của hắn suýt chút nữa tự sát, nhớ lại ngày tháng đó thật sự quá tàn nhẫn.
"Quan tổng nói chuyện thật khó nghe, chuyện 6 năm trước tôi không biết gì, bất quá chuyện này và Quan tổng có quan hệ gì?"
Quan Di Tình biết chuyện 6 năm trước, Phạm An Nguyên kỳ thực rất hoài nghi, phải chăng cô ấy có nhúng tay vào? Nhớ tới sáu năm trước, những người đến đòi nợ nhà hắn như ăn cướp, nhà bị cầm cố, lúc đó bằng hữu thân thích không ai đồng ý giúp đỡ, cuộc sống đen tối, chính mình thật sự không muốn nhớ đến.
"Tôi? tôi không có quan hệ gì, nhưng mà anh thì có quan hệ a." Quan Di Tình muốn Phạm An Nguyên từ từ nếm khẩu vị, để hắn lòng như lửa đốt.
Bữa trưa đã tới, hai người cũng không hêềcó ý nhúc nhích dao nĩa.
Quan Di Tình gương mặt thoải mái, không ai biết cô đang suy nghĩ gì. Ngược lại Phạm An Nguyên tỏ rõ vẻ nghi hoặc và thống khổ, quá khứ dần hiện ra đánh vào nội tâm của hắn.
"Công ty của cha đóng cửa cùng tôi có quan hệ gì? Tôi cũng không có tham dự vào chuyện công ty." Phạm An Nguyên thật sự nghe không hiểu Quan Di Tình muốn nói gì, hắn và công ty căn bản không có liên hệ.
"Không có quan hệ sao? Đoạn thời gian đó xảy ra chuyện gì, anh không biết? Lẽ nào anh làm cái gì đều đã quên?" Gã này đầu óc cũng thật là đơn giản, làm chuyện gì cũng không đứng ở lập trường người khác mà cân nhắc.
Nhìn trên bàn, đồ uống đã uống hết phân nữa, đề tài này chắc là đến tối, Quan Di Tình cảm thấy rất tẻ nhạt, nếu như trước đây cô cứ nhất mực phái người xử lý thì giờ đâu chịu ngồi khổ sở. Vì Xa Vân Hề chính mình cũng thật là oan ức nha.
Quan Di Tình đề cập đến chuyện xảy ra, Phạm An Nguyên ngưng thần nhớ lại.
Sáu năm trước, hắn và Xa Vân Hề chia tay, một tuần lễ sau, Xa Vân Hề biến mất kì lạ. Sau đó mấy ngày công ty của cha trong một đêm đóng cửa, biến thành ăn mày. Chia tay, biến mất, đóng cửa, những chuyện này chỉ xảy ra trong vòng có nửa tháng, tất cả mọi chuyện liền như vậy phát sinh. Chẳng lẽ là mình đã làm gì khiến Xa gia oán hận, đối với cha của mình làm những chuyện quá đáng? Nếu như là thật, lẽ nào Hề Hề cho người của Xa gia trả thù mình sao? Nếu là như vậy, Hề Hề thật đáng sợ. Mình coi như phạm sai lầm, nàng cũng không nên trả thù cha mình.
Ngẫm lại đúng là vì mình mà phụ thân biến thành như vậy, Phạm An Nguyên trong lòng đau đớn.
"Người của Xa gia ra tay sao?" Phạm An Nguyên không muốn tin tưởng sự thực này, Xa Vân Hề là người hắn yêu, hiện tại lại muốn biến thành kẻ thù sao? Hắn yêu nàng tám năm, lẽ nào cuối cùng kết cục như vậy, khiến người ta khó có thể tin tưởng. Hắn chưa từng nghĩ tới nàng lại trở thành người độc ác, nếu như đúng là nàng làm, vậy mình nên làm gì đối diện với cha, làm thế nào có thể đối mặt với người con gái đã phá hủy gia đình mình?
"Anh đoán thử xem? Bây giờ anh đã biết thân phận của Hề Hề rồi, chuyện năm đó là ai ra tay, trong lòng anh không phải rõ ràng rồi sao?"
