Không có cha mẹ, không có yến hội, không có hồng y, tiểu thiếu gia dùng kéo cắt một chữ “Hỉ” đỏ thẫm, dán trên vách tường. Hắn kéo ta quỳ xuống, tay hắn run run, trong lòng ta đột nhiên chua xót, cùng hắn bái thiên địa.
“Về sau ngươi là phu quân của ta, ta cũng là phu quân của ngươi, chúng ta dựa vào nhau, vượt qua quãng đời còn lại.”
Tiểu thiếu gia nhìn ta, ánh mắt vô cùng nghiêm túc, ta sờ đầu của hắn.
“Không, ngươi vẫn nên làm tiểu thiếu gia tiếp là được rồi, hơn nữa ta thích ngươi gọi ta là ca ca.”
Tiểu thiếu gia nhào tới, gắt gao ôm lấy eo ta, nghẹn ngào, trong nháy mắt ta cảm thấy toàn bộ thế giới của mình đều trở trở nên tốt đẹp. Kiếp này nguyện cùng người tay nắm tay, nguyện cùng người bạc đầu.