Quan Di Tình thấy Phạm An Nguyên sắc mặt bây giờ trở nên ngày càng khó coi, hiện tại hắn hình như bắt đầu hoài nghi tiểu Hề Hề là một người phụ nữ rắn rết. Người đàn ông này đầu óc hỏng rồi, hắn vĩnh viễn chỉ đứng ở lập trường của mình mà phân tích vấn đề, sau đó tính toán được mất bản thân, xưa nay đều không hề lo lắng cho Hề Hề đã vì hắn làm tất cả.
"Cô làm sao biết những chuyện này, chuyện Xa Vân Hề và tôi, cô đến cùng biết bao nhiêu?"
Quan Di Tình có thể biết đến cặn kẽ như vậy, Phạm An Nguyên thật tò mò. Nếu như là Xa Vân Hề kể, vậy nàng hẳn là biết ai đã gây ra. Sáu năm trước làm sao, Xa Vân Hề là người ra sao, Phạm An Nguyên hiện tại bắt đầu hồ đồ rồi.
Chà chà, lúc này mới hoảng lên sao, bắt đầu gọi thẳng tên của Hề Hề. Hắn trở mặt đúng là nhanh? Bắt đầu hoài nghi người con gái mình yêu? Hắn yêu Hề Hề nhiều đến nỗi thế sao?
Quan Di Tình bây giờ đối với Phạm An Nguyên ngoại trừ khinh bỉ, thật không còn lời nào để nói. Quả nhiên là người đàn ông không dựa dẫm được, cũng còn tốt vì hắn đã chia tay Hề Hề.
"Tôi biết, hết thảy tư liệu từ lúc nàng nhập học cho đến nay tôi đều có, anh muốn xem một chút không?"
Quan Di Tình từ bên cạnh lấy ra một xấp tư liệu vứt tại trên bàn, những thứ này cô phải tốn rất nhiều công sức mới tra ra, người của Xa gia xử lý rất sạch sẽ.
Nhìn xấp tư liệu, Phạm An Nguyên muốn lập tức mở ra xem, nhưng chỉ vì bảo vệ tôn nghiêm của mình mà hắn vẫn nhẫn nhịn không vươn tay mở ra.
"Không cần, năm đó tôi chính xác là vì nguyên nhân trong gia đình mới cùng Xa Vân Hề ly biệt. Nàng ghi hận tôi là đúng, chỉ là không nghĩ nàng lại làm ra chuyện quá đáng." Nghĩ đến cha tóc trắng xóa, mới 50 tuổi mà như 70, đó là cỡ nào bi ai, chính mình lúc trước vì sao giao du với người phụ nữ nhẫn tâm kia, hiện tại còn nỗ lực mong nàng quay về, so với kẻ ngu ngốc còn đáng thương hơn. Lại nhớ đến mình thời gian mấy năm qua, còn có người trong nhà dằn vặt, Phạm An Nguyên thời khắc này ở trong lòng bắt đầu thống hận Xa Vân Hề.
Hôm qua còn luôn miệng nói yêu nàng, hôm nay tự mình biết chân tướng, thật sự chán ghét chính mình. Hắn năm đó vì sao lại đi yêu một người như vậy, nếu hắn đã phạm sai lầm, không phải chính hắn nên nhận lãnh hậu quả hay sao? Xa Vân Hề hiện tại sống cuộc sống vui vẻ rồi, còn nhà của hắn vẫn sống trong nỗi hổ thẹn. Đáng lẽ ra đã có thể trở thành người một nhà, hiện tại cho dù hắn có về nhà cũng vô cùng ảm đạm. Đây là nguyên nhân khiến hắn không muốn về nhà.
"Anh cảm thấy như vậy sao? Anh hiện tại có phải trong lòng đặc biệt hận tiểu Hề Hề a?"
Quan Di Tình nghĩ người đàn ông này chuyển biến quá nhanh, vừa rồi hắn còn nói cái gì mà hai người phụ nữ làm sao có khả năng sẽ cùng nhau? Còn nói cái gì bạn trai cũ? bây giờ thay đổi như lật sách, sắc mặt cực kỳ thù hận. Yêu Hề Hề sao, hắn ta thật lòng thật dạ yêu sao?
"Thế nào, đột nhiên biết bạn gái trước đây phá huỷ gia đình của mình, dù là ai cũng sẽ tức giận."
Với dáng vẻ Phạm An Nguyên bây giờ, hắn đương nhiên đem tất cả mọi chuyện đều đẩy lên trên người Xa Vân Hề .
"Tức giận? Không phải anh nói anh yêu Hề Hề sao?"
Quan Di Tình hiện tại đã bắt đầu xuất kích, khiến cho kẻ địch đắc ý, nhưng nếu như đắc ý quá, người đàn ông này một hồi có thể sẽ hoàn toàn sụp đổ a?
Ngẫm lại dù gì mình cũng có ý đồ xấu, Quan Di Tình cố thông cảm một chút cho gã.
"Cô cảm thấy tôi biết chân tướng sau đó còn có thể đi yêu nàng sao? người con gái hại gia đình tôi, tôi còn dám yêu sao?" một cái rắn rết nữ nhân, mình cùng với nàng phỏng chừng tương lai sẽ càng đáng thương.
"Thật sao? Anh quyết định buông tay sao?"
Nhìn nước chảy uốn lượn trong ống hút, Quan Di Tình cảm thấy Phạm An Nguyên rất giống cái ống hút này. Vừa nhìn ngỡ là thẳng, nhưng có nước bên trong thì bắt đầu ngoằn ngèo. Mặc kệ là thẳng hay cong, bản chất vẫn là không thay đổi.
Đã từng luôn miệng nói chính mình yêu tiểu Hề Hề, nhưng sau khi biết một ít chuyện, liền bắt đầu hoài nghi người mình yêu, bắt đầu phẫn hận. Kỳ thực đó là bản chất của hắn, không thật lòng yêu Xa Vân Hề, hoặc có yêu chăng nữa đó cũng là tình yêu nông cạn.
"Nữ nhân như vậy, cô cảm thấy tôi còn muốn sao?" Phạm An Nguyên vẻ mặt ghét bỏ, nữ nhân ác độc, hắn còn chưa tính sổ với nàng, sao còn có thể đi yêu nàng.
"Phạm tiên sinh thay đổi thật nhanh a, tôi còn tưởng rằng anh sẽ kiên trì lập trường của mình, sau đó cùng tôi tranh giành, nếu anh buông tay, vậy tôi cũng không cần thiết tiếp tục nói về tin tức buổi sáng nữa."
Giải quyết vấn đề xong, Quan Di Tình không muốn cùng người đàn ông này tiếp tục đề tài tẻ nhạt.
"Cứ vậy đi, tôi sau này không bao giờ tìm Xa Vân Hề. Tôi và nàng bắt đầu từ hôm nay không có bất kỳ quan hệ gì, ai muốn thích nàng cũng không quan hệ gì với tôi."
Phạm An Nguyên quyết định buông tay, hắn không cách nào đi yêu một người như Xa Vân Hề nữa, vì thế không cần phải chấp nhất.
"Lời này là anh nói đó nha, nếu như anh sau này dây dưa tiểu Hề Hề của tôi, tôi sẽ không như người của Xa gia nhẹ nhàng với anh. Tôi không phải tiểu Hề Hề, không có phúc hậu như nàng, cũng không phải người của Xa gia, vì bảo vệ tiểu Hề Hề mà đáp ứng buông tha cho anh."
Nếu đã hứa, Quan Di Tình mới không quan tâm mà đón nhận kết quả.
Phạm An Nguyên nghe Quan Di Tình lời nói mang thâm ý, cái gì mà người của Xa gia buông tha mình, không phải Xa Vân Hề kêu người Xa gia làm sao? Chẳng lẽ còn có nguyên nhân khác?
Phạm An Nguyên khôi phục lý trí, bắt đầu suy nghĩ một chút đề tài từ lúc bắt đầu. Hắn vẫn luôn rơi vào trạng thái suy đoán. Quan Di Tình nói chuyện ngữ khí vừa như khẳng định, vừa như không? Nàng chưa từng nói là Xa Vân Hề đối với mình làm cái gì, chỉ nói là người của Xa gia. Người của Xa gia có đúng là do Xa Vân Hề sắp xếp hay không?
Trong chớp mắt, Phạm An Nguyên cảm giác mình rơi vào một cái bẫy lớn, người giăng ra cạm bẫy này không cho mình cơ hội truy người con gái mình yêu, cuối cùng còn hiểu lầm nàng ấy